Vay nóng Tima

Truyện:Cô Dâu Không Nên Là Em - Chương 03

Cô Dâu Không Nên Là Em
Trọn bộ 10 chương
Chương 03
0.00
(0 votes)


Chương (1-10)

Siêu sale Shopee


-"La Tân, đem kết quả điều tra của anh ra đây báo cáo với tôi đi "

Sau một ngày phóng túng, quay lại với công việc, Hàn Thấm vẫn là cô gái xinh đẹp, mạnh mẽ với tư duy sắc bén. Cô đã biết chính mình cùng em gái sẽ nhanh chóng bị ba đem gả cho lợi ích sau này, liền tìm kiếm phương pháp xoay chuyển, muốn thoát khỏi sự đè ép này.

La Tân mặt không chút thay đổi mở bản báo cáo điều tra, ngữ khí cứng nhắc, ngay cả một tia kinh ngạc phập phồng đều không có.

-"Hướng Thành gia cụ -Hướng Kình, ở Châu Âu có chút danh tiếng về thiết kế gia cụ, sau khi về nước anh ta cũng không tiếp quản gia nghiệp, mà là chính mình mở một phòng làm việc, bởi vì anh ta đối với sự nghiệp cùng phương châm kinh doanh của mẹ anh ta tương đối khác nhau, thế nên Hướng Thành gia cụ hiện tại người kinh doanh vẫn là mẹ anh ta".

Hàn Thấm tựa hồ đối với những thành tựu của chồng tương lai không một chút hứng thú, ngược lại hỏi: "Cá tính của anh ta thế nào? "

-"Anh ta thật sự là một người đàn ông có trách nhiệm, tuy rằng anh ta cùng với mẹ, việc kinh doanh không hợp nhau nhưng lại vẫn có thể làm việc theo chính chủ kiến của mình, đủ thấy anh ta là người tương đối thủ đoạn và trí tuệ "

Trầm ngâm một chút, cô ngẩng đầu nhìn La Tân."Anh cảm thấy anh ta là một người đàn ông tốt sao? Đáng giá gả sao? "

Không đoán được sếp hỏi trực tiếp như vậy, khó có khi hắn lại lộ ra biểu tình ngoài ý muốn, nhưng lập tức khôi phục lại bình thường.

-"Tôi cho rằng anh ta là một người đàn ông tốt, đáng tiếc là đời này tôi nhất định sẽ tiếc nuối, cho dù tôi muốn gả cho anh ta, hẳn là anh ta sẽ không nhận đâu."

Hàn Thấm đảo cặp mắt trắng dã. Người trợ lý hài hước này có nhiều lúc thật là kì quái nha.

-"Lăng Dục Vĩ kia đâu? đối tượng của Tiểu Ngữ ấy."

Đem báo cáo lật qua vài tờ, La Tân như trước khuôn mặt bình thản trần thuật.

-"Đối với Lăng Uy xí nghiệp mà nói, Lăng Dục Vĩ chính là nghịch tử chính gốc, lúc học đại học thì gạt cha mẹ chuyển đến ngành nghệ thuật, hoàn toàn không có ý định tiếp quản gia nghiệp, cha mẹ anh ta cũng không trông mong vào hắn, hoàn toàn không để ý, để anh ta tự làm theo ý mình."

-"Tôi tựa hồ có quen biết một người giống như vậy." Nghĩ đến Davy, khuôn mặt nghiêm túc của cô thoáng ôn nhu."Nhưng là người kia cá tính lạc quan, đối với ước mơ của mình vô cùng kiên trì, bản lĩnh có kế hoạch, cùng với nghịch tử Lăng Dục Vĩ này khác khá xa."

-"Hả?"La Tân lại thêm một lần bị kinh ngạc, dù sao sếp rất ít khi lộ ra tâm tư của chính mình, cho dù là lơ đãng, nhưng cũng đủ để thấy người đàn ông vừa nhắc đến được sếp tương đối để ý."Phó tổng, tôi cũng nhắc nhở ngài, lúc này đem tâm tư đặt ở người đàn ông khác, tựa hồ không tốt lắm."

Hàn Thấm khẽ thở dài."Tôi giờ không có tư cách để nói chuyện này, đúng không? "

Hắn nghĩ nghĩ, đột nhiên phát biểu không ai có thể ngờ tới: "Nếu cô có thể thu phục được ông chồng tương lai, cô muốn có mấy người đàn ông đều được."Ý tứ chính là, chỉ cần cô thủ đoạn cao, thì việc nhấc chân đạp mấy thuyền cũng không phải là vấn đề.

-"Anh coi trọng tôi quá rồi". Nếu cô mà nguyện ý làm loạn quan hệ nam nữ, chiếu theo điều kiện của Hàn Thấm, thì đã có thể sớm đem Đường Minh sơn (công viên quốc gia) sắp xếp đến Phật Quang Sơn (chùa)." Tiếp tục nói đến Lăng Dục Vĩ đi, tôi cho rằng Tiểu Ngữ gả cho người đàn ông này, giống như là không thỏa đáng."

Nếu cô có thể tùy ý muốn gả cho ai liền gả, như vậy còn cần bản báo cáo điều này ư? La Tân nhịn không được mắng thầm, nhưng miệng vẫn tiếp tục báo cáo.

-" Lăng Dục Vĩ là người phóng đãng không kiềm chế được, tùy hứng đi khắp nơi, duy nhất cùng xí nghiệp Lăng Uy có liên hệ là anh ta làm sự nghiệp nghệ thuật cùng với từ thiện - Lăng Uy văn giáo quỹ hội, đây là phương pháp duy nhất mà Lăng Phú Quý có thể kiềm chế con trai . Bởi vì những tác phẩm của anh ta ở thị trường được đánh giá khá cao, được mọi người khen ngợi, có thể nâng cao danh tiếng công ty, bất quá anh ta thường thường mười ngày năm tháng không trở về nhà, trong báo cáo cũng không có nhắc tới anh ta đi làm thế nào ... "

-" Có tiền, trừ bỏ đi lêu lổng, còn có thể đi nơi nào đây?" Hàn Thấm đối với Lăng Dục Vĩ đánh giá càng ngày càng thấp, cũng càng ngày càng lo lắng em gái sau khi gả cho hắn, không biết sẽ gặp phải cái cục diện khủng bố đến thế nào.

La Tân cũng gặp qua Hàn Ngữ vài lần, chính là cô gái thanh thuần sạch sẽ, giông như bông hoa nhỏ bé dính giọt sương trong suốt, gả cho người không có trách nhiệm như Lăng Dục Vĩ, giống như là gặp phải một hồi tai nạn.

-" Phó tổng, đối với hôn sự của hai nhà là việc đại sự đã được định sẵn, cô cùng tiểu thư Hàn Ngữ coi như không có đường sống để lựa chọn "

Hàn Thấm chớp nhanh mi mắt, như là cuối cùng đã đưa ra một quyết định trọng đại, thật sâu phun ra khẩu khí.

" Tôi quả thật không có đường sống để lựa chọn, nhưng tôi sẽ nghĩ biện pháp, làm cho Hàn Ngữ có thể lựa chọn đường sống"

***

Về nhà một chút, Hàn Thấm đi vào phòng em gái Hàn Ngữ, quả nhiên nhìn đến cô bé nhu thuận ôm một cuộn len to ngồi ở trên giường, chăm chăm chú chú vừa nhìn sách vừa đan một chiếc áo màu lam.

Cô lẳng lặng nhìn em gái một hồi lâu. Đứa nhỏ đáng yêu mềm mại như vậy, từ nhỏ đến lớn đều như một đóa hoa trong nhà kính, được chăm sóc cẩn thận, lại là người có cá tính ôn thuần (ôn nhu, thuần khiết), nay ba lại tùy tiện gả nó cho một bại gia tử (thằng con trời đánh bại hoại), nó có thể hay không tiếp nhận được chuyện này?

Hàn Thấm không dám nghĩ nữa, cố gắng tươi cười một cái, đi vào ngồi xuống giường của em gái.

-" Tiểu Ngữ, em đan gì vậy? "

Hàn Ngữ thế này mới phát hiện ra sự tồn tại của chị gái, không khỏi vui mừng tươi cười." Chị! Hôm nay như thế nào mà sớm thế đã trở về? Em lâu lắm không thấy chị về sớm như vậy rồi."

Còn không phải là do ông anh trai là chúa gây ra rắc rối sao, nếu không cô cần mỗi ngày phải tăng ca sao? Hàn Thấm không khỏi cười nhạt, nhưng những lời nói này cô đương nhiên sẽ không nói ra.

-" Dù sao công việc thì không thể giải quyết ngay được, trước hết cứ về nhà đã".

-" Là vì anh trai cùng xí nghiệp khác ký hiệp ước bừa bãi, sau đó công ty đó vì xảy ra chuyện, sự kiện hàng hóa bị hải quan chế trụ kia sao? " Hàn Ngữ đột nhiên nói, tỏ vẻ cô không phải cái gì cũng không biết.

Cái này là đúng là Hàn Thấm ngoài ý muốn, cô á khẩu không trả lời được, nhìn chằm chằm em gái sau một lúc lâu, mới thử tính hỏi: " Em làm sao mà biết được? "

-" Ba ba thanh âm nói điện thoại, đều nói thật là to, có thể vọng lên trần nhà ". Cô điềm đạm cười, chuyện nghiêm trọng như vậy, dù là người đơn thuần nhưng cô cũng biết, chỉ là có vẻ phức tạp nên cô căn bản không thèm để ý.

-" Chuyện kia em cũng là biết phải không ... " Hàn Thấm đột nhiên khó có thể mở miệng.

-" Chị là nói đến chuyện công ty không thể quay vòng? "

Lại một lần nữa lời nói của Hàn Ngữ hoàn toàn hù dọa đến cô." Vẫn là chuyện ba ba muốn đem hai chị em chúng ta gả đi để đổi lấy tài chính? "

Đầu đầy quạ đen bay qua, Hàn Thấm cảm thấy mình vừa rồi đứng trước phòng em gái suy nghĩ cả buổi không biết nên mở miệng như thế nào, quả thực là lãng phí thời gian, em gái căn bản cái gì cũng biết, còn có bộ dáng rất bình thường.

-" Xem ra chị cũng không cần an ủi em " Tự giễu cười, cô thuật sự đã bị công việc chiếm hết cả thời gian, đến ngay cả em gái của mình cũng dần dần bắt đầu không biết.

-" Chị, đối tượng của chúng ta là người như thế nào? " Hàn Ngữ buông sợi len trong tay, ánh mắt trừng thật to, tương đương bộ dáng vô cùng tò mò.

Nhìn em gái hỏi thăm ông chồng tương lai, giống như là đang nghe cái gì vô cùng thú vị, Hàn Thấm thật thấy buồn thay cho em, vẫn là con người đơn thuần không biết rõ ràng rằng mình sắp sửa gặp phải khốn cảnh.

Bất quá cô vẫn thành thật đem nội dung bản báo cáo của La Tân kể ra, một chữ cũng không lừa dối để cho em gái biết, cuối cùng, cô nhịn không được hỏi: " Tiểu Ngữ, em thật sự nguyện ý gả đến Lăng gia? "

Biết chồng tương lai của mình là bại gia tử, Hàn Ngữ chẳng những không sợ hãi còn hỏi lại chị gái, " Chẳng lẽ em không thể lấy chồng sao? Chị, em biết vấn đề công ty ba ba rất lớn, trừ bỏ đem chúng ta lập gia đình, cũng không còn phương pháp. Em không nghĩ muốn làm cho ba ba và anh trai khó xử, càng không hy vọng xem mỗi ngày chị phải đến công ty làm việc đến thời gian ngủ cũng chẳng có, dù sao em cũng không có cống hiến gì cho gia đình, hiện tại cũng không có đối tượng khác, gả cho ai thì có khác biệt gì đâu? "

Hàn Thấm nhìn em gái thật sâu, trong lòng rất nhiều cảm xúc, em gái đã thực sự trưởng thành, không còn là người cái gì cũng không biết.

-" Nhưng thật ra chị, chị có phải là trong lòng đã có người mình thích? " Hàn Ngữ tuy rằng nhu thuận hiền lành, nhưng sức quan sát cũng không kém, cô cảm giác ra chị gái có do dự cùng tiếc nuối, hiển nhiên chị gái không giông như cô bình thường chấp thuận.

Trong lòng cả kinh, Hàn Thấm rất muốn phủ nhận, nhưng tình cảm chị em từ nhỏ đã rất tốt, không có gì giấu nhau, cô không thể nói lời ngược với trái tim.

Hít vào một hơi, cố có chút thất bại thừa nhận, " Có, là có một người đàn ông"

-" Hai người là như thế nào quen nhau? " Hàn Ngữ bị gợi lên hứng thú, rõ ràng đem cuộn len ném sang một bên, vểnh tai nghe chị gái kể chuyện tình yêu.

Hàn Thấm đơn giản là nói ra lần gặp đầu tiên bất ngờ với Davy tại bờ biển, " Anh ấy tốt lắm, xem chị rầu rĩ không vui, liền muốn giúp chị vui vẻ, ở bên anh ấy, chị cảm thấy thực thả lỏng, rất vui vẻ. Hơn nữa biết được ước mơ của anh ấy, vô tư nguyện ý vì nhiều người trả giá, thật sự là chuyện mà không phải người bình thường nào cũng làm được".

Nghe thấy lời nói của chị gái, Hàn Ngữ có chút nhận ra."Chị, kì thật chị rất muốn tự do đi?! Bị trói ở xí nghiệp Hàn thị, cho dù chị rất có tài, nhưng lại bị ba ba và anh trai áp chế không thể phát triển, chị đối với anh chàng Davy kia rất có ấn tượng tốt, có phải hay không là cảm thấy rất hâm mộ sự tự do của anh ta? ".

Bỗng nhiên được nới rộng tầm mắt, Hàn Thấm kinh ngạc vì sự quan sát tỉ mỉ của em gái, nhưng mà lại chỉ có thể cười khổ."Chị không hiểu được. Chị chỉ biết chính mình thực thích anh ấy, nếu không có hôn ước với Hướng gia cùng trách nhiệm với xí nghiệp Hàn thị, chị thực hy vọng cùng anh ấy nói chuyện yêu đương ".

-"Anh ấy thích chị sao? "Nhìn ra chị gái đã thực sự yêu, cô hy vọng không phải là chị gái đơn phương yêu người ta thôi.

-"Hẳn là thích đi? Người kia thực sự rất thẳng thắn, cũng không che giấu ấn tượng tốt với chị. Bất quá cho dù chúng ta có lực hấp dẫn lẫn nhau thì cũng có làm được gì? Nhất định là không có kết quả."Cùng hắn quen biết thật thú vị, cho đến bây giờ đã thành yêu cùng tiếc nuối, nhớ đến tâm lại cảm thấy thật đau.

-"Chị ... "Hàn Ngữ cảm thấy rất khổ sở, rất khổ sở. Chị gái vì Hàn gia đã phải trả giá nhiều như vậy, hiện tại thật vất vả mới gặp được tình yêu chân thật, nhưng ba ba và anh trai ích k ỉ sẽ buông tha cho sao? "Chị đừng quản việc công ty nữa, cố gắng theo đuổi chính mình đi, cũng không cần gả cho cái người họ Hướng kia ....".

-"Được ". Hàn Thấm đáp ứng rõ ràng, dọa cho cô nhảy dựng lên.

-"Chị nhanh như vậy đã nghĩ thông? "Hàn Ngữ ngơ ngác hỏi, có chút bị chị gái biến hóa cấp tốc dọa cho choáng váng.

-"Bởi vì, phải gả đến Hướng gia là em."Quyết định này, từ lúc cô nghe La Tân báo cáo sau, liền ẩn ẩn mà thành."Mà chị, sẽ gả đến Lăng gia! ".

Nếu con trai của Hướng gia thực sự là người có trách nhiệm, như vậy một khi nguyện ý nhận lấy đám hỏi này, đại biểu rằng hắn sẽ không bạc đãi Tiểu Ngữ, mà cái tên bại hoại gia tử Lăng gia - Lăng Dục Vĩ kia, liền giao cho cô tới thu phục đi!

Nửa tháng nữa, chính là ngày thiên kim Hàn gia lấy chồng. Hàn Mẫn Văn bàn bàn tính tính thật nhanh, quyết định hôn lễ của em gái tổ chức trước, hôn lễ của chị gái sau, chỉ cách nhau đúng một tuần, để tránh miễn cho đêm dài lắm mộng.

*****

Hàn Thấm lại đến bờ biển nơi ấy, cô có dự cảm rằng Davy sẽ ở chỗ này chờ cô, mà cô tới đây hôm nay, cũng là hướng hắn nói lời cáo biệt.

Dù sao cô cũng không có dũng khí như La Tân nói chân đạp mấy thuyền, hơn nữa ở trên thương trường này, cô còn phải bận tâm giữ cho con rể tương lai của Hàn gia có chút mặt mũi, cho nên dù có luyến tiếc Davy, cô cũng phải dứt bỏ.

Xa xa, cô còn chưa đi tới miếng gỗ trên con đê dài, cũng đã nhìn thấy Davy đứng nơi đó nhìn cô. Hàn Thấm nhịn không được cảm thán. Như vậy là cỡ nào ăn ý diệu kỳ! Bọn họ lần trước sau khi dạo chợ đêm, hai ngươi đều tuyệt nhiên không lưu lại phương thức liên hệ nào, đối với nhau tâm ý tương thông, như chắc chắn sẽ lại có một lần lại một lần gặp nhau nữa.

Cô đi lên phía trước, giấu đi tâm trạng, mỉm cười với hắn "Đừng nói cho tôi, anh đã ở chỗ này chờ ba ngày rồi nha ".

-"Đúng vậy, cô không biết cái gì kêu sống một ngày không bằng một năm trời sao? Hắn chuyển giọng nói như thật "Thật muốn nói, tôi đợi cô ở đây đã ba năm rồi, mùa thu đều rất nhanh trôi qua a ".

Tâm trạng Hàn Thấm buồn bã không vì lời nói trêu gọi của hắn mà nhanh trôi đi, ngược lại càng thêm khổ sở. Về sau liệu có ai có thể giống hắn khiến cô vui vẻ? Cùng trao đổi gả cho Lăng Dục Vĩ bại hoại kia cùng Tiêu Ngữ, cô nhất định cả đời này sẽ không có được tình yêu đích thực.

-"Kỳ thật, tôi hôm nay đến, là có chuyện muốn nói với anh ". Cô miễn cưỡng xả ra một cái tươi cười."Không thể tưởng được thật đúng là gặp anh "

Davy nghe xong lời nói của cô thì sửng sốt, trên mặt cũng lộ ra cười khổ."Tôi quả thật cũng có chuyện muốn nói với cô, nên đến bờ biển này, hy vọng gặp mặt được.. Thật không biết cái lọai ăn ý này của chúng ta là tốt hay là không tốt ".

-"Vì sao? ". Cô khó hiểu.

-"Bởi vì hôm nay tôi cùng cô nói chuyện này ... "Hắn thở dài, "Sẽ làm tôi thà không được gặp cô còn hơn ".

Cô làm sao không hiểu đây? Hàn Thấm nhắm mắt lại, cô quyết định dao sắc chặt đay rối."Nếu đều gặp rồi, vậy thì cùng nói ra hết đi, anh cứ nói trước ".

Davy há mồm, muốn nói rồi lại thôi, cứ như thế mãi mới cứng rắn mở miệng, "Hàn Thấm, chúng ta về sau không thể gặp lại."

Bỗng dưng mở mắt ra, câu nói đánh sâu vào tâm trí cô khiến hô hấp có chút không thuận. Cho dù cô cùng hắn nói cũng là cùng một loại chuyện, nhưng hai người ngay cả loại sự tình này cũng thật ăn ý, không phải là thực châm chọc?

-"Anh hy vọng tôi hỏi nguyên nhân sao? "Cô nín thở, hy vọng chính mình không phải bị ghét bỏ.

Hắn lộ ra vẻ khó xử, nhưng cũng nói ra lời thề son sắt bảo chứng (chứng minh cùng bảo đảm)" Tôi không có biện pháp nói cho cô nguyên nhân, nhưng cũng không phải là cô có gì không tốt. Tôi nhớ đã cùng cô nói qua, nhân sinh có một số việc mình không thể làm chủ, nay tôi có chuyện xảy ra, nếu có thể sớm gặp được cô thì có phải tốt hơn bao nhiêu không ....".

Hắn tiếc nuối, tạo thành trầm mặc của cô. Vù vù gió biển thổi cũng không ngăn được ánh mắt của hai người giao nhau triền miên.

Hàn Thấm lúc này mới thực sự lĩnh hội rằng chính mình đã yêu hắn mất rồi, dù cho thời gian quen biết không bao lâu, nhưng đúng là tình yêu thì không thể nói đến đạo lý.

-"Davy, anh thích tôi sao? "Cô rốt cục nhịn không được hỏi.

Cho dù sau đó hai ngươi không có khả năng gặp lại, cô cũng hy vọng xác nhận chính mình yêu người đàn ông này, người đàn ông này cũng yêu cô, không phải là cô tự mình đa tình.

Davy không hề nói thêm cái gì, một tay cầm lấy eo nhỏ của cô hồi lâu, cúi đầu hôn lên môi cô. Hắn dùng động tác trực tiếp, biểu đạt chính mình có bao nhiêu thích cô, rất thích, so với thích càng thích hơn, hận không thể đem cô tiến nhập thân thể hắn, trở thành bộ phận của chính mình, mới có thể không phải nhận lấy chia sẻ thống khổ.

Hai ngươi lặng lẽ giao triền, dùng hết khí lực toàn thân ôm nhau, đem tình cảm chân thật nhất của mình khắc ghi, nụ hôn như nói có biết bao nuối tiếc, cùng với chờ đợi khó giải.

—— chỗ này cho fép t đổi ngôi anh em cho nó lãng mạn 1 chút ——

-"Em ở trong lòng anh, là đặc biệt nhất "Hắn khẽ hôn lên trán của cô." Không ai có thể giống như em, như vậy khiến anh yêu nhất ". Lại một cái, hắn hôn lên mũi cô "Không ai có thể giống như em, luôn chiếm lĩnh trí nhớ của anh "Cuối cùng thật sâu hôn môi cô.

Hàn Thấm cảm động đến hốc mắt đều đỏ, cho dù là khi việc công ty vất vả nhất, cô cũng chưa từng nhỏ một giọt lệ, nhưng giờ phút này, trước thành ý nhiệt tình của người đàn ông này, lại làm cho cô không thể kìm nén, muốn nói ra tình yêu khuynh đảo dành cho hắn.

Nhưng mà cuối cùng một tia lý trí vẫn giữ cô lại, ở thời điểm ly biệt này, hướng đối phương nói gì, cũng đều thật đau đớn như tan xương nát thịt.

-"Nếu em trong lúc đầu, có từng giấu diếm anh chuyện gì, anh có thể tha thứ cho em? "Cô không thể nói ra, không thể nói ra chuyện chính mình không lâu nữa sẽ phải gả cho người khác.

-"Đây là chuyện mà em muốn nói với anh hôm nay sao? "Hắn nhẹ giọng hỏi. Dù sao kết quả cũng đều là chia lìa, cho dù truy cứu cô che giấu hắn chuyện gì, cũng đều không quan trọng.

-"Có thể nói như vậy "Cô nhịn xuống cảm giác nghèn nghẹn nơi mũi, "Cho nên, em về sau cũng không thể gặp lại anh ".

Davy đè nén xúc động muốn ôm cô thật chặt, nhìn nước mắt của cô, hắn nhất thời cảm thấy thật đau lòng, như từng giọt nước mắt kia không phải nhỏ xuống đất, mà nhỏ vào trái tim hắn, ăn mòn trái tim hắn.

-"Không phải lúc nào chia lìa cũng là đều khóc sướt mướt đi? "Hắn vươn tay lau khóe lệ, cố gắng trêu chọc khiến cô cười: "Nếu có thể giống như tiểu thuyết lãng mạn chia tay Quỳnh Giao, tựa hồ cũng không sai biệt lắm ".

Hàn Thấm hít cái mũi, cũng hiểu tâm tư của hắn, miễn cưỡng cười."Vậy anh cho rằng nên như thế nào? ".

-"Anh nghĩ là muốn như vậy đi? "Hắn giả ý suy tư, đột nhiên vươn tay, bắt lấy tay cô lay động, sau đó vuốt vuốt cổ họng kêu lên: "Không! Hàn Thấm, em không cần đi! Không cần đi! Sự thật sao tàn khốc như thế, Ông trời vì sao muốn chia rẽ đôi ta - Này, đây là kịch liệt bản."Sau hắn lại, một tay đặt lên trái tim, một tay nghênh hướng mặt biển."Đại hải a aaaaa, hai năm rồi, xin người chứng kiến tình yêu đôi ta, vô luận là biển có thâm sâu cỡ nào, núi có cao chừng nào, chúng ta yêu nhau không oán, không bao giờ hối hận.."

Hàn Thấm nhìn xem trợn mắt há mồm, cũng không thể tưởng được hắn lúc này lại có thể diễn trò nhập vai đến buồn cười thế này, không khỏi nín khóc mỉm cười, "Em đây nên phối hợp như thế nào đây? Che lỗ tai, kêu to - Em không nghe! Em không nghe! - Như thế sao? ".

-"Không hổ là hảo đồng bọn của anh, em quả nhiên là có tuệ căn! ".

Hắn cười ha hả, cô cũng bật cười theo, nhưng tiếng cười phiêu hướng mặt biển rồi dần dần trôi đi, cuối cùng hai người cuối cùng bị nỗi buồn biệt ly bao phủ, rốt cuộc cười không nổi.

-"Davy. Tạm biệt "Hàn Thấn khuôn mặt chứa lệ, đau lòng nói lời từ biệt.

Hắn cũng lưu luyến không rời nhìn cô, đem tiếc nuối ở lại trong lòng.

"Hàn Thấm, em hãy nhớ rõ anh. Davy chỉ là tên vẽ tranh của anh, trên thực tế tên anh là Lăng Dục Vĩ."

—-

Lăng- Hàn đám hỏi, hội trường hôn lễ được bố trí vô cùng cao quý xa hoa, có vẻ kim bích huy hoàng, hoa lệ bất phàm (tốn kém, siêu tốn kém T__T) Bởi vì đây là chuyện đại sự của hai xí nghiệp lớn, bởi vậy tân khách đông đảo, người người đều là những người có danh tiếng, giàu có.

Cô dâu vừa ngồi trước bàn một khắc, Hàn Thấm lấy danh nghĩa chị em muốn hàn huyên một chút nói với thư kí, đi vào bên cạnh em gái vén lên lụa trắng.

-"Không nói!" Cô có chút sầu não nhìn em gái."Thời gian hôn lễ sắp đến "

Hàn Ngữ hốc mắt rưng rưng nhìn chị, kích động nói năng lộn xộn, "Chị, chúng ta thực sự trao đổi sao? em nghe nói con trai Lăng gia thật không tốt, vẫn là em gả qua đi? Hoặc là chị bỏ trốn, Nếu không chị phải bỏ người đàn ông mình yêu sao? "

-"Tiểu Ngữ, em hãy nghe chị nói ... "Nhớ tới thời điểm trước khi cùng Davy cáo biệt, hắn bất chợt lên tiếng, Hàn Thấm không biết chính mình nên cao hứng hay khổ sở."Người đàn ông chị yêu ... Chính là Lăng Dục Vĩ.

-"Chính là lăng Dục Vĩ?! "Hàn Ngữ há to miệng, " Này ... Hiện tại là cái tình huống gì vậy? Chị, Chị, chị .... Đã sớm biết là anh ta? ".

-"Không, là mấy ngày hôm trước, chị cùng anh ấy gặp mặt, mới ngoài ý biết được rằng anh ấy chính là Lăng Dục Vĩ - cũng chính là chú rể hôn lễ ngày hôm nay." Cô chần chừ một chút." Kì thật anh ấy cùng với những gì điều tra là không quá giống nhau, tuy rằng anh ấy đối với gia nghiệp không hứng thú, nhưng cũng không phải như lời đồn đãi là ăn chơi đàng điếm, phóng đãng phong lưu, mà là thập phần hài hước. Tiểu Ngữ, kì thật anh ấy là người tốt, nếu thật sự không muốn trao đổi, chị có thể lý giải ... ".

Hàn Ngữ nhớ tới nội tâm thống khổ của chị gái, không khỏi cười nhẹ, giơ tay nắm lấy tay chị gái."Chị, anh ta là người trong lòng chị, không phải em! Hiện tại đúng là một cơ hội tốt, chúng ta đương nhiên nhất định phải trao đổi, hai người trong lúc đó, ít nhất là sẽ có một người hạnh phúc đi? ".

-"Chị không xác định ". Hàn Thấm lắc đầu cười khổ." Chị thật sự không xác định ".

Sau khi biết Davy chính là Lăng Dục Vĩ, cô không có nói cho hắn biết gia thế, bối cảnh, cùng kế hoạch trao đổi của cô, sợ hắn sau khi biết sẽ sinh phản cảm, dù sao thiên kim của xí nghiệp Hàn thị gả đi là có điều kiện trao đổi lợi ích.

-"Nhưng chúng ta cứ như vậy trao đổi, ba ba nhất định sẽ rất tức giận ... "Hàn Ngữ đột nhiên nghĩ đến.

-"Tức giận thì thế nào? Chúng ta đã nghe theo ba, tự nguyện đem chính mình làm lợi thế trao đổi, phải gả cho hai xí nghiệp, ít nhất cũng cho chúng ta có cơ hội lựa chọn đi?". Tại thời khắc này, cô không hề khẩn trương, ngược lại bình tĩnh thần kỳ."Bên ngoài tân khách đều là những người có danh thế, trọng uy tín danh dự, ba cho dù phát hiện, cũng không có khả năng trước mặt mọi người mà xé rách chuyện, đợi cho hôn lễ hoàn thành rồi, ván đã đóng thuyền, ba sẽ phải nể mặt mũi Lăng gia, mà không dám quá phận! ".

Ở mặt ngoài nói như vậy, nhưng trong lòng cô thì vô cùng rõ ràng, lúc đó giải quyết lửa giận của ba cũng không phải là việc đơn giản, hơn nữa nhất định sẽ trút xuống đầu cô, nhưng mà cô đã chuẩn bị tốt tâm lý, mặc kệ phát sinh chuyện gì, cô đều thay em gái gánh hết trách nhiệm.

-"Cho nên Tiểu Ngữ, em muốn trao đổi sao? "Hàn Thấm đem lựa chọn giao cho em gái.

Chị em hai mắt đẫm lệ chăm chú nhìn lẫn nhau một hồi lâu, lần quyết định này, như là quyết định con đường sống, không biết lần sau gặp lại là phúc hay là họa đây.

Hai chị em ôm nhau một lúc, rồi Hàn Ngữ cùng chị gái lén lút trao đổi quần áo.

Một lát, cô dâu bị vây quanh mang đến lễ đường, chuẩn bị cử hành nghi thức. Hàn Mẫn Văn hoàn toàn không phát hiện có cái gì không thích hợp, đắc ý nắm tay con gái, đem giao cho biểu tình tương đương không cam lòng nguyện ý - Lăng Dục Vĩ trên tay. Dù sao hắn cũng chỉ cần con gái gả qua Lăng gia, về phần gả cho cái loại người gì, hạnh phúc hay bất hạnh, cũng chẳng phải việc hắn cần quan tâm

Âm nhạc vang lên cùng với những lời nói nghi thức "Mong mọi người chúc phúc cho đôi uyên ương .... Hàn Ngữ tiểu thư, cô có nguyện ý gả cho Lăng Dục Vĩ tiên sinh không? ".

Hội trường một mảnh im lặng, mọi người đều đang chờ cô dâu trả lời, không thể tưởng tượng được cô dâu vẫn đang cúi đầu, bất ngờ lại rõ ràng nói ra câu không ai ngờ đến: "Cha xứ, người gọi sai tên rồi, Tôi gọi là Hàn Thấm, không phải là Hàn Ngữ."

Lời này vừa nói ra, toàn hội trường ồ lên, nhất là người bên cạnh cô dâu - Lăng Dục Vĩ, thực hiển nhiên đã bị chấn động toàn thân, nguyên bản ban đầu cũng không nguyện ý liếc mắt nghiêm túc xem mặt cô dâu, giờ đây biểu tình sinh ra nghi hoặc.

Hàn Mẫn Văn nghe được thanh âm của con gái, thiếu chút nữa là ngã từ trên ghế xuống.

Ngồi ở bên cạnh hắn -Lăng Phú Quý cũng kéo dài mặt, trầm giọng hỏi: "Hàn đổng, đây là có chuyện gì? Phải gả đến Lăng gia chúng ta, không phải là tiểu Hàn Ngữ sao? ".

Hàn Mẫn Văn hận không thể xông lên phía trước đem đổi con gái, nhưng lúc này tân khách đang trông mong nhìn hắn, suy nghĩ xem đang xảy ra chuyện gì, mà Lăng gia mọi người cũng sắc mặt khó coi chờ hắn giải thích.

Hắn chỉ có thể kiên trì thấp giọng trả lời."Ách.. này, Lăng đổng, kì thật này cũng có chút tình huống, cô dâu có thể từ Hàn Ngữ biến thành Hàn Thấm. Bất quá Hàn Ngữ cùng Hàn Thấm không phải là giống nhau sao? Hơn nữa Hàn Thấm so với Hàn Ngữ lại thông minh hơn, có tài lại xinh đẹp, nhất định đối với xí nghiệp Lăng Uy rất giúp ích! ".

Lăng Phú Quý không nói, vẫn là thần sắc không tốt, nhưng hiển nhiên là cũng đang cân nhắc.

Hàn Mẫn Văn nhìn hắn có chút bị đả động, tiếp tục cổ vũ: "Lăng đổng, nói thực ra, nếu bây giờ tuyên bố hủy bỏ hôn lễ, chúng ta đều sẽ trở thành trò cười! "

Ánh mắt đảo trên mặt thông gia, Lăng Phú Quý nhăn lại mi, không hờn giận trước lời nói mang tính uy hiếp này, bất quá phải thừa nhận hắn nói có đạo lý, vì thế biểu tình thoáng dịu đi.

-"Được rồi, hôn lễ tiếp tục. Sau đó, ông phải đưa cho tôi một lời giải thích! "

Hàn Mẫn Văn dùng ánh mắt hướng lên cha xứ trên bục lễ đường ý bảo, trợ lý của hắn cũng tiến lên tai cha xứ nói thầm gì đó, rồi quay về để hôn lễ tiếp tục tiến hành.

-"Thật có lỗi, cô dâu tên gọi Hàn Thấm ... Hàn Thấm tiểu thư, cô nguyện ý gả cho Lăng Dục Vĩ tiên sinh chứ? ".

Rốt cục đã qua cửa ải này, Hàn Thấm không khỏi nhẹ nhàng thở ra, nhưng là đối mặt với lời thề, cô vẫn cảm thấy do dự một chút.

- "Tôi.. nguyện ý ". Một câu, lại cơ hồ dùng hết khí lực toàn thân, mới có thể nói ra miệng. Cha sứ chuyển sang chú rể, ".... Lăng Dục Vĩ tiên sinh, anh nguyện ý lấy Hàn Thấm tiểu thư làm vợ sao? ".

Lăng Dục Vĩ lại trầm mặc, hắn dừng lại ở cô dâu, thình lình nhấc lên lụa trắng che mắt, cùng cô ánh mắt vừa vặn đối diện.

-"Thật là em?! "

Không nghĩ tới vợ tương lai của mình, lại chính là người mà mình nghĩ là tình duyên vô phận, nay lại cùng cô đối mặt, vẫn là khiếp sợ không thôi.

Nhưng mà trải qua màn đổi cô dâu vừa rồi, Lăng Dục Vĩ không khỏi từ nháy mắt vui mừng chuyển sang nghi vấn.

-"Cô dâu từ Hàn Ngữ đổi thành Hàn Thấm, là chủ đạo của em? "Một loại cảm giác bị lừa gạt nảy sinh, hắn ít nhiều đoán rằng đoạn tình duyên ngắn ngủi bất ngờ, lưu luyến kia là một hồi âm mưu.

Hàn Thấm nhìn biểu tình biến hóa của hắn, biết hắn có lẽ đã hiểu lầm cái gì, nội tâm vui sướng cũng dần lạnh cả người, nhưng là cô không nghĩ lừa hắn, hơn nữa người chồng tương lai này lại chính là người đàn ông cô yêu.

-"Là, là em ". Cô cơ hồ nín thở, mới có thể thừa nhận hết thảy này.

—- từ chỗ này cho a Vĩ xưng hô lạnh lùng 1 tí nha, a ý bị tức giận mà:-

-"Cô vì sao muốn gạt tôi? " Lửa giận dần dần bùng lên, hắn không tin chuyện này là do cô bày ra, hắn, hắn thực sự là rất yêu cô nha!

-" Em trước đó cũng không biết anh là ... "

Hàn Thấm muốn giải thích, nhưng cha xứ lúc này lại hỏi: " ..... Lăng Dục Vĩ tiên sinh, anh có thể trả lời? ".

Hắn cơ hồ muốn phẩy tay áo bỏ đi.

Nhận thấy người đàn ông bên cạnh đang lâm vào trạng thái giãy dụa cùng phẫn nộ, phảng phất muốn buông tha cho hết thảy, cô không khỏi bắt lấy cổ tay hắn, khẩn trương nói: " Lăng Dục Vĩ, anh không thể tại thời điểm này dừng lại! "

Nếu cuối cùng bị chú rể tức giận bỏ chạy lấy người, kế hoạch của cô sẽ bị thất bại thảm hại, tương lai của cô cùng Tiểu Ngữ, không biết sẽ xảy ra chuyện xấu gì.

Lăng Dục Vĩ cảm nhận được bàn tay bé nhỏ bắt lấy cổ tay hắn, chính là nhẹ nhàng run run, mà toàn hội trường cũng là đang chờ hắn trả lời, sự phản bội của cô, cùng sự chờ mong, uy hiếp của ba, ý nguyện của hắn về tình yêu ... những suy nghĩ ấy lập tức đánh sâu vào óc hắn, làm hắn vừa cảm thấy mâu thuẫn lại đau khổ.

-" Tôi ..." Hắn hít sâu một hơi." Tôi nguyện ý".

Hắn không biết chính mình nói cái gì, chỉ cảm thấy toàn hội trường vang lên tiếng hoan hô, mà thiên hạ cũng như là đã đánh xong một hồi trận bàn, khí thế cũng biến mất không còn.

Có lẽ cuộc sống hôn nhân của hai người giờ mới bắt đầu, nhưng mà nội tâm hoài nghi, oán giận đối với cô, trái tim băng giá của Lăng Dục Vĩ nghĩ, có thể tình yêu của hai người đã chấm dứt.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-10)