Tư thế hôn môi hoàn mỹ nha!
← Ch.013 | Ch.015 → |
"A, Gia Luật thiếu chủ sẽ không bỏ qua cho ngươi! Ấp quốc sẽ có một ngày nào đó tiêu diệt Kì quốc các ngươi!" Hai nam tử thình lình ngã xuống đất, nói xong tắt thở.
Lâu Lan lạnh lùng nhìn hai thi thể, tay che ngực, hô hấp bắt đầu có chút không ổn định, tháng trước xuất binh tấn công ấp quốc lúc đó ngực trúng một mũi tên, vết thương cũ tái phát, như kim châm đâm vào da thịt đau thấu xương! Ngoái đầu nhìn lại bóng đen xinh đẹp kia đã cách hắn cả trăm mét! Đáng chết! Phía trước tất cả đều là thích khách!
"Tay nắm lại một bước hai bước ba bước bốn bước nhìn ánh trăng, nhìn sao một sao hai sao ba sao bốn sao nối liền thành một đường......" Tra Tiểu Tân vừa đi vừa hát thì thầm nhạc Jay chou (Châu kiệt luân), phía sau im lặng một hồi, xem ra hắn sẽ không đuổi theo mình, khóe môi cười không kịp giương lên chỉ cảm thấy thắt lưng căng thẳng, lập tức, cả người bị hắn kéo về hòn non bộ sau đó bị hắn ép chặt ở vách tường.
"Ai?! Thì ra ngươi ở trong này à, ta nghĩ ngươi ở phía trước nên đang chuẩn bị tìm ngươi, hì hì, hiện tại không cần tìm nữa......" Tra Tiểu Tân xấu hổ cười nói, thân thể bị hắn dùng lực ép lên làm cho hô hấp có chút không thoải mái, càng nguy hiểm hơn là, cằm hắn tựa trên đầu nàng, Tra Tiểu Tân YY một phen, tư thế hôn môi này rất hoàn mỹ nha......
Lâu Lan nghe được nàng gượng gạo viện cớ vừa tức lại vừa thấy buồn cười, mắt phượng vẫn là một mảnh lạnh lẽo, ghìm chặt thắt lưng của nàng hận không thể khảm nàng vào thân thể của mình, chậm rãi cúi đầu nhìn nàng, âm thanh lạnh lùng nói: "Ngươi lại dám chạy ra khỏi phòng, không muốn sống nữa hả?!"
Cảm nhận được tầm mắt cực nóng kia chăm chú nhìn mình, Tra Tiểu Tân cúi đầu càng thấp, từ bên cạnh nhìn lại giống như là nàng chủ động rúc vào ngực hắn, thân mình Lâu Lan thoáng rung động, ánh mắt sắc bén có vài phần ôn nhu, cứ như vậy, thật lâu trước đây, thời điểm nàng còn không yêu nam nhân kia, luôn nhu thuận như vậy rúc vào ngực mình, nhưng mà, về sau...... Nghĩ tới đây không biết là ngực trúng tên đau, hay là lòng đang đau, tay ôm hông nàng càng dùng thêm sức.
"A!" Tra Tiểu Tân kêu đau thành tiếng, nhưng lại kinh động thích khách bên ngoài.
"Nhìn xem, chính là Tam đệ, còn có thi thể! Hơn nữa vừa mới có thanh âm truyền ra khẳng định bọn họ cách đó không xa!" không may âm thanh ngay tại bên ngoài hòn non bộ vang lên, gần như vậy, nguy hiểm như vậy.
"Hừ! Lâu Lan Vương không hổ là Lâu Lan Vương! Bản thân trúng tên còn có thể giết chết hai người võ công cao cường như thế! Chẳng qua hiện tại chỉ sợ là không được! Một lát tìm được hắn chúng ta cùng tiến lên! Liền đem đầu người đưa cho thiếu chủ!" mấy người kia nói xong liền phân tán ra, tìm tòi dọc theo bốn phía, cơ hồ có thể rõ ràng nghe được tiếng vang sàn sạt lúc bọn họ đi trên mặt cỏ phát ra.
Tra Tiểu Tân run sợ trong lòng, lông tơ dựng đứng cả lên, những hắc y nhân kia đang tìm kiếm chung quanh, ngộ nhỡ phát hiện...... Nàng sợ tới nhắm chặt hai mắt, thân mình mềm mại cũng nhẹ nhàng run lên.
← Ch. 013 | Ch. 015 → |