Vay nóng Tinvay

Truyện:Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy - Chương 148

Mẹ Của Đứa Trẻ Đừng Chạy
Trọn bộ 150 chương
Chương 148
Diêm Hỏa vô tội
0.00
(0 votes)


Chương (1-150)

Siêu sale Lazada


"Sao tôi có thể tổn thương Kính Huyễn, tôi đã nghĩ kĩ, nhất định là trong chuyện này có thể chỉ là hiểu lầm mà thôi?" Tiểu Tiểu tức giận nhìn Diêm Hỏa nói làm cho đầu anh đầy sương mù khó hiểu, anh không hiểu sao Tiểu Tiểu lại tức giận như vậy, còn nói những lời làm cho anh không hiểu.

"Hiểu lầm, tôi nhất định tôi không có hiểu lầm, chuyện của chị Kính Huyễn cũng không phải là hiểu lầm, chị Kính Huyễn ngã bệnh ngủ mê man, anh lại còn ở bên ngoài cưa cẫm phụ nữ khác, không hề suy nghĩ cho chị Kính Huyễn, anh căn bản không xứng với chị Kính Huyễn." Tiểu Tiểu nhìn thấy Diêm Hỏa cho đến bây giờ vẫn ở trước mặt mình đang giả trang bộ mặt vô tội, trong lòng tức giận, sự tình của Kính Huyễn cô cũng đã nghe nói, không nghĩ tới sự thật lại có người vô sỉ đến thế này, chưa tính đến việc làm tổn thương đến người ta, còn dám giả trang ra dáng vẻ vô tội.

"Cái gì, em nói Kính Huyễn ngã bệnh, sao không có ai nói với tôi vậy, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì, còn nữa... , tôi đi ra ngoài cưa cẫm phụ nữ lúc nào, các người thật sự đã hiểu lầm rồi." Diêm Hỏa vừa nghe tin Kính Huyễn ngã bệnh, nhất thời trong lòng rất sốt ruột, nhưng mà, ông trời có thể nhìn thấy, anh thật không có đi ra ngoài cưa cẫm phụ nữ, sao lại hiểu lầm thế này chứ.

"Anh hãy xem lại mình một chút đi, sau khi nhìn lại có thể thấy mình vô liêm sỉ như thế nào, còn nữa... , anh tốt nhất đừng đi tìm chị Kính Huyễn, tránh cho chị Kính Huyễn vừa nhìn thấy anh lại đau khổ thêm." Tiểu Tiểu tức giận đem tờ báo sáng sớm hôm nay nhét vào trong tay cho Diêm Hỏa xem, cuối cùng còn cảnh cáo Diêm Hỏa một câu mới chịu rời khỏi để trở về vị trí của mình.

Diêm Hỏa không hề để ý thái độ của Tiểu Tiểu đối với mình, chỉ là nhìn qua tờ báo thấy hình của mình nhất thời sắc mặt trở nên xanh mét, càng thêm thái quá đó chính là tiêu đề phía trên, anh cảm thấy chính mình như bị gài bẫy, vừa lúc đó anh không cẩn thận nên trong mắt có hạt cát, người phụ nữ tốt bụng đó đã giúp mình thổi nó xuống, cư nhiên lại bị người khác chụp được, hơn nữa còn đáng chết, làm sao lại cảm thấy giống như đang hôn chứ.

"Đáng chết, rốt cuộc là tòa soạn nào, tôi muốn đập phá nó, làm tôi tức chết rồi, quả thật là đưa tin lung tung." Diêm Hỏa rất tức giận đem tờ báo xé nát bấy, đằng đằng tức giận rời khỏi công ty của Kính Huyễn, bây giờ muốn hỏi anh đi nơi nào à? Dĩ nhiên muốn đi tìm Tạ Tiêu không sợ chết kia mà tính sổ.

"Tạ Tiêu tên tiểu tử thúi, lập tức đi ra ngoài cho tôi." Diêm Hỏa dọc theo đường đi, nhanh chóng đến chỗ chiếc xe thể thao của mình mà phóng nhanh với vận tốc cao nhất để quay trở về, thô lỗ đá một cước làm văng cánh cửa ra, có thể thấy anh bây giờ giận đến cỡ nào, vừa vào cửa đã lớn tiếng gào thét, bất quá lại không hề có người nào xuất hiện dù chỉ một chút..

Diêm Hỏa nhìn căn phòng, tìm kiếm bóng dáng của Tạ Tiêu, chỉ là tất cả đều làm cho anh thất vọng, bởi vì Tạ Tiêu đã trốn đi từ lâu rồi, đặc biệt còn để lại một tờ giấy làm cho Diêm Hỏa nổi điên lên.

Người nhận: Diêm Hỏa.

Khi cậu nhận được bức thư này, đã nói lên, xin chào anh em tốt, mình hiện đã đứng ở trong phi trường của một thành phố nào đó, để chuẩn bị đi du lịch. Cậu biết đó, mình đi thăm cậu đã một thời gian dài rồi, bạn gái của mình cũng bắt đầu oán trách rằng mình không hề quan tâm đến cô ấy, cho nên mình phải trở về nhà để an ủi cô ấy một chút.

Còn cho cậu biết một chuyện, thật sự phải cảm ơn cậu, bởi vì nhờ vào danh tiếng và quan hệ giỏi của cậu, đã giúp cho mình chụp được mấy tấm hình tốt để bán với giá cao, chẳng qua mình không hề tính việc chia sẻ với cậu, mình nhớ rằng cậu đã có rất nhiều tiền rồi, so với mình đây thì chỉ là một chút ít tiền mà thôi.

Được rồi, nói nhảm cũng đã nhiều như thế này rồi, sắp tới giờ lên phi cơ rồi, vậy thì không cần nói thêm nhiều, cuối cùng, chúc cậu và bà vợ yêu quý Kính Huyễn kia của cậu mau mau khỏe nhanh lên một chút, bye bye."

Tạ Tiêu dừng bút.

"Cái thằng nhóc thối tha này, dám gây ra chuyện phiền toái lớn như vậy với tôi rồi liền trốn đi, tôi thề tôi nhất định sẽ tìm ra cậu." Diêm Hỏa lần này thật sự rất giận, vốn dĩ tình cảm của anh với Kính Huyễn không vững chắc, hiện tại lại bị cái tên vui trên nổi đau người khác này gây ra tai họa lớn như vậy, càng tăng thêm không còn hy vọng.

"Lăng Dạ, giúp tôi điều tra cái tên tiểu tử thúi Tạ Tiêu kia bây giờ đang ở nơi nào." Diêm Hỏa tức giận đùng đùng, liền gọi điện thoại cho Lăng Dạ, Diêm Hỏa biết tên kia hiện tại nhất định là tắt máy, gọi cũng vô ích, cho nên hiện tại cứ tìm Lăng Dạ nhất định là đúng.

"Thế nào, thằng nhóc kia lại chọc giận cậu sao?" Lăng Dạ rất hiếm khi quan tâm hỏi thăm một câu, bởi vì từ nhỏ đến lớn người có thể làm Diêm Hỏa trở thành bộ dạng này đại khái cũng chỉ có tên Tạ Tiêu không biết sống chết kia thôi.

"Biết là tốt, tôi mà tìm được hắn, hắn nhất định phải chết, cậu nhanh giúp tôi tìm ra hắn nhanh lên một chút." Diêm Hỏa hiện giờ nghĩ đến chuyện Tạ Tiêu làm ra với anh liền thấy nhức cả đầu, sau khi tìm ra Tạ Tiêu, anh bảo đảm nhất định phải giáo huấn hắn thật tốt để biết đạo đức là cái gì.

"Được, tôi sẽ nhanh chóng giúp anh tìm ra hắn." Lăng Dạ đang còn làm việc ở bên ngoài thì nghe điện thoại của Diêm Hỏa, thật sự đã đủ bận rộn, nhưng vẫn rất sảng khoái đồng ý, chỉ là chuyện đơn giản như vậy, giao cho cấp dưới đi làm là được rồi, cần chi tìm tới anh.

"Được rồi, tôi còn có chuyện, cúp trước đây." Sau khi Diêm Hỏa nói xong liền cúp điện thoại, hiện tại anh phải nhanh đi tìm Kính Huyễn, giải thích rõ với cô ấy, nếu không thì mình sẽ thảm.

"Mẹ." Diêm Hỏa cúp máy điện thoại của Lăng Dạ, sau đó liền bấm điện thoại của mẹ Diêm, không nhìn kỹ còn không biết, mẹ Diêm đang ở trong nhà có gắn thiết bị từ chối nhận nghe các cuộc điện thoại gọi đến, Diêm Hỏa thừa nhận rằng mình có chút tức giận.

"Cái tên tiểu tử thúi này, bây giờ mới biết gọi tới, rốt cuộc con đang làm cái gì hả, mẹ gọi điện thoại cho con mà con cũng không nhận, mẹ ở trong bệnh viện cứ đợi mãi, con thì tự nhiên đi ra ngoài tán gái, Kính Huyễn ngã bệnh mà con cũng không để ý đến, báo chí hằng ngày cứ đưa chuyện tình cảm của con lên, con bây giờ lập tức nói rõ cho mẹ rốt cuộc là xảy ra chuyện gì." Rốt cuộc mẹ Diêm cũng nhận được cuộc gọi của Diêm Hỏa gọi tới, mấy ngày nay bà cứ nén giận vì không có nơi bộc phát, bởi tất cả mọi việc đều bị đảo lộn lên khi nghĩ đến Diêm Hỏa, bùm bùm nói ra một đống.

"Trước khi nói việc này. Mẹ, mẹ biết bây giờ Kính Huyễn đang ở nơi đâu không? Con muốn giải thích rõ với Kính Huyễn, chuyện này thật ra chỉ là một hiểu lầm thôi." Diêm Hỏa không trả lời mẹ Diêm, rất nóng lòng muốn hỏi mẹ Diêm chỗ mà bây giờ Kính Huyễn đang ở.


Meow! Sen Ơi Đừng Sợ
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-150)