Vay nóng Homecredit

Truyện:Hai Ta Kết Hôn Sao - Chương 20

Hai Ta Kết Hôn Sao
Trọn bộ 54 chương
Chương 20
0.00
(0 votes)


Chương (1-54)

Siêu sale Shopee


Được đưa tới phòng cấp cứu, Bác sĩ nghiêm mặt liếc mắt cá chân Xán Xán, thậm chí phim cũng không chụp, liền làm chẩn đoán bệnh.

—— bị trật!

Sau đó, dùng một loại ánh mắt cực kỳ khinh bỉ nhìn giày ở trên tay Xán Xán, "Sao mang giày cao gót lại còn loại gót mỏng như vậy a!"

Xán Xán đại hoảng, oan uổng a! Muốn trách đều do thương trường, tại sao đây là đôi giày gót thấp nhất nha? Tại sao phải vậy nha!

Bôi thuốc vào, làm trị liệu đơn giản, cuối cùng đau cũng dừng lại.

Liên tục hướng Bác sĩ hỏi thăm thương thế của Xán Xán, nhận được kết luận xác định không có gì đáng ngại về sau, tâm Triệu Noãn Noãn đang treo mới hơi để xuống.

Trong lòng hắn hối hận muốn chết, mới vừa rồi ôm Xán Xán tới, đã gặp bộ dạng nàng nhe răng trợn mắt, trong lòng đừng nhắc tới có nhiều khó chịu, nội tâm tràn đầy tất cả đều là tự trách, vạn nhất Xán Xán bị thương nặng, hắn sẽ hối hận cả đời.

Bên này, Xán Xán không chú ý đến vẻ mặt biến hóa của Triệu Noãn Noãn, ý vị nhìn chỗ sưng cao cao ở lưng bàn chân, vừa xem một chút liền nhìn giày cao gót đang cầm ở trên tay, dùng ánh mắt tiến hành so sánh, nàng xác định, chân này nhét không vừa giày nữa.

"Đều do cái âm nhạc kia nữa! Giày thể thao có gì là không tốt? Âm nhạc cũng không phải là dùng chân để nghe!" Xán Xán lớn tiếng lên án nghệ thuật cao nhã vô lương tâm, sau đó thở dài, "Xong, hôm nay chắc ngủ lại bệnh viện..."

Triệu Noãn Noãn không đáp lời của nàng, chẳng qua là yên lặng đi tới trước mặt nàng, chậm rãi chồm hỗm ngồi xuống.

Xán Xán thấy thế sợ hết hồn, "Sặx... Làm gì a?"

"Đi lên." Trong lòng rõ ràng hối hận muốn chết, nhưng ra vẻ tĩnh táo.

"Cái gì đi lên?"

Thật là một con mắt trắng, Triệu Noãn Noãn thở dài, dùng thanh âm hết sức nhu hòa nói, "Ta muốn ngươi leo lên lưng ta, ta cõng ngươi đi ra ngoài."

Xán Xán sửng sốt, bỗng nhiên nhăn nhăn nhó nhó, "Ta... Ta xem hay là tự mình đi tốt hơn..."

"Đi lên!" Triệu Noãn Noãn lập lại một lần, bày biện tư thế, vẫn không có ý nhúc nhích.

"Nhưng là..." Xán Xán gương mặt ửng đỏ.

Triệu Noãn Noãn biết là nàng xấu hổ, dùng giọng ôn hòa nói liên tục mang tính lừa gạt, "Chân của ngươi bây giờ sưng thành như vậy, khẳng định không tự đi ra được, ta cõng ngươi đi ra ngoài, đến tới xe là được, ngoan."

Xán Xán liếc nhìn Triệu Noãn Noãn, do dự a do dự, rốt cục nói ra một câu kinh thiên địa quỷ thần khiếp sợ, "Ta quá nặng, ngươi vác không nổi."

Triệu Noãn Noãn dưới chân không ổn, thiếu chút nữa ngã xuống.

Cảm tình, cái tiểu bạch si này (tên ngu ngốc a) không phải là e lệ, là sợ mình quá nặng làm hại người ta.

Không có biện pháp, chỉ có tiếp tục nhẫn nại, Triệu Noãn Noãn vừa khuyên nhủ, "Ngươi không nặng, thật! Nếu không mới vừa rồi ta là làm sao ôm ngươi tới đây được?"

"Thật?"

"Thật!" Triệu Noãn Noãn dùng hết lượng ánh mắt chân thành nhìn nàng.

Xán Xán cúi đầu suy nghĩ một chút, cũng đúng nga, mới vừa rồi Triệu Noãn Noãn chạy nhanh như vậy, một chút bộ dạng mệt mỏi cũng không có, xem ra mình quả nhiên còn chưa có nặng đến mức làm cho người ta không có cách nào chịu được. Cho nên tâm trấn an xuống, vui rạo rực hướng lưng Triệu Noãn Noãn bổ nhào về phía trước.

Ba! Thiếu chút nữa đem Triệu Noãn Noãn đè sụp xuống.

Ai nói nha đầu này không nặng? Sau lần bị viêm dạ dày lại bắt đầu rượu chè ăn uống quá độ, năm cân giảm lần trước đã sớm đem bổ trở lại, hơn nữa còn thêm mấy cân.

Triệu Noãn Noãn hít sâu một hơi, tiểu tâm dực dực đứng lên, từng bước đem Xán Xán ra khỏi bệnh viện. Trong lòng còn buồn bực, nha đầu này mới vừa rồi ôm tới lúc đó rõ ràng không có nặng như vậy? Thoáng cái làm sao nặng lên nhiều như vậy?

Song Triệu Noãn Noãn không biết là, hắn mới vừa rồi trong lòng có khẩn trương, lúc đó chỉ để ý tới ôm người chẳng để ý có nặng hay không?

Ra khỏi cửa bệnh viện, BMW Triệu Noãn Noãn dừng ở cửa, hắn tiểu tâm dực dực mà đem Xán Xán để xuống, sau đó mở cửa đỡ nàng vào trong, quay mình qua bên kia vào buồng xe.

"Sau này, đừng mua giày cao gót mảnh như vậy nữa." Thanh âm Triệu Noãn Noãn rất bình tĩnh, không phải là trách cứ.

"Nha..." Xán Xán tâm không cam lòng không muốn phát ra thanh âm, vừa thấp giọng lầu bầu nói, "Ai kêu nó giảm giá..."

Thanh âm Triệu Noãn Noãn trầm xuống, "Sau này, không cho mua đồ giảm giá!"

"Không có tiền!" Nàng nghèo a! Chờ xắp xếp việc làm ở nhà tiểu tác gia Vô Danh, có thể có bao nhiêu tiền thu vào? Nơi nào có thể mua được hàng tốt?

Triệu Noãn Noãn lặng yên, tiện đà chậm rãi nói, "Ta có, sau này mua giày, tìm ta chi trả."

*****

Cái gì? Nàng không nghe lầm chứ? Quỷ keo kiệt Triệu Noãn Noãn thế nhưng có thể nói lời như vậy? Quá, quá, thật bất khả tư nghị! Xán Xán nhanh té.

Nói Triệu Noãn Noãn hẹp hòi cũng không phải là sai, đừng xem hắn có BMW, sống trong căn hộ, thật ra thì hắn tiết kiệm vô cùng, chưa bao giờ mua y phục cao cấp, áo sơ mi quần jean tiêu chuẩn là trang phục và đạo cụ của hắn, bình thường cũng không có hoạt động tiêu khiển gì, trừ mua sách, hắn tiêu phí quả thực lại là càng ít.

Cho nên khi Triệu Noãn Noãn nói ra muốn chi trả cho nàng, Xán Xán khiếp sợ chỉ có thể nghĩ.

"Ngươi nói là sự thật nga?"

Triệu Noãn Noãn không có quay đầu lại, ấm áp đáp, "Đúng."

"Không mua giảm giá, okay?"

"Đúng."

"Có thể mua bao nhiêu đôi? "

"Tùy ngươi."

"Có thời gian hạn chế sao?"

"... Không có, "

"Trừ mua giày cao gót, còn có mua giày khác sao?"

"..."

"Có lấy hóa đơn không?"

"Tô Xán Xán, ngươi có dừng lại hay không a!"

=_= [] [] []

Mặc dù cuối cùng vẫn là bị Triệu Noãn Noãn rống lên, nhưng Xán Xán cảm thấy, Triệu Noãn Noãn đối với nàng không tệ! Mặc dù lần bị thương này có một nửa là hắn làm hại, nhưng là ít nhất người ta đưa nàng đến bệnh viện, thanh toán phí thuốc thang, còn cõng nàng lên xe, cuối cùng ngay cả tiền mua giày cũng là hắn chi trả. Định đứng lên, nàng bây giờ còn là tình địch của người ta, thế nhưng Triệu Noãn Noãn đối với nàng tốt như vậy! Quá không dễ dàng!

Xán Xán trong lòng suy nghĩ, kích động vạn phần, chợt vỗ bả vai Triệu Noãn Noãn.

Đang lái xe Triệu Noãn Noãn thiếu chút nữa đụng cái cây.

"Tô Xán Xán, ngươi không muốn sống nữa a?" Hắn đã không thể nhịn được nữa.

Xán Xán le lưỡi, bỗng nhiên vẻ mặt nghiêm túc lên, "Noãn Noãn ca, ta có lời nói với ngươi!"

Triệu Noãn Noãn nhìn nét mặt của nàng, trong lòng bỗng nhiên hơi khẩn trương, "Chuyện gì?"

Xán Xán nắm tay, "Ta cảm thấy được, ngươi đối với ta thật tốt!"

Triệu Noãn Noãn gương mặt hơi đỏ lên, bỗng nhiên có chút xin lỗi, "Không có gì... Hẳn là..."

"Không!" Xán Xán kích động, "Ta phụ ngươi, nhưng ngươi đối với ta tốt như vậy, ta cảm thấy rất có lỗi với ngươi!" Nàng thế nhưng thiếu chút nữa đoạt bạn trai Noãn Noãn ca, Thiên Lý không tha a!

Triệu Noãn Noãn mặt càng đỏ hơn.

Xán Xán vung tay lên, "Noãn Noãn ca, ta quyết định!"

Triệu Noãn Noãn tim đập lỗi nửa nhịp.

"Quyết định... Cái gì?"

"Noãn Noãn ca, ta nhất định sẽ làm cho ngươi Hạnh phúc!!!"

Ý của nàng là nàng nhất định sẽ nói làm cho Cao Vũ trở lại bên cạnh hắn. Nhưng là Triệu Noãn Noãn hiểu sai ý ánh mắt ấm áp nhìn Xán Xán, sâu trong đáy lòng bỗng nhiên sinh ra cảm giác đau thương nào đó không giải thích được...

Xán Xán, vấn đề là, ta có thể cho ngươi Hạnh phúc sao?

*****

Cũng may trị liệu kịp, không có mấy ngày vết sưng trên chân dần dần xẹp xuống, chỉ cần không phải đi lại quá nhiều, vẫn có thể hoạt động bình thường. Nhìn Xán Xán buổi tối len lén đi ra ngoài lật tủ lạnh, Triệu Noãn Noãn cuối cùng thở phào nhẹ nhỏm.

Kể từ sau khi Xán Xán chân bị trật, nàng nhiều lần muốn tìm Cao Vũ đem lời nói rõ ràng, nhưng là hết lần này tới lần khác Triệu Noãn Noãn đối với thương thế của nàng rất là đau lòng, cơ hồ một tấc chiếu cố cũng không rời, hoàn toàn không để cho nàng bất cứ cơ hội nào, điều này làm cho Xán Xán rất là buồn bực.

Cùng lúc đó, Triệu Noãn Noãn cùng Cao Vũ mâu thuẫn như cũ không có dấu hiệu gì là hòa hoãn. Hai người phớt lờ như cũ, Cao Vũ đối với Xán Xán thái độ mập mờ như cũ, nhiều lần làm hại Xán Xán đỏ mặt tim đập, mà Triệu Noãn Noãn ngoài miệng mặc dù không nói, nhưng ánh mắt cho thấy không vui vẻ gì.

Mặc dù có soái ca thường xuyên ở bên cạnh lấy lòng là một việc rất không tệ, nhưng là nghĩ đến soái ca này là người của Noãn Noãn ca, lý trí lập tức trở lại trên người Xán Xán.

Nàng khi ở trước mặt đã đồng ý rồi, muốn cho Triệu Noãn Noãn Hạnh phúc, tại sao có thể nuốt lời?

Cho nên, đang ở thời điểm tốt, Xán Xán quyết định, lúc này nhất định không thể do dự nữa.

Đêm hôm đó, Xán Xán tính toán đợi khi Triệu Noãn Noãn ngủ say, rồi đến phòng Cao Vũ ngả bài.

Quyết định của nàng thật là tốt, dù sao Triệu Noãn Noãn có thói quen ngủ sớm, đợi đến qua mười giờ, Triệu Noãn Noãn vừa đóng cửa phòng, là nàng có thể hành động. Hơn nữa gian phòng có hiệu quả cách âm rất tốt, tuyệt đối sẽ không quấy nhiễu đến phòng ngủ của Triệu Noãn Noãn.

Tính toán kế hoạch tốt lắm, ăn cơm tối xong, Xán Xán trốn vào trong phòng chờ cơ hội.

Dĩ nhiên, ở trước lúc ngả bài, còn phải nghĩ làm sao nói với Cao Vũ.

Chuyện như vậy, tại sao có thể không tìm Nhan Như Ngọc thương lượng?

Cho nên Xán Xán mở máy vi tính ra, lên QQ, lập tức cùng Nhan Như Ngọc liên lạc.

Xán Xán: Như Ngọc, giúp ta gấp!

Nhan Như Ngọc: gấp cái gì?

Xán Xán: ta đang viết tiểu thuyết, nữ chính muốn cự tuyệt một thích hắn nam sinh thích hắn, làm như thế nào mở miệng?

Nhan Như Ngọc: nam sinh kia đẹp trai không?

Xán Xán: ... cái này trọng yếu sao?

Nhan Như Ngọc: nói nhảm! Nếu như lớn lên đẹp trai, tại sao cự tuyệt? Nhà ngươi là nữ chủ ngu nga!

Màn ảnh này đầu, khuôn mặt Xán Xán hắc tuyến.

Xán Xán: dù sao tình tiết chính được an bài là như vậy, ngươi giúp ta nghĩ là được!

Nhan Như Ngọc: như vậy a... Thật ra thì muốn cự tuyệt người, phương pháp có rất nhiều loại, ngươi muốn trực tiếp, hay là gián tiếp?

Xán Xán: gián tiếp đi a, càng uyển chuyển càng tốt, ngàn vạn không nên làm vỡ tim của hắn. Nữ chủ rất thiện lương!

=_= [] [] []

Nhan Như Ngọc: lời nói uyển chuyển chút a, vậy thì nói: ngươi rất tốt, nhưng là trong lòng ta đã có nam nhân khác, thật sự không thể tiếp nhận yêu ngươi.

Xán Xán: ...

Cao Vũ người rất tốt? Nàng mù nga! Tuyệt đối không được!

Xán Xán: không được! Đổi lại đi!

Nhan Như Ngọc: nếu không hay cự tuyệt nam nhân trên bằng chiêu thứ nhất, tính cách không hợp?

Xán Xán: quá không có sáng ý!

Nàng Tô Xán Xán cự tuyệt người, có thể nói những lời như vậy sao? Cao Vũ tin, nàng không tin!

Nhan Như Ngọc: còn muốn sáng ý a? Vậy ngươi nói tối hôm qua đã có một giấc mộng, mơ thấy gia gia đã mất nói hai ngươi ở chung một chỗ không tốt, có đủ sáng ý chưa?

Xán Xán: ...

Nhan Như Ngọc: không tốt a? Nếu không...


Khởi Nguyên Mobile

Chương (1-54)