Vay nóng Homecredit

Truyện:Quân Môn Sủng Hôn - Chương 001

Quân Môn Sủng Hôn
Trọn bộ 134 chương
Chương 001
Vợ yêu "Săn sóc"
0.00
(0 votes)


Chương (1-134)

Siêu sale Lazada


Trong căn phòng được thiết kế tỉ mỉ, trang hoàng xa hoa, một bóng người yên tĩnh đang ngồi trên ban công ăn pizza, chiếc bàn màu trắng được chế tác theo phong cách Châu Âu, ngổn ngang trên mặt bàn là các bản thiết kế cùng Pizza Hut một loại đồ ăn nhanh được mua từ bên ngoài.

Phía dưới ban công, ánh sáng điện từ mọi nhà dần dần được thắp sáng kéo ra màn đêm vô tận.

Úc Tử Ân bình thường quen sống trong phòng thiết kế, tác phong sinh hoạt khá đơn giản và tùy tiện, phần lớn đều ở bên trong phòng làm việc.

Mái tóc dài được cố định bởi hai chiếc bút chì màu sác rực rỡ, ánh mắt linh động, khuôn mặt nhỏ nhắn cùng với ngũ quan xinh xắn, không cần son phấn vẫn rất thanh lịch tươi mát, thiên sinh lệ chất khó giấu được, làm cả đám thiết kế sư trẻ tuổi cùng phòng làm việc phải ghen tỵ.

Nếu như là người không biết cô, rất khó để liên tưởng một trạch nữ như cô chính là nhà thiết kế thời trang trẻ tuổi nhất thành phố C.

Tiếng giày cao gót vang lên bên trong căn phòng yên tĩnh, hai bóng dáng mềm mại bước vào, đến cửa ban công liền dừng lại, lễ phép gõ cửa: "Lão đại, chúng tôi đã trở lại!"

Cầm bút đang vẽ lên bản thảo một chi tiết nhỏ, Úc Tử Ân lúc này mới chậm rãi mở miệng: "Ừm, cực khổ rồi, ngồi đi!"

"Không, chúng tôi nên đứng nói chuyện thôi!" Người đứng bên trái là Tiểu Mễ nhìn một chút, khí có được sự cho phép của cô mới bắt đầu báo cáo: "Kim Cung hôm nay mời một nhóm đàn ông...Ặc chính xác là một đám Gay đến biểu diễn, không khí rất náo nhiệt, dì Hồng quản lý mời rất nhiều khách mời là thiếu gia có tiếng đến tham dự, Đường gia tam thiếu cũng có trong danh sách."

Người đứng bên phải là Tiểu Toa nhìn Úc Tử Ân một cái, do dự mở miệng: "Xem trường hợp này, đoán chừng sẽ có một cuộc giao dịch, lão đại, chúng ta có nên nhúng tay vào hay không?"

"Không cần." gác bút, Úc Tử Ân nhấp một hớp cà phê chậm rãi đứng lên, khuôn mặt tinh xảo còn mang theo một chút lành lạnh khi làm việc, "Dùng một chút thuốc cũng không chết người, dì Hồng là ai, trường hợp như vậy, người tới đều là thiếu gia có tiếng, cũng không dám để cho họ vui chơi lại gặp chuyện không may."

"Nhưng mà, Tam thiếu gia cũng ở đây, bên kia..." Tiểu Mễ lo lắng nhìn lão đại của mình một cái, chỉ sợ sau khi cô biết chuyện này lại đi đến hộp đêm đập phá.

Sau khi Úc Tử Ân gả cho Đường tam thiếu gia, các tiết mục như vậy luôn luôn được trình diễn, cũng chưa từng gián đoạn.

Dường như toàn bộ thành phố C đều biết, Đường Tam thiếu gia cưới về chính là một con cọp cái.

Mà con cọp cái lại chính là duy nhất "ba hại" trong toàn thành phố C, ỷ vào cha có tiền, ở thành phố C cô dường như là đi ngang!

Cho nên, mặc dù cô ba ngày hai bữa đi đến hộp đêm đập phá, cũng không có ai dám lên tiếng.

"Đường Tam chọc gái chán lại muốn tìm một người đàn ông vui đùa, chị thật sự muốn xem một chút đàn ông kia xinh đẹp đến mức nào có thể khiến bên dưới hắn ta tốt lên hay là phải tiếp tục dùng tay! Tiểu Mễ, đi lấy lễ phục đến cho chị!"

"Dạ, lão đại!"

Nửa giờ sau---

Một bóng người màu đen đứng trước tấm gương, bộ lễ phục đặc biệt thiết kế dành cho hộp đêm bao phủ thân thể lung linh mảnh khảnh, cổ áo chữ V nhấn mạnh vòng hai cao ngạo, hai bờ vai hơi lỏng được đính một ít kim cương, bên dưới chiếc quần ngắn là một lớp sa mỏng màu đen bó sát, cặp đùi cùng toàn bộ thân hình hoàn mỹ như ẩn như hiện dưới lớp lễ phục, lộ ra một cỗ kiêu ngạo ưu nhã hấp dẫn như phong thái của nữ vương.

Nhìn mình trong gương, Úc Tử Ân hài lòng khẽ nheo mắt, hếch ánh mắt mang theo vài phần sức quyến rũ, thật khác hẳn với hình tượng trạch nữ mới vừa rồi.

Sau lưng, Tiểu Mễ nhìn bóng dáng trong gương, đáy mắt nhất thời xẹt qua tia kinh ngạc, không nhịn được nhỏ giọng hô một tiếng: "Em biết ngay mà, chỉ có lão đại mới phù hợp với bộ y phục này, đủ khí thế, đủ đẹp trai!"

"Lão đại, chúng ta lại đi đập phá quán sao?" So với sự kinh ngạc của Tiểu Mễ, Tiểu Toa lại có vẻ tỉnh táo hơn nhiều.

Bộ lễ phục này giá trị lên đến bảy con số, ăn mặc như vậy đi đập phá, sợ rằng có chút...

"Không, hôm nay đi xem trò vui, hai người không cần đi theo." Trang điểm thật đậm, cô trừng mắt nhìn, nhìn mình trong gương đã rất khác, ánh mắt tỏa sáng lấp lánh.

Đưa giấy mời màu bạc đến, Tiểu Mễ lo lắng nhìn cô: "Lão đại, hãy để cho bọn em đi theo! em lo lắng..."

"Không cần lo lắng, Chị đi Kim Cung tiêu tiền, chính là khách hàng, bọn họ coi như không hoan nghênh cũng không làm gì được!" Đổi sang đôi giày cao gót màu đen, cô quay đầu nhìn hai người phía sau, lên tiếng trấn an: "Yên tâm đi, hôm nay chị không gây chuyện. Hai người đưa chị đến, sau đó nên về nhà nghỉ ngơi."

"Đã biết, lão đại."

Cửa Kim Cung, Úc Tử Ân ở giữa hai người mang túi xách màu đen nhung từ xe bước ra ngoài, ánh mắt Tiểu Mễ lơ đãng liếc về logo trên túi xách nhất thời sững sờ.

"Lão đại, chị...chị khi nào thì đi đến thành Hoa Hồng mua thứ đồ này?!"

Mọi người đều biết, thành Hoa Hồng chính là nơi mua bán "đồ dùng người lớn" lớn nhất thành phố C, muốn áo quần, đồ dùng gì cũng đều có đầy đủ.

Những thứ đồ này lại xuất hiện phía sau cốp xe, quả thật là khiến cho người ta không thể tưởng tượng nổi!

"Đặt hàng trên Web, chị bây giờ đã là khách hàng vip, ngày mai em cùng với thư ký của Đường Tam nói một tiếng, để về sau cô ta lên đó mua đồ, chỉ cần nói tên của chị thì có thể hưởng thụ phục vụ của khách quý!"

"Éc...lão đại, lần này hình tượng của chị nhất đị trở nên thật hư hỏng..."

"Đã sớm mang tiếng xấu, sợ gì thêm hoa lên gấm chứ?" khẽ cười tán mạn một tiếng, Úc Tử Ân khẽ cúi mắt thu lại cô đơn trong đáy mắt, tiêu sái khoát tay từ biệt hai người.

Ngước mắt một lần nữa, bên trong ánh mắt lại lưu ly diễm diễm, khôi phục một chút sắc lạnh.

Cô nhìn đỉnh cung điện Câu lạc bộ vẫn vàng xanh rực rỡ như thường, kiêu ngạo nhấc chân đi vào.

Kim Cung, Tiêu Kim Quật, cũng là nơi giải trí lớn nhất thành phố C.

Trên danh nghĩa là câu lạc bộ thật chất chính là các loại hoạt động giải trí phong phú.

Kiến trúc ở đây áp dụng trung tây kết hợp, rộng lớn lại rực rỡ, không hổ là cung điện vàng kim.

Khiến người ta bất ngờ nhất chính là nơi tấc đất tấc vàng này, ở phía bắc câu lạc bộ còn có một sân golf cùng hai gian hồ bơi lớn và vài sân tenis, bên cạnh đó còn có trường đua ngựa và dãy phòng nghỉ xa hoa, ở đây các loại hình giải trí cũng nhiều không kể xiết.

Câu lạc bộ này bởi vì biết lựa chọn hội viên, vả lại chi phí cũng không rẻ, cho nên người đến nơi này không giàu cũng quý, đậu ở phía trước cửa toàn các hãng xe nổi tiếng, nghiễm nhiên cũng có thể tập hợp thành một triễn lãm xe.

Cho đến bây giờ, vẫn chưa có người chân chính gặp qua ông chủ của Kim Cung, mọi chuyện ở Kim Cung để do Tổng giám đốc xử lý, chỉ trong vòng hai năm đã trở thành câu lạc bộ đứng đầu thành phố C, giới thượng lưu, phú thương đại cổ đều là khách quen của nơi này, dưới thanh danh vang dội, rất nhiều người tò mò, rốt cuộc ai là người phía sau màn, là ông chủ phía của sau Kim Cung?

Bước vào phòng khách lầu một, rất nhanh đã có người đến tiếp đón, Úc Tử Ân từ trong ví lấy ra thẻ VIP đưa cho nhân viên, nhíu máy quét qua tiết mục chuẩn bị biểu diễn tại phòng khách, sắc mặt không thay đổi nói: "Đường Tam thiếu gia ở nơi nào, đưa tôi đến."

Nhân viên nhìn tên tuổi trên thẻ VIP, có chút do dự nhìn cô, tay run đáp trả lại: "Úc tiểu thư..."

Úc Tử Ân là khách quen của Kim Cung, nổi danh là đập phá, ngay cả dì Hồng quản lý cũng hết cách với cô, hôm nay hắn thật xui xẻo mới đụng phải!

"Thế nào, đây chính là cách đãi khách của Kim Cung?" liếc nhẹ mắt một cái, Úc Tử Ân quay người lên lầu, nhân viên thấy thế liền vội vàng đuổi theo, "Úc tiểu thư, để tôi đưa cô đến! Hôm nay Đường Tam thiếu gia ở Hồng Quán phòng."

Mới vừa đến lan can hình vòng cung bên cạnh lầu hai, dì Hồng quản lý đã nhận ra cô, nhướng lông mày đi lên phía trước: "Ân Ân, cô tới nơi này làm cái gì?"

Thấy người tới, Úc Tử Ân đổi gương mặt tươi cười, "Đây không phải là vội tới xem tiết mục được dì Hồng thổi phồng sao! Hôm nay có tâm tình tốt, dì Hồng cũng không mời tôi, tôi đây thật sự đau lòng."

"Tôi không mời cô...nhưng cô cũng sẽ đến không phải giống nhau sao!" Không đối với cô lấy lòng, dì Hồng nhìn cô từ trên xuống dưới, liếc xéo một cái: "Thế nào, hôm nay lại đến đập phá sao?"

"Nói luôn, hôm nay là đến ủng hộ, không gây chuyện." Hơi híp mắt lại cười một tiếng, Úc Tử Ân nói sang chuyện khác: "Cha tôi hôm qua đã trở về, dì Hồng có rãnh nên đến nhà ăn bữa cơm! Tôi thật muốn ăn sườn xào ô mai của dì làm, như trước vậy, tôi đi tìm Đường Tam."

Không đợi dì Hồng cự tuyệt, cô đã xoay người đi về hướng Hồng Quán phòng.

Không sai, dì Hồng đối với cha cô là có tình, nếu không làm sao có thể để cho cô sau nhiều lần đập phá lại có thể tiêu sái nghênh ngang đi vào.

Muốn làm mẹ kế, trước tiên phải học được cách thay cô dọn dẹp cục diện rối rắm.

Kim Cung có bảy phòng, Hồng Quán là phòng nhỏ nhất cũng là cao quý nhất, theo Hồng (Đỏ) Chanh (da cam) Hoàng (vàng) Lục (xanh biếc) Thanh (xanh da trời) Lam (xanh khói) Tử (tím) mà giảm dần, tại nơi đây những căn phòng bình thường cũng không phải dành cho người bình thường, cho dù Đường Tam là khách hàng VIP cũng không nhất định có thể đặt được, hôm nay hắn xuất hiện ở nơi này, cũng không biết là tới cùng nhân vật lớn nào.

Nhân viên đẩy ra cửa phòng, Úc Tử Ân nâng giày bước vào, ánh mắt lạnh bạc quét một vòng quanh phòng có hơi mờ tối, cuối cùng dưới ánh sáng vàng của ánh đèn, tìm được bóng dáng của Đường Minh Lân.

Đang cùng người đẹp trái ôm phải ấp, cũng không quá khác tác phong phong lưu như trước của hắn.

Căn phòng vốn đang náo nhiệt dần dần yên tĩnh, đông đảo ánh mắt rối rít nhìn về người mới vào, có người kinh ngạc, có người nhao nhao muốn thử, cũng có người sau khi nhìn rõ người mới vào là ai liền mang theo tâm lý xem kịch, nhìn về phía Đường Minh Lân đang ôm người đẹp ngồi ở giữa phòng.

Từ người mỹ nhân ngẩng đầu lên, Đường Minh Lân gạt gạt con ngươi yêu mị, khóe môi nâng lên hài hước, tròng đen chuẩn xác rơi trên người Úc Tử Ân, ánh mắt nhìn lên nhìn xuống đánh giá, tà ý cười cười: "Bà xã, cô hôm nay lại tới kiểm tra sao?"

"À không, hôm nay tôi đến tặng đồ giúp anh trợ hứng." Nói xong, cô tiện tay ném cái túi màu đen được cởi ra, mọi vật bên trong nhanh chóng rơi xuống trên bàn!

Hồng đến trắng rồi đen, rất nhiều đồ dùng tình thú, dụng cụ SM từ bên trong rơi ra, trong đó còn có cả "cây gậy" màu hồng đang đối diện gương mặt yêu nghiệt của người nào đó, trên ghế sofa hình cung cao cấp nhất thời truyền đến mộ tiếng thét kinh hãi.

"Oa, thật dọa người..." liên tiếp vang lên tiếng nhạo báng ở quanh phòng.

Thượng Quan Triệt ngồi bên cạnh Đường Minh Lân nghiêng người bắt lấy một hộp thuốc màu tím đem tới, tùy ý liếc một chút, nén cười đưa đến trước mặt Đường Minh Lân, "Đường Tam, chị dâu thật sự là tri kỷ đó! Nhìn đi, viagra cũng đã thay anh chuẩn bị, chắc sợ anh giữa đường không được."

Đường Minh Lân chỉ cười không nói, đôi mắt hoa đào nhìn thẳng vào cô gái mặt đầy son phấn trước mắt, hắn hình như là lần đầu tiên nhìn thấy dáng vẻ này của cô, e hèm, rất có khí thế nữ vương, lễ phục màu đen bó sát, làm lộ ra một cỗ hấp dẫn mê người, giống như con mèo hoang cào cho lòng hắn ngứa ngáy.

Kết hôn lâu như vậy, hắn tại sao không có chạm qua cô, ở trước mặt hắn, cô vĩnh viễn đều là dáng vẻ của bó mì sợi, là tô canh suông, thật sự làm mất khẩu vị!

Đàn bà cùng hắn chơi "trên giường" nhiều như vậy, cô thật sự là không lọt vào nổi mắt xanh của hắn!

Nhưng mà hôm nay, hình như vô cùng ngạc nhiên.


Cửu Mộng Tiên Vực

Chương (1-134)