Vay nóng Tima

Truyện:Xảo Muội Muội - Chương 24

Xảo Muội Muội
Trọn bộ 27 chương
Chương 24
0.00
(0 votes)


Chương (1-27)

Siêu sale Shopee


"Bà ngoại đúng" Thiên Du vào "Chuyện bắt hung thủ liền giao cho ta và Thạch đại ca, muội nên an phận ở yên trong nhà đừng chạy loạn bên ngoài, làm cho người khác đề phòng, lo lắng."

"Chính là lời này" trong lòng bà ngoại cũng như vậy "Mỗi lần tiểu thư vừa ra khỏi cửa, lòng ta liền như treo mấy mươi thùng nước, bất an, cho đến khi tận mắt thấy tiểu thư vui vẻ bước vào cửa tâm treo cao mới có thể hạ xuống."

"Bà ngoại, mấy năm nay cũng nhờ có người, ta và Xảo muội muội hiếu thảo với người." Thiên Du

Tiểu Lượt đột nhiên nhớ đến chuyện, liền hỏi "Bà ngoại, cha của Du ca ca là người như thế nào? Trước kia ông ấy có thích con hay?"

Bà ngoại nhớ lại chút "Nhâm lão gia luôn ở bên ngoài liên hệ buôn bán, cũng ít lui tới cầm kiếm sơn trang. Nhớ có lần Nhâm lão gia thấy tiểu thư đáng liền ôm tay đùa giỡn, nhưng tiểu thư bướng bỉnh, liền cắn ông ấy ngụm, từ đó về sau tiểu thư thấy ông ấy liền lẫn trốn."

ra là thế, hèn chi lòng nàng luôn cảm thấy cha của Du ca ca thích nàng.

"Cha của Du ca ca nhất định chán ghét con." Tiểu Lượt lo lắng

"Muội nghĩ nhiều rồi, cha ta tính toán chi li với tiểu nương." Thiên Du

"Bởi vì là cha huynh nên huynh mới chuyện thay ông ấy." Tiểu Lượt trả lời, trong lòng vẫn an tâm "Du ca ca, nếu cha huynh thích ta, cho chúng ta thành thân, lúc ấy huynh làm gì?"

"Xảo muội muội, bụng muội luôn nghĩ chuyện như vậy sao? muội luôn nghĩ mọi chuyện phức tạp, chuyện có. Còn có, cũng đừng có kêu cha huynh cha huynh, cha của ta cũng là cha của muội, muội chỉ cần đem cha của ta xem như cha của mình mà hiếu thuận, mọi chuyện có gì để nữa."

"Cái gì mà cha ta cha muội, huynh bị lẫn lộn từ rồi sao?"

"Xảo muội muội, muội có đem lời ta cho lọt vào tai?"

"Du ca ca, huynh còn chưa trả lời câu hỏi của muội."

"Cha ta luôn thương ta, chỉ cần là người trong lòng của ta, ông ấy có lý do gì mà chán ghét, ta vậy chứ muội đáng như vậy, ai mà thích muội chứ."

"Vậy nếu muội thích cha huynh sao? Tiểu Lượt lại hỏi câu

"Tiểu Lượt, muội muốn tìm phiền phức sao?" Thiên Du tức giận

Tiểu Lượt nhìn thấy bộ dáng tức giận của, nhịn cười được liền phì cười khanh khách.

"Du ca ca, huynh ta trong bụng nghĩ gì, nếu ruột thả ra khí thối lắm, huynh để ý bụng ta nghĩ gì làm chi?"

Bà ngoại cũng nở nụ cười, nhưng vẫn giáo huấn câu "Tiểu thư, người còn là tên tiểu tử, là khuê tú danh môn, chuyện văn nhã chút."

"Con còn muốn làm thân nam nhi, bị lễ nghi ràng buộc." Tiểu Lượt chuyển qua Thiên Du "Du ca ca, tại huynh hối hận còn kịp."

"Mặc kệ muội là tiểu tử hay là nha đầu, ta vẫn hối hận, hơn nữa ta còn muốn bắt muội lại, giáo huấn chút, cho đến khi muội cầu xin tha thứ mới thôi." Thiên Du, đưa tay chụp cái, Tiểu Lượt thông minh né tránh, làm Thiên Du hụt cái.

"Du ca ca, muội ở trong này, vào bắt muội ..."

Hai người đuổi bắt vòng trong phòng, Tiểu Lượt thấy sắp bị chụp lại, tinh mắt nhìn thấy Tiểu Hoa tiến vào, vội vàng trốn sau Tiểu Hoa, lấy nàng là tấm chắn.

"Tiểu Lượt, tỷ là tiểu thư, còn trẻ con như vậy, hợp lý, sau này làm sao tỷ gặp mẹ chồng?"

Tiểu Hoa đứng đắn dạy bảo Tiểu Lượt chút lại quay qua với Thiên Du "Nhâm thiếu gia, nhà huynh gởi thư đến thông báo là Nhâm lão gia về nhà, kêu huynh đem Tiểu Lượt về Bạch Vân Sơn Trang."

"Nhanh như vậy?" cả Thiên Du lẫn Tiểu Lượt đều lắp bắp kinh hãi, Thiên Du kinh hỷ, Tiểu Lượt kinh hoảng (người vui người sợ)

"Du ca ca, phải huynh cha huynh mấy ngày nữa mới về sao?"

"phải cha ta chính là cha muội, về sau liền trực tiếp kêu cha, cần phân biệt của ta của huynh." Thiên Du sửa đúng

"Ai nha! tại muội quan tâm là cha ai. Du ca ca hay là huynh trở về trước, chờ muội chuẩn bị tốt liền trở về gặp ông ấy." Tiểu Lượt nghĩ đến bà ngoại trước đây nàng thấy ông ấy vội vàng trốn, trong lòng nghĩ đề phòng trước, hôm nay có thể gặp nhất định gặp

"Làm sao có thể? Cha ta có thể là vì muội mới gấp gáp trở về, giờ muội gặp ông ấy, ta biết ăn thế nào?" sắc mặt Thiên Du có chút khó xử nhưng cũng tức giận

"Tiểu Lượt, con dâu xấu cuối cùng cũng phải gặp cha mẹ chồng, tỷ mau cùng Nhâm thiếu gia quay về." Tiểu Hoa ở bên Thiên Du

"Tiểu thư, lại đây ta chải đầu cho con, lần nữa để cho Nhâm lão gia ấn tượng tốt." Dung bà ngoại đẩy Tiểu Lượt ngồi xuống trước gương, thành thạo chải đầu búi tóc cho nàng.

Tiểu Lượt chăm chú nhìn mình trong gương, quả thực giống với bức tranh của nương như đúc, khỏi có thêm dũng khí.

Hai người vào Bạch Vân sơn trang, Thiên Du đỡ Tiểu Lượt xuống xe.

Tiểu Lượt ngẩn đầu nhìn Bạch Vân sơn trang còn có khí thế hơn cầm kiếm sơn trang, hỏi "Du ca ca, trước đây muội có đến đây chưa?"

"trãi qua mọi chuyện của muội như vậy, hôm nay ta mới phát đây là lần đầu muội tới đây. Trước đây cha vì buôn bán luôn ở bên ngoài, nương thường xuyên ở phật đường ăn chay niệm phật, cho nên ta luôn đến cầm kiếm sơn trang đùa với muội."

"Khó trách trong lòng muội cảm thấy thực xa lạ."

"lần xa lạ, đến thêm lần thứ hai thành quen thuộc, lại nơi này cũng là nhà của muội." Thiên Du nắm tay Tiểu Lượt

"Xảo muội muội, đừng khẩn trương, chúng ta vào thôi."

Tiểu Lượt theo Thiên Du vào Bạch Vân sơn trang, trong lòng nhớ tới lời Phù Dung tỷ, ánh mắt thể nhìn lung tung, đường được nghênh ngang, bước chân phải mềm mại, như vậy mới thể được thần thái mảnh mai của nương.

Thiên Du thấy Tiểu Lượt tứ chi cứng ngắc, giống như người gỗ đường, nhịn được hỏi "Muội làm gì đó?"

"Muội bắt chước thục nữ đường, muội muốn cha huynh ta có bộ dạng của nương, cho nên thích muội, làm Du ca ca khó xử."

"Bộ dáng bình thường của muội mọi người đều thích." Thiên Du cười "Dù sao từ ngày ta nhận biết muội đến nay, có lúc nào muội là nữ nhân an tĩnh, Âu Dương bá phụ từng, nhất định muội là Tôn Ngộ đầu thay nhầm, cẩn thận kiếp này biến thành."

"Huynh đáng giận, quanh co lòng vòng mắng muội hầu tử." Tiểu Lượt đổi sắc mặt, giả bộ thương tâm "Muội đây vất vả nghĩ cách để cha huynh thích, nhưng huynh những cảm động, còn giễu cợt muội! muội muốn về nhà, sau này đến Bạch Vân sơn trang nữa."

"Tốt lắm, đừng nóng giận, ta có giễu cợt muội. Xảo muội muội trước đây rất thích Tôn hầu tử, trước đây lúc xem "Tây Du kí", muội thấy tôn hầu tử rút ra gậy như ý ở sau tai, cũng học theo như vậy, muốn đem chiếc đũa giấu vào đó."

"bậy, muội đâu có ngốc như vậy! Du ca ca huynh khi dễ muội, thừa dịp muội nhớ chuyện lúc trước, liền giễu cợt muội."

"Thực oan uổng, ta là giúp muội nhớ lại chuyện trước kia, để muội biết lúc trước cho dù muội có bao nhiêu náo loạn, ta vẫn cứ thích muội."

"Hừ! ai hiếm lạ thích của huynh."

Trãi qua náo loạn với Thiên Du như vậy, Tiểu Lượt quên mất khẩn trương

Cả hai người cười hì hì tiến vào đại sảnh, Tiểu Lượt liếc mắt cái, nhìn thấy nam nhân cao lớn ngồi ngay ngắn ở tiền thính, vẻ mặt đầy thịt xệ xuống, ánh mắt nghiêm túc lạnh lùng, tự nhiên làm lông tơ của nàng dựng đứng, dám nhìn thẳng, nhanh chóng hạ bả vai cúi đầu xuống, quên cả thỉnh an.

"Cha, nàng chính là Xảo muội muội - Âu Dương Xảo Sơ." Thiên Du

Nhâm phụ nhìn chằm chằm chuyển mắt vào Tiểu Lượt đứng cạnh Thiên Du, bất giác chấn động, run rẩy "Âu Dương phu nhân..."

"Cha, nàng là Xảo Sơ, có phải bộ dáng nàng rất giống với Âu Dương bá mẫu hay?" Thiên Du

"Cực kỳ giống.... quả thực là cùng bộ dạng." Nhâm phụ kinh ngạc

Thiên Du ngầm kéo áo nàng ám chỉ nàng mau chuyện.

"Xảo Sơ... thỉnh an Nhâm bá phụ." Tiểu Lượt nhanh chóng hạ người tỉnh an cái, lại cấp tốc chạy lại núp phía sau Thiên Du, ánh mắt của ông ấy làm nàng thoải mái"

"Xảo Sơ chất nữ, Thiên Du tìm được con cũng là ông trời phù hộ. năm đó khi cầm kiếm sơn trang xảy ra chuyện lớn như vậy, cả nhà chúng ta ở Đông Bắc, nhất thời thể về kịp để giúp đỡ, ta vẫn cảm thấy áy náy. Mấy năm nay con cực khổ rồi, lại đây với Nhâm bá bá, để cho ta nhìn kỹ con, trước đây bộ dáng của con đáng, ta hy vọng có thể xem con như con của mình."

"Con... cần." Tiểu Lượt quật cường

Nhâm phụ cùng Thiên Du lặng im chút, Thiên Du thấy sắc mặt của cha hờn giận, sợ ông ấy mất hứng, vội mở miệng giảng hòa.

"Cha, xảo muội muội nhớ mọi chuyện lúc trước, cảm thấy rất sợ người lạ, nên mới dám lại gần người."

"Thiên Du, con là Xảo Sơ mất trí nhớ, nhớ ra ta?" Nhâm phụ

"Đúng vậy, cho nên xin cha đừng trách xảo muội muội, cho nàng chút thời gian để thích ứng."

"Hài tử đáng thương, ta làm sao có thể trách nàng chứ?" Nhâm phụ

"Cha, hôn sau này của con và Xảo muội muội, xin cha làm chủ."

"Con cũng đến tuổi đón dâu, mối hôn này là trước đây con tự mình quyết định, ta có ý kiến, giao cho nương con toàn quyền quyết định."

"Cảm ơn cha." Thiên Du chắp tay cảm tạ

Nha hoàn bên người của Nhâm mẫu tiến vào, "Lão gia, phu nhân nếu ngài chuyện với Nhâm thiếu gia và tiểu thư xong rồi xin hãy để họ đến Phật đường gặp mặt."

"Thiên Du, mau đem Xảo Sơ gặp nương con." Nhâm phụ

Tiểu Lượt đợi được Thiên Du chắp tay cáo lui, nắm tay chạy ra khỏi đại sảnh.

"Xảo muội muội, chậm." Thiên Du giữ chặt Tiểu Lượt lại "Muội là, bị dọa sợ thành như vậy, cha ta cũng ăn thịt muội."

"Du ca ca, muội ngờ bộ dáng cha huynh xấu như vậy, cũng hung dữ a!" Tiểu Lượt bình tĩnh nhìn chăm chú Tiểu Lượt lúc, an tâm "Du ca ca may mắn huynh lớn lên giống nương, nếu giống cha huynh xấu như vậy, muội nhất định thích huynh."

"Xảo muội muội, muội đừng nhìn mặt mà bắt hình dong, cha ta là mặt ác tâm thiện, nếu nương làm sao có thể gã cho ông chứ?"

"Nương của huynh vĩ đại, nếu là muội muội làm được. du ca ca, vợ chồng là cả đời, lấy người đương nhiên nhìn dung mạo chút, nếu ngày tháng dài như vậy làm sao qua được?" Tiểu Lượt nghịch ngợm nắm lấy hai má Thiên Du, cười "cũng may là mặt huynh tuấn tú, thời điểm muội quên, gặp lại lần muội lại huynh, Du ca ca nếu huynh lớn lên giống cha huynh, trãi qua vài năm chia lìa, cho dù muội mất trí nhớ, lúc gặp lại huynh muội cũng giả vờ quên huynh."

"Luận điệu hoang đường của muội đặc biệt nhiều!" Thiên Du câu, sau đó nghiêm túc "Xảo muội muội, sau này thể vô lễ với cha ta như vậy, ta tôn kính ông ấy, vì ta, cho dù trong lòng muội thực thích ông ấy cũng phải tôn trọng ông ấy như ta, đáp ứng ta!"

"Muội đồng ý với huynh." Tiểu Lượt thúc giục "mau nhanh, đừng để nương chờ lâu."

"Xảo muội muội, muội là bên trọng bên khinh quá, nương ta chính là nương, cha ta lại là cha huynh."

Tiểu Lượt cười khẽ tiếng "Ai bảo nương có bột mặt Bồ tát, ai cũng muốn thân cận."

cần Thiên Du dẫn đường, Tiểu Lượt sớm nghe tiếng gõ mõ, tụng kinh phía sau viện truyền đến, nàng chút do dự qua.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-27)