Vay nóng Homecredit

Truyện:Quy Tắc Bẫy Tập Thể - Chương 44

Quy Tắc Bẫy Tập Thể
Trọn bộ 54 chương
Chương 44
An công tử "không thẳng" được?
0.00
(0 votes)


Chương (1-54)

Siêu sale Shopee


Mất công đi dạo một vòng lớn, cuối cùng ta chẳng những không có từ chức được, ngược lại quay về bộ phận đề án, một lần nữa làm việc dưới tay chị Khổng.

Ta vốn rất cốt khí, đánh chết cũng không chịu về công ty tiếp tục đi làm, nhưng là vì ta nghĩ đến con số to đùng mà mình đang nợ An công tử kia, trước mắt ta không có năng lực hoàn trả, mà ba mẹ ta cũng chả thèm lo lót tiền giúp ta, cho nên dưới dâm uy của An công tử, ta chỉ đành phải nhìn anh ta xé nát đơn xin từ chức của mình một lần nữa, sau đó bắt buộc ta ký vào hợp đồng lao động mới.

Trong giây phút ấy, ta cảm thấy rằng, chỉ cần mình ký một chữ vào thì đó sẽ là bán mình, ta sẽ không có ngày lành nữa. Cho nên lúc ấy ta dứt khoát kiên quyết phản kháng, đánh thái cực quyền (vòng vo) với An công tử trong chốc lát, cuối cùng bị anh ta đặt trên sô pha, rồi hai người chúng ta cùng nhau thở hổn hển, vì phòng ngừa lại tiến thêm một bước phát sinh cái gì, ta hung hăng cắn cắn đầu lưỡi An công tử, sau đó ký tên.

Đúng vậy, thằng nhãi này lại hôn ta, gần đây anh ta càng ngày càng không biết xấu hổ, động một cái lại muốn ôm ta, sau đó tự nhiên mà hôn với chả hít luôn, ta phi thường hoài nghi, kẻ đứng trước mắt này không phải là An công tử, hoặc chính là người bị yêu ma bám vào, thật khác thường.

Cho nên tại thời điểm anh ta lại muốn hôn ta một lần nữa, ta hung hăng đạp anh ta một phát, anh ta nhanh tay lẹ mắt kẹp lấy chân của ta, nhíu nhíu lông mày, giống như đang nói, em xem cái chân của em nè, trông chả khác gì móng con chim diều!

Ta cũng trừng lại anh ta, nói: "Anh đứng lên cho tôi, bà đây bị đè nặng quá!"

Đương nhiên, ta cự tuyệt đề nghị mà anh ta muốn điều ta đến bên cạnh làm trợ lý, cũng cự tuyệt việc tiếp tục ở lại bộ phận nhân sự, ta muốn trở lại bộ phận đề án, ta cảm thấy đầu óc của mình nếu lâu không dùng thì sẽ bị rỉ sắt, sẽ càng không đấu lại được với An công tử, cho nên ta mới có tính toán như vậy, trở lại bộ phận đề án thôi.

Như vậy còn có một ưu điểm, chính là có thể cách xa An công tử một chút, bộ phận nhân sự cách văn phòng anh ta thật sự là quá gần, người này lại có sở thích nô dịch ta, ta không thể tự đưa mình lên cửa được.

Đương nhiên, không được hoàn mỹ là quản lí bộ đề án vẫn chính là cái tên Hasse kia, ta đối với kẻ hoành đao đoạt ái này vẫn là chất chứa oán niệm, hơn nữa vô cùng không muốn nhìn mặt.

Trình độ kia cũng chỉ kém viết ngày sinh tháng đẻ của Hasse rồi dán lên con bù nhìn sau đó dùng kim đâm chọc.

Vị trí nguyên lai của ta đã có người ngồi, ta lưu luyến nhìn một lát, có chút hoài niệm, không chịu dịch bước, mà cô gái kia bị ta xem sợ hãi, cũng không biết ta là ai, cho nên liền mắt to trừng đôi mắt nhỏ với ta.

"Tô Nhuận? Thật là cậu a! Cậu thật sự đã được điều trở lại ư? Tôi còn tưởng rằng Cao Hướng lại lại đang bốc phét cơ đấy!"

Thanh âm này phải lên đến quãng tám chứ không đùa, ta không quay đầu lại cũng biết là ai, vừa quay đầu liền nhanh chóng cho cô ấy một nụ cười thật rộng, sau đó tiến lên ôm cổ cô ấy, "Jojo!"

Joey cũng ôm lại ta, "Gần đây Tổng giám đốc ổn không?"

Ta nhíu mày, sao đang thời điểm vui vẻ như thế lại muốn nhắc tới người luôn gây mất hứng kia cơ chứ.

Không có nói chuyện được bao nhiêu, vẫn đang là thời gian đi làm, chị Khổng đã ở phía sau chúng ta ho khan vài tiếng, ta đành cun cút đi theo chị ấy vào văn phòng.

"Tổ trưởng! Em thật sự nhớ chị muốn chết!" Lời này cũng không phải do chột dạ, ta thật sự nhớ các đồng nghiệp trong bộ phận đề án này, nhớ ngày đó vừa vào công ty, cùng với bọn họ kề vai chiến đấu, ngày tháng như vậy tuy rằng vất vả nhưng cũng thực phong phú, chân chính học được không ít kinh nghiệm.

Chị Khổng nhìn nhìn ta, biểu tình trên mặt không có gì biến hóa, nhưng là giọng điệu lại thay đổi, "Thật sự nhớ tôi sao không gọi chị Khổng mà lại kêu tổ trưởng hả? Con bé này, vừa đi đã hơn nửa năm, cũng không biết quay về xem! Đồ vô lương tâm a! Hiện tại biết về nhà mẹ đẻ rồi hả?"

Lời nói này làm cho lòng ta ấm áp, liên tục cười ngây ngô với chị Khổng.

"Được rồi được rồi, đừng cười ngây ngô nữa, đi ra ngoài làm việc đi. Hiện tại cô cũng có thể làm đề án bí mật, cho nên không cần ngồi ở chỗ cũ nữa. Đã sớm chuẩn bị chỗ rồi, đi ra ngoài hướng theo bên tay trái, vị trí đầu tiên."

"Cám ơn chị Khổng!"

Trở lại văn phòng, thấy những người đồng nghiệp cũ, tự nhiên vẫn phải cười đùa trong chốc lát. Trong ngành có vài người mới đến, tổ của chúng ta có hai người, cô gái tên là Tống Lý, chàng trai tên là Cổ Quyền. Sau khi nghe được tên của hai người kia, ta tự đáy lòng cảm thấy đau trứng. Tống Lý chính là cô gái ngồi ở vị trí cũ của ta, Cổ Quyền hiện tại ngồi ở đối diện ta, theo như chị Khổng nói thì, cậu thanh niên này làm trợ thủ cho ta.

Ta không nghĩ tới lăn lộn bên ngoài một vòng, khi trở về lại biến hóa nhanh chóng như vậy, ta đều có trợ lý riêng mới kinh, có một loại cảm giác thăng quan tiến chức, lúc này liền nhịn không được login QQ chia xẻ với Bối Quả Quả bom tấn vui vẻ này, cậu ấy ở bên kia vò đầu bứt tai nói, tốt lắm Tô Nhuận, nhân cơ hội này cậu cưa luôn nam sinh nhỏ bé kia đi, không thể để mỡ vờn quanh miệng mèo thế được!

Nói là nói thế, ngoại hình của Cổ Quyền vẫn thực trắng nõn trắng nà, vừa thấy chính là một bé trai thành thật, nhưng sau khi ta cùng cậu ta quen thuộc, ta biết rằng mắt nhìn cũng chỉ là hư vô. Nghe nói, lúc trước ba mẹ Cổ Quyền hy vọng con mình có thể làm quan, nắm giữ quyền to, cho nên lấy tên cho đứa nhỏ là Quyền, tượng trưng cho quyền lực, nhưng là bọn họ xem nhẹ dòng họ của mình.

Cổ Quyền là một người thoạt nhìn rối loạn nhưng trên thực tế thì rõ ràng là điên đảo chúng sinh. Tất cả bát quái trong công ty cậu ta đều có thể nắm giữ trước tiên, công lực có thể so sánh được với Cao Hướng. Cậu ta líu lo tiếng phổ thông không tiêu chuẩn, ".. ị(chị) à, em nghe.. ói(nói), ngày.. ôm(hôm) qua con chó.. à(mà) tiểu Trương bộ phận.. ài(tài) vụ nuôi đó, nó cắn người!"

Nhìn một cái, chính là một chút việc to bằng đậu xanh mà cậu ta đều có thể đến nói một câu với ta. Có thể thấy được, tinh thần bát quái của người này là cỡ nào cường đại rồi.

Ta từ màn hình ngẩng đầu lên, liếc mắt nhìn cậu ta, "Mau xem bản thảo, đừng nhàm chán như vậy nữa, chờ thời điểm không có người, chúng ta lại thảo luận vấn đề là kẻ không hay ho nào bị con chó của tiểu Trương cắn."

Tiểu Trương của bộ phận tài vụ cũng coi như nhân vật truyền kỳ, ngắn ngủn vài ngày đã mở rộng danh tiếng của mình trong công ty, toàn bởi vì cậu ta nuôi một con chó không bao giờ rời được mình, nó đã liên tục đi theo cậu ta đến nơi làm việc, mới đầu là ngồi xổm trong cái lò vi sóng của gian pha nước bộ phận tài vụ, tiểu Trương dán giấy ngoài cái lò vi sóng rằng cái lò này đã bị hỏng, vì thế không có người dùng nữa.

Về sau lại có một ngày bị người phát hiện ra con chó này, là một con chó choai choai nửa xanh nửa chín, cứ việc vẫn trong thời kỳ trẻ con nhưng cũng đã nhìn ra được bản tính hung ác, bởi vì này con chó này rất đắt tiền, tiểu Trương sợ thả ở nhà gặp chuyện không may cho nên liền mang đến công ty.

Chuyện này đã sớm không phải scandal gì lớn, nhưng là vì vài đầu lĩnh của công ty đi công tác, chủ tịch thì phụ trách đánh golf đã nhiều năm, hiển nhiên cũng không xen vào vấn đề chó mèo, người trong ban giám đốc thì chẳng mấy khi đến công ty. Vì thế tiểu Trương kia mới lớn mật lên, trong số những kẻ đi công tác kia có bao gồm cả An công tử, cùng với Hasse bộ phận đề án, cho nên mấy ngày nay ta mới nhàn nhã như thế, cảm thấy cuộc sống tốt đẹp bao nhiêu.

"Chị này, chị liền không muốn biết là ai bị cắn? Cắn chỗ nào sao?" Cổ Quyền mang theo vẻ mặt bí hiểm cùng bộ dáng vui sướng khi người gặp họa.

Tâm hồn bát quái bắt đầu rục rịch, lập tức leo lên QQ hỏi cậu ta: "Chẳng lẽ là bị cắn vào trứng? Ha ha! Nếu không thì là cúc hoa à? Má ơi, nhân thú, khẩu vị quá nặng."

Cổ Quyền đánh ra một cái emo (=.. =") cho ta, sau đó nói, "Bà chị thật sự là thần kỳ, cắn đúng vào bộ vị mấu chốt, cách trứng không xa. Chị có biết người nọ là ai chăng?"

Ta vừa thấy vài từ bộ vị mấu chốt này, nhất thời máu sói sôi trào, thân là một hủ nữ, ta có thể nào bình tĩnh được, vì thế ta hỏi nhanh, "Ai a ai a? Kẻ nào ngu ngốc như vậy không hay ho như vậy a?"

Cổ Quyền tiếp tục hắc tuyến, "Là tổng giám đốc vừa mới đi công tác trở về!"

"Ngao ngao ngao? An công tử bị chó cắn vào trứng? Kia về sau đoạn tử tuyệt tôn, không thẳng được a?! Ha ha ha..." Đây thật sự là báo ứng a! Ai bảo anh trộm hôn tôi, ai bảo anh không biết xấu hổ, báo ứng đến rồi, giờ này khắc này ta thật muốn vọt tới bộ phận tài vụ an ủi con chó mà tiểu Trương giấu giếm một chút, nuôi hay lắm, mày thực đã tranh đấu giành lại sĩ diện cho nhân dân lao động!

Ta chính đang nhịn không được mà cuồng tiếu, đột nhiên nhìn đến trên màn hình hiện ra N dấu chấm than, ta còn đang nghi hoặc có phải tay Cổ Quyền bị rút gân hay không, nhưng là khi ta tập trung nhìn vào thì phải sợ ngây cả người, loại kinh ngạc này quả thực giống như một chậu phân đột nhiên đổ ập lên đầu.

Bởi vì ta thấy được trên cái khung đối thoại kia viết "Diễn đàn XX nòng cốt ", thế nhưng lại là diễn đàn của công ty chúng ta, diễn đàn của hơn năm trăm người, cái diễn đàn mà phàm là lóe sáng thì đều là không có chuyện tốt, hôm nay sao lại nhảy bổ ra như thế? Mà bởi vì ta đang quay lưng về phía văn phòng chị Khổng, cho nên thời điểm chat QQ đều là xem xong một câu đều thuận tay tắt đi, sau đó lại mở ra tiếp tục, như vậy là vì phòng ngừa chị Khổng nhìn lén.

Nhưng là ngay tại thời điểm ta trả lời Cổ Quyền, diễn đàn này lóe ra, sau đó bị ta thu nhỏ, sau đó bởi vì ta quá hưng phấn cho nên căn bản là không thấy diễn đàn này có cái gì khác lạ, liền trực tiếp rống lên một câu như vậy, ngay sau đó, đồng nghiệp các ngành vốn lặn im dưới nước lập tức như nổ bình gas, đều vô cùng kinh ngạc, nguyên lai là bọn họ buổi sáng mới chỉ nghe nói, còn không tin tưởng lắm, nhưng ta vừa nói như vậy thì bọn họ đều tin, bởi vì mối quan hệ giữa ta và An công tử không bình thường, mọi người trong toàn công ty đầu biết.

Sau đó bọn họ bắt đầu an ủi, thậm chí bắt đầu giới thiệu Trung Tây y. Ta nhìn chằm chằm màn hình mà cả kinh nói không ra lời, đem tin tức kéo đến trên cùng càng làm cho ta nghĩ đến một việc đã xảy ra.

An Tùy Dụ nói: "Công ty nghiêm cấm mang vật nuôi đi làm, nếu bị phát hiện, đuổi việc."

Ngay sau đó xuất hiện là câu nói kia của ta, An công tử bị cắn trứng, anh ta không thẳng được.

Ôi trời ạ! Sao lại trùng hợp như thế cơ chứ? Bần ni thường xuyên thắp hương a, sao thượng đế ngài lại làm khó ta như thế a, A men!

Một lát sau, ta nhận được điện thoại của An công tử, thanh âm kia đều có thể đóng băng nước biển, anh ta nói, "Tô Nhuận, hạn cho em trong vòng nửa giờ xuất hiện ở nhà của anh, nếu không... Nếu không... Tự gánh lấy hậu quả!"

Anh ta liên tục nói hai câu nếu không, đại khái là cạn từ, không biết làm thế nào để uy hiếp ta nữa, xem ra là thật tức giận, có thể làm An công tử tức đến mức không biết uy hiếp người như thế nào, cái này có tính là siêu năng lực của ta hay không?

Cổ Quyền nhìn đến ta mặt xám như tro, thở dài lắc lắc đầu, "Chị à, nhất định chị phải bình tĩnh a, cái khó ló cái khôn, trăm ngàn đừng hoảng hốt, lấy nhu thắng cương a! Thật sự không được, vậy thì cường bạo tổng giám đốc."

Ta hung tợn trừng cậu ta, "Về sau khi đang làm việc, đừng có nói loại bát quái này với tôi! Cho dù nói cũng đừng dùng QQ, không biết dùng MSN a!"

Trên màn hình máy tính điên cuồng lóe ra các loại emotion, không cần xem cũng biết là các đồng nghiệp, ta xem như lại nổi tiếng rồi.

Joey thò mặt lại đây, vẻ mặt nịnh nọt, "Nàng à! Tổng giám đốc có phải thật sự không thể ABCXYZ à? Thật đáng thương a!"

Ta nhìn khuôn mặt tươi cười sáng lạn kia, nhìn kiểu gì đều không giống như là đang tiếc hận cho An công tử.

Trong văn phòng lại xuất hiện một người, là tiểu Trương trong truyền thuyết kia, cậu ta rơi lệ ròng ròng lao lại đây, lập tức gục ở trước mặt ta, chỉ kém ôm lấy đùi ta, cậu ta nghẹn ngào nói, "Tô Nhuận a, niệm ở chúng ta cùng là đồng nghiệp, cô nhất định phải giúp tôi nói tốt vài câu ở trước mặt tổng giám đốc a! Tôi quen biết một lão thầy thuốc trung y, cả ông và bố của lão ý đều xem bệnh cho đại tổng quản Lý Liên Anh, tay nghề tổ truyền, hiện tại tôi sé đi tìm lão ý, bắt lão ý nhất định chữa trị khỏi cho tổng giám đốc!"

Ta sửng sốt một hồi lâu, đầu óc hỗn độn mới nhớ tới Lý Liên Anh là ai, nếu thực để cho lão lăng băm trung y kia đi chữa bệnh, còn không trực tiếp biến thành thái giám chắc?


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-54)