Tìm nơi vắng vẻ để ăn vặt
← Ch.107 | Ch.109 → |
"Anh không có em đừng nói như vậy? Em đối với anh hiểu lầm rất sâu, khó trách em sẽ nghĩ như vậy, em cần phải hiểu rõ anh hơn" Diêm Hỏa nghe Kính Huyễn dối với mình hình dung như vậy, bất đắc dĩ lắc đầu, dường như Kính Huyễn thật sự hiểu lầm anh thành ra bộ dạng đó.
"Vậy ngược lại anh nói cho tôi nghe một chút đi, câu anh nói tôi hiểu lầm anh, chẳng phải ấn tượng của anh cho tôi là như thế sao" Kính Huyễn ngay lập tức liền làm ra bộ dạng lừa gạt Diêm Hỏa, giọng điệu tràn đầy khiêu khích nhìn chằm chằm Diêm Hỏa hỏi.
"Em hiểu lầm anh rất sâu, ví như thói trăng hoa mà nói đi, dáng vẻ đã giống trăng hoa rồi, ít nhất phải nói anh là phong lưu phóng khoáng, sau đó là siêu cấp vô lại, nhưng những thứ này anh chỉ đối với một người đó là em mà thôi, như thế nào, em lại không có cảm động chứ" Diêm Hỏa nới tới chỗ này, lại cố ý tới gần bên Kính Huyễn, mặt mày hớn hở hỏi Kính Huyễn hai má đang đỏ hồng lên.
"Đúng vậy, nghe anh nói tôi cảm động muốn chết, vậy anh nói cho tôi nghe một chút đi, vậy nói anh là máy gieo giống thì sao, cái này anh cũng nên nói đi chứ" Kính Huyễn cười giả vờ cảm động nói, còn lấy cách diễn tả cuối cùng về Diêm Hỏa nói ra, để làm khó Diêm Hỏa.
"Cái đó là mị lực của anh vô biên, cái này trời sanh, anh cũng không thể nào làm khác hơn được nữa, không thể bỏ được" Diêm Hỏa xấu xa nói, thời điểm nói xong còn ở trước mặt Kính Huyễn cố ý bày ra bộ dạng anh tuấn, ngay lúc có cô gái nhỏ đi ngang qua cũng bị sự đẹp trai của Diêm Hỏa mê hoặc mặc dù cô đang đi với người yêu của mình.
"Thật đúng là mị lực, anh nhìn xem ngay cả cô bé kia cũng bị anh mê hoặc, đúng là kẻ hay gây họa mà, xem ra sau nay tôi phải cách xa anh một chút mới được" Kính Huyễn đã sớm nhìn thấy có vài cô bé vẫn đứng gần đó cẩn thận nhìn lén Diêm Hỏa, có lúc còn hưng phấn quơ tay múa chân, Kính Huyễn nói xong nhanh chân kéo Diêm Hỏa rời khỏi nơi đó, đi đến nơi an toàn khác.
"Kính Huyễn, em có ngửi thấy hay không có một mùi hương rất nặng của dấm chua, quá chua luôn" Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn tránh đi chỗ khác, chẳng những không có tức giận, mà không cần so đo đuổi theo cô, cố ý ở sau Kính Huyễn ngữi mùi hương mới nói ra.
"Không có, lỗ mũi anh có vấn đề rồi, anh cách xa tôi ra một chút" Kính Huyễn dĩ nhiên biết Diêm Hỏa đang nói tới cái gì, nên không phục đẩy Diêm Hỏa một cái, đem Diêm Hỏa tránh xa khỏi bên người mình, nhưng dường như không có hiệu quả, Diêm Hỏa lập tức liền trở về đứng bên cạnh cô.
"Có đó, còn siêu cấp nặng, tê tê chua quá đi" Diêm Hỏa cứ như vậy mà lượn lờ trước mặt Kính Huyễn đi bên cạnh, đúng như Kính Huyễn nói, là người siêu cấp vô lại mà. Nhưng mà cũng đúng như Diêm Hỏa nói, gương mặt vô lại đó chỉ xuất hiện khi nào có Kính Huyễn mà thôi.
"Anh không nên nháo loạn nữa, rốt cuộc là có ăn cơm hay không đây, cũng đã ra ngoài lâu như vậy rồi anh còn không muốn đi ăn sao, có phải anh muốn tôi đói chết không đây" Kính Huyễn thấy Diêm Hỏa vẫn không buông tha vấn đề này, giả làm bộ dạng, tức giận hỏi.
"Ăn cơm đương nhiên là muốn chứ, nhanh lên xe nào, anh dẫn em đến một nhà hàng mà chắc em chưa từng tới, thức ăn ở đó đảm bảo em ăn một lần là muốn ăn lần thứ hai à" Diêm Hỏa nhìn Kính Huyễn thật sự đói bụng, rốt cuộc tốt bụng dẫn Kính Huyễn tới nhà hàng mà mình thường hay ăn
Kính Huyễn ngồi trên xe thể thao rất phong cách của Diêm Hỏa, nhìn Diêm Hỏa dẫn mình trái ngoặc một chỗ, phải ngoặc một chỗ không biết là muốn dẫn mình đến nơi nào ăn nữa đây, thấy Diêm Hỏa càng lái càng vắng vẻ, Kính Huyễn suy nghĩ chắc không phải Diêm Hỏa muốn đem mình tới nơi vắng vẻ để làm gì mình. Nhưng trong bụng vẫn nghi nghờ, nơi này chẳng lẽ có nhà hang ngon hay sao? Kính Huyễn rất hoài nghi.
"Anh nói nơi mà có nhà hàng ăn lần thứ nhất là muốn ăn lần thứ hai là ở nơi này sao, không khỏi quá tầm thường hay sao, nơi này có thể có thức ăn ngon như vậy hay sao?" Theo Diêm Hỏa xuống xe, Kính Huyễn tràn đầy không tin tưởng nhìn căn nhà trước mắt này nhiều nhất chỉ có hai mươi mét vuông lại cũ kỹ như vậy, thật sự là không nghĩ ra bên trong sẽ có thức ăn ngon gì.
"Đi vào rồi sẽ biết thôi, đi thôi" Diêm Hỏa không để ý đến nghi nghờ của Kính Huyễn, đi trước dẫn đường cho Kính Huyễn đi vào, Kính Huyễn thấy Diêm Hỏa đi vào, cô cũng không nói gì tiến vào cùng Diêm Hỏa.
"Là Diêm Hỏa à, cậu khỏe không? Lâu rồi không thấy cậu tới đây, dạo này không rãnh rỗi à?" Ở bên trong nấu đồ chủ quán vừa nhìn thấy cửa chính là Diêm Hỏa đi vào, giống như là đã quen từ lâu rồi cùng nhau đánh tay với Diêm Hỏa, thấy phía sau bên phải Kính Huyễn đầu đầy dấu chấm hỏi không biết là ai.
Chỉ là Kính Huyễn bị một mùi hương hấp dẫn đi tới: "Thơm quá có phải là canh ma lạt (món canh cay nóng bắt nguồn từ Tứ Xuyên) không, tôi thích nhất là món này" Kính Huyễn rất thích ăn cay, thấy chủ quán nấu chính là món bình thường mình thích ăn nhất, nhất thời hai mắt sáng lên, thy Kính Huyễn đang đứng bên cạnh Diêm Hỏa không ngừng nở nụ cười.
"Đây là bạn gái của cậu sao? Trước kia không thấy qua cậu đem bạn gái tới đây ăn, tiểu thư đây thật xinh đẹp, chỉ sợ cô ấy ăn không quen mấy thứ kia mà thôi" Liếc mắt nhìn Kính Huyễn ăn mặc rất thời trang, nhạo báng tựa như đang nói với Diêm Hỏa, chỉ là muốn Kính Huyễn đỏ mặt.
"Không phải là bạn gái rồi, chú, đây là vợ của cháu, như thế nào, chúng tôi có xứng đôi không?" Diêm Hỏa không hài lòng khi nghe chủ quán nói Kính Huyễn chỉ là bạn gái, ôm cô dựa mặt vào nhau cho chủ quán nhìn, tâm tình giống như tốt hỏi chủ quán
"Xứng xứng, hai người các ngươi thật là trai tài gái sắc, nhanh lên một chút xem thử xem muốn ăn món gì, Diêm Hỏa có vợ rồi, nhất định hôm nay phải mời cậu ăn một bữa, ha ha không nên khách khí, muốn cái gì cứ tận lực mà nói" Chủ quán sau khi nghe Diêm Hỏa nói, hào sảng kêu Diêm Hỏa gọi thức ăn, hôm nay miễn phí.
"Chủ quán, ông không cần nghe người này nói lung tung, tôi không phải là vợ của anh ta" Kính Huyễn thấy Diêm Hỏa lại bắt đầu muốn nói lung tung vội vàng hướng chủ quán giải thích, tránh cho ông ta hiểu lầm, nhưng hiển nhiên chủ quán đã hiểu lầm.
"Cô gái không cần phải xấu hổ, Diêm Hỏa nói cô là vợ của cậu ấy thì đúng rồi, cô xem bình thường cậu ấy khùng khùng điên điên như vậy chứ, nhưng đối với chuyện hôn nhân cậu ấy rất nghiêm túc" Chủ quán sau khi nghe Kính Huyễn nói, cũng chỉ nghĩ Kính Huyễn xấu hổ, còn giúp Diêm Hỏa nói những lời tốt.
"Chủ quán, cô ấy là người rất dễ xấu hổ, chúng ta đừng nói chuyện này nữa, chẳng phải ông nói hôm nay muốn đãi chúng ta ăn sau, vậy chúng tôi không khách khí nữa, những thứ này chúng tôi đều muốn, nhưng nhiêu đây không đủ, ông có thể chuẩn bị thêm nữa được không, cô ấy có sức ăn rất tốt" Diêm Hỏa với Kính Huyễn cùng chủ quán nói chuyện lâu rồi, trước mắt để chủ quán đi nấu thức ăn đã.
← Ch. 107 | Ch. 109 → |