Vay nóng Tima

Truyện:Lão Hàng Xóm Đáng Ghét - Chương 56

Lão Hàng Xóm Đáng Ghét
Trọn bộ 80 chương
Chương 56
0.00
(0 votes)


Chương (1-80)

Siêu sale Shopee



1 tuần tiếp theo...

Mọi việc vẫn diễn ra êm ả, Minh Hồng ko thấy động tĩnh gì thì có vẻ nhẹ nhõm lắm. Có lẽ kế hoạch của nó chưa bị bại lộ, Hoàng và Long chỉ phủ đầu để dọa những đứa yếu bóng vía, may mà nó tỉnh táo. Nó bắt đầu lại bám lấy Long, nhưng Long tỏ thái độ liền

- Cô đừng có bám riết lấy tôi như thế, cô ko biết là tôi rất bực mình sao?

- Em là vợ đính hôn của anh, sao anh lại nói thế, suốt thời gian vừa rồi anh bỏ bê e để đi theo con Trúc, e ko nói gì anh thì thôi...- Minh Hồng phụng phịu

- Đó là do người lớn sắp đặt thôi, ko phải ý của tôi.

- Sao anh lại nói thế? Ba anh mà biết chuyện này thì...- Minh Hồng giả vờ nói lấp lửng

- Cô im đi...Cô đừng có mà mang ba ra dọa tôi...đồ lắm mồm- Long bực bội bỏ đi

- Anh Long...anh đứng lại đã...- Minh Hồng luýnh quýnh chạy theo

Minh Hồng vô cùng bực bội, sau vụ việc đó, Long càng xa lánh nó hơn, trước đây Long chỉ lạnh nhạt nhưng vẫn ko phản đối việc nó suốt ngày làm phiền, nhưng nay mỗi lần thấy mặt nó là Long lảng tránh, thậm chí khó chịu với nó nữa. Nó vô cùng bực mình, nó thấy nó dang thua Trúc 1 lần nữa. Nó quyết định đi gặp Hoàng

- Tôi muốn nói chuyện với anh

- Có chuyện gì ko? - Hoàng lạnh lùng

- Có, chuyện về vợ chưa cưới của anh đó

- Sao? Có vấn đề gì vậy?

- Anh hãy nói cô ta tránh xa Long ra...Long là của tôi...Hoàng "hoàng tử" như anh lại để vợ tương lai của mình cứ cặp kè với người khác sao? - Minh Hồng khích tướng

- Cô đến chỉ để nói mấy chuyện nhảm nhí thế thôi hả? - Hoàng tỉnh bơ làm Minh Hồng chưng hửng

- Nhảm nhí ư?

- Đúng!.. Thứ nhất Trúc ko phải là loại con gái đi giật bạn trai của người khác...Thứ 2 nếu cô sợ mất Long thì cố mà giữ chặt, làm sao để người ta ko muốn rời xa cô chứ đừng cố đẩy người khác ra xa khỏi bạn trai cô...Thứ 3 đừng bao giờ xuất hiện trước mặt tôi mà nói xấu gì về Trúc

- Anh...đc lắm...lũ con trai các người điên hết rồi...có ngày anh sẽ phải ân hận đó.. - Minh Hồng hét lên và bỏ đi

- Người ân hận là cô đó...đồ quỉ cái...- Hoàng lẩm bẩm.

................................................� �................................................� ��.............

Tuyết Mai đi đi lại lại trong phòng, nó cầm điện thoại lên rồi lại bỏ điện thoại xuống. Sau 1 hồi lưỡng lự nó quyết định bấm số cho Minh Hồng

-

- Tôi Tuyết Mai đây, ta có thể gặp nhau được ko?

-

- Chuyện gấp lắm...Anh Hoàng biết chuyện tôi nhắn tin cho Trúc rồi.... - Tuyết Mai run rẩy

- - Minh Hồng hoảng hốt

- Chuyện dài dòng lắm...Mình gặp nhau đi.... Ở chỗ cũ nhá - Tuyết Mai nằn nì

-

................................................� �................................................� ��................

30 phút sau, Minh Hồng phóng như bay đến quán Ciao, nó đến đã thấy Tuyết Mai ngồi chờ rồi. Con nhóc hối hả ngồi vào chỗ đối diện, trông mặt mũi Tuyết Mai căng thẳng lắm.

- Cô nói đi, chuyện là thế nào?

- Anh Hoàng đã biết tôi nhắn tin cho Trúc...hôm trước anh ý vừa gọi tôi ra nói chuyện xong...

- Sao anh ta lại biết? Mà anh ta nói gì với cô? _ Minh Hồng sợ hãi

- Anh ta điều tra vân tay trên chiếc điện thoại của Trúc...và...thế là - Tuyết Mai òa khóc

- Rồi sau đó.... - Minh Hồng sốt ruột

- Anh ta dọa sẽ đuổi học tôi...rồi rút vốn của công ty nữa, kiểu này nhà tôi phá sản mất - Tuyết Mai ôm mặt khóc rưng rức

- Bình tĩnh, rồi anh ta có nói gì nữa ko?

- Anh ta nghi tôi nhốt Trúc vào trong nhà kho - Tuyết Mai sụt sịt

- Thế cô có khai ra tôi ko?... - Minh Hồng hoảng hốt nhổm dậy

- Thì tôi biết làm gì bây giờ...tôi đành phải nói thôi...

- Cô...- Minh Hồng chồm dậy như muốn ăn tươi nuốt sống Tuyết Mai

- Cô bảo tôi trong tình huống vậy tôi phải làm sao chứ, nhưng anh ta ko tin tôi...vì chứng cứ là chiếc điện thoại chỉ có vân tay của tôi-Tuyết Mai giải thihcs

- Anh ta ko tin cô ư?

- Phải? Vậy tôi muốn nhờ cô nói với Hoàng giùm, ko tôi bị đuổi học mất...công ty bố tôi phá sản thì tôi chỉ có nước đi ăn mày thôi

- Cô điên sao? Tự dưng tôi đi nhận tội...Cô nghĩ tôi khùng hả?

- Nhưng...chẳng lẽ cô để tôi chịu hết sao? - Tuyết Mai ngạc nhiên

- Cô chịu đi...đằng nào thì Hoàng cũng ko tin là tôi làm - Minh Hồng cười nham hiểm

- Nhưng tất cả những chuyện đó...

- Đúng những chuyện đó là tôi làm, tôi nhốt Trúc vào trong nhà kho...tôi bày cô nhắn tin cho Hoàng...nhưng ai bảo cô ko xóa dấu vết của mình đi thì cô phải chịu thôi. Đó là cái giá phải trả cho những hành động ngu ngốc của cô.... - Minh Hồng cười

- Cô thật trắng trợn...tôi thật ko ngờ cô lại đối xử với tôi thế, cô đúng là đồ rắn độc, tôi sẽ nói cho mọi người biết hết sự thật này của cô - Tuyết Mai tức giận

- Biết sao đc, cuộc đời nó thế mà, muốn tồn tại thì phải dẫm đạp lên kẻ khác mà sống. Cô cứ nói đi, sẽ không ai tin cô đâu, chứng cứ rành rành ra thủ phạm là cô, chẳng liên quan gì đến tôi hết. Cô mà nói mọi người sẽ càng nghĩ là cô vu khống chô tôi thôi. Tốt hơn hết là cô nên im lặng...Sau này tôi sẽ là con dâu của tập đoàng Hùng Long...mọi tài sản sẽ đều về tay tôi hết... cô biết điều thì sau này khó khăn cứ đến tìm tôi, tôi cũng ko hẹp hòi với cô đâu, dù sao chúng ta cũng từng là chiến hữu mà... ha ha ha - Minh Hồng cười lớn và bỏ đi

Bóng Minh Hồng khuất hẳn sau tầm mắt, Tuyết Mai vẫn ngồi đó, thực sự con nhỏ cũng ko ngờ là Minh Hồng lại đối xử với nó thế, vẫn biết cô ta nham hiểm nhưng ko ngờ lại nhẫn tâm đến thế...Nhưn chợt...nó mỉm cười...rút trong túi ra 1 chiếc máy nhỏ xíu...Nó lấy điện thoại gọi cho Hoàng....

10 phút sau Hoàng có mặt tại quán Ciao, Tuyết Mai rụt rè đưa chiếc máy nhỏ xíu đó cho Hoàng.

- Giỏi lắm, tội của nhóc đc miễn đó - Hoàng cười tươi

- Em xin lỗi, e thật ko ngờ cô ta lại là loại người như thế, e đúng là nhìn lầm người mà...e bị tình cảm che mờ hết mọi thứ - Tuyết Mai rơm rớm nước mắt

- Thôi không sao? Cô biết vậy thì tốt rồi, từ nay chọn bạn mà chơi nhé...- Hoàng mỉm cười

- Dạ.. anh...anh.. cho e gửi lời...xin lỗi Trúc.. - Tuyết Mai lắp bắp..

- Được rồi nhóc ạh, tôi phải đi đây- Hoàng xoa xoa đầu của Tuyết Mai, trông con nhóc lúc này rất tội nghiệp. Lần đầu tiên nó thấy Hoàng dịu dàng với mình vậy, con nhóc hơi ngỡ ngàng. Hoàng đi rồi mà con nhóc vẫn ngẩn ngơ...

................................................� �.............................................

Tại nhà Hùng... 3 thằng nhóc đang chụm đầu vào nghe giọng nói từ chiếc máy ghi âm, cái máy ghi âm nhỏ xíu bật lên, giọng của Minh Hồng phát ra loa rõ mồn một...Bản chất của Minh Hồng quả là đã hiện rõ, vừa ác độc vùa gian xảo...3 thằng nhóc cũng ko thể ngờ núp dưới bộ mặt xinh đẹp đó lại là 1 tâm hồn đen tối đến thế...

- Trời...cô ta là loại người kiểu gì vậy, còn đáng ghét hơn chị e Tuyết Mai Tuyết Lan nữa - Hùng thốt lên

- Công nhận đó...Cậu mà lấy phải cô ta thì đúng là xuống địa ngục rồi - Hoàng nhìn Long

- Cũng may là nhìn ra sớm bộ mặt của cô ta...ko biết ba tôi mà nghe đc giọng nói của con dâu tương lai thì sẽ thế nào nhỉ - Long trầm ngâm

- Thì chắc chủ tịch Trần sẽ tổ chức ngay một buổi tiệc tống tiễn cô ta khỏi tập đoàn này thôi ha ha ha - Hùng cười ngoác miệng

- Được vậy thì tốt quá, tôi chỉ lo ko biết cô ta còn giờ trò gì nữa ko?... - Long lo lắng

- Đúng rồi đó, cô ta chẳng từ thủ đoạn nào đâu. - Hoàng đồng tình

- Trước mắt là phải để ý đến Dung và Trúc đã - Long nói

- Cậu nói cũng đúng...

- Trước hết uống mừng cho thành quả của chúng ta, công lớn nhất thuộc về Hoàng đã có công chiêu dụ đc Tuyết Mai... - Hùng nâng ly

- Ok - Hoàng và Long cười và nâng ly

................................................� �................................................� ��...........

Sau hôm gặp Tuyết Mai, Minh Hồng cũng lo lắng ko kém...tuy mạnh miệng vậy nhưng trong lòng nó như có lửa đốt...Nó đi ra đi vào, hậm hực...cái đầu nó bắt đầu hoạt động hết công xuất để nghĩ ra những gì tiếp theo nên làm...Nó mỉm cười nham hiểm...(ôi cái bộ mặt trông thật là nanh ác(>_


Stickman AFK: Liên Minh Bóng Đêm

Chương (1-80)