Vay nóng Tinvay

Truyện:Thái Hậu Nhân Sinh - Chương 011

Thái Hậu Nhân Sinh
Trọn bộ 124 chương
Chương 011
Có Hỷ, Đại Phong
0.00
(0 votes)


Chương (1-124)

Siêu sale Shopee


 "Thỉnh An Hoàng Hậu Nương Nương, Nương Nương vạn phúc kim an".

"Đứng lên đi" Hoàng hậu hôm nay sắc mặt không quá tốt, chỉ có vài người có tai mắt mới biết, Khách phi cùng Dung phi là trong trong số đó.

Ân Niệm Yên đương nhiên biết rõ, đây cũng là vì sao nàng sửa lại kế hoạch của mình, chậm lại vài ngày có khi thăng lên Chính nhị phẩm chiêu nghi đâu, nhân lúc còn mới mẻ nàng nhất định phải ngồi lên phi vị, cho dù mình chỉ là một quân cờ của đế vương, nàng cũng phải sống thật xinh đẹp, dựa vào sủng ái cũng chỉ là một hồi chê cười.

"Sắp đến Thu tiết, bổn cung vội chuẩn bị, các ngươi nên an phận ở trong cung của mình, nếu có người gây sự, đừng trách bổn cung dùng cung quy xử phạt, có nghe rõ"

"Dạ, Hoàng hậu nương nương".

"Thời gian gần đây Tam công chúa rất nhớ phụ hoàng, thiếp nhìn nữ nhi mà đau lòng, nhân Thu tiết chúng ta mẹ con được nhìn Hoàng thượng từ xa liền đủ thỏa mãn" Ngọc Quý Nghi vừa trúng kế lại bị Hoa Lương Viện chặn lại, không hiểu Dung phi dùng người kiểu gì.

"Tỉnh Phi nói đúng, Nhị hoàng tử thân thể ốm yếu, ngày ngày lại nói muốn nhìn Phụ Hoàng, ai..." Dung phi ruột hối thanh đâu, Hoa Lương Viện đắt sủng liền đá nàng qua một bên, Túc Vân Các cầm đèn nhiều ngày, nhưng Hỷ Hòa Cung không người bước đến.

"Dung phi nương nương là nói đùa đi? Tần thiếp nhớ là Hoàng thượng thường xuyên đến Hỷ Hòa cung a... Hơn nữa tháng nay tỷ muội chúng ta chưa từng gập qua thánh nhan đâu" Bảo dung hoa nói xong còn liếc Hoa Lương Viện một cái, đôi mắt nhỏ hẹp đúng là hồ ly tinh.

"Ai bảo tân nhân đều thiên hương quốc sắc đâu, đặc biệt là Hoa Lương Viện, nhìn xem này gương mặt a, thật là có thể nhéo ra thủy tới, khó trách hoàng thượng sẽ thích khẩn, a?"

Phi Tần nhóm cùng nhau che miệng cười, làm Hoa Lương Viện tức giận thêm, thẩm chí là không che dấu, muốn mở miệng nói gì liền bị Hoàng Hậu giành trước.

"Được rồi, bổn cung vội đâu, Các ngươi tan đi" nhìn một đám phi thiếp tranh giành phu quân của mình, có bao nhiêu người kiên nhẩn ngồi nghe?

------------

"Ngọc Quý Nghi tỷ tỷ xin dừng bước, không biết tỷ có nhã hứng cùng chúng tỷ muội ngắm hoa?" Lâm Mỹ nhân dẫn đầu nói, theo sau là ba vị tài tử chưa được thị tẩm.

"Lần này cô phụ Lâm mỹ nhân rồi, bổn cung trong người không quá thoải mái, đi trước" nàng thật là không thoải mái, dược này cũng quá thật đi, không sợ trang không giống.

"Hừ... xem ngươi đắt ý được bao lâu? Bất quá cũng chỉ là một cái Quý Nghi, cao đến đâu đi" Lâm Mỹ Nhân cảm thấy mất mặt, nói vài câu xả giận.

"Lâm tỷ tỷ mạc bực, ngày tháng còn dài đâu, đi chúng ta đi ngắm hoa giải giải sầu" miệng là nói như vậy, nhưng trong lòng lại khinh thường, Lâm gia muốn nhận thân còn không biết người ta có muốn không đâu.

"Doãn muội muội nói đúng, chúng ta đi thôi".

------------

Phía sau núi đá, Mai Lương Viện cùng Tỉnh phi nhìn như vậy một màng, tâm tình không khỏi vui mừng một phen "Nhìn sắc mặt của Ngọc Quý Nghi là mười phần nắm chắc, không ra một tháng sẽ có kịch hay xem".

"Nương nương nói phải, bất quá đi rồi một cái Ngọc Quý Nghi lại nhảy ra một cái Hoa Lương Viện, thật là phiền nhân".

"Ngươi đừng ở đây châm ngòi bổn cung, bất quá nàng ta còn phiền chán hơn cả Ngọc Quý nghi, cả ngày quấn lấy Hoàng thượng làm người chán ghét" sau đó nhìn Mai Lương Viện nói "ngươi không cần làm gì, Dung phi không phải là nhân từ hạn người, nếu đã là người của Hỷ Hòa Cung thì chúng ta không cần nhúng tay".

"Nương nương nói phải" Mai lương viện cũng có ý này, trước mắt cho nàng ta hưởng ân sủng vài ngày đi.

"Đi thôi..." Tỉnh phi nghênh ngang đi trước, Mai lương viện có khó chịu cũng phải nhịn xuống, ngày sau nàng cho một đám tiện nhân này đẹp.

--------

Trở lại Túc Vân Các, Hoa lương viện đạp bể hai cái ly trà còn chưa hả giận, nàng ta còn đánh đại cung nữ bạch Liễu hồi lâu mới ngừng lại "tiện nhân, đều là tiện nhân, hôm nay dám lấy bản tiểu chủ ra mỉa mai, ngày sau bổn tiểu chủ cho bọn họ đẹp".

"Tiểu Chủ bớt giận, còn không phải là ghen ghét tiểu chủ được sủng sao? Hoàng thượng đã hứa sẽ nâng phân vị của tiểu chủ, nhịn nhất thời, ngày lành của Tiểu chủ còn phía sau đâu" Thanh Liễu bưng một trung trà khác đưa cho Hoa lương viện.

Cầm lên trung trà, Hoa lương viện bình tỉnh lại, đúng vậy, nàng có Vương gia hậu thuẩn, dùng dược lâu ngày hoàng thượng sẽ nghe lời nàng, chỉ cần sinh một đứa con trai thì cả Đại Hưng là của mẫu tử các nàng, xử lý một đám tiện nhân có là cái gì?

"Bạch Liễu chịu tội rồi, đi xuống thoa dược nghỉ ngơi đi, khi nào vết thương lành lại đến hầu hạ".

"Đa tạ chủ tử ban dược" Bạch Liễu thân mình run run được người đỡ ra ngoài, Hoa Lương Viện nhìn Bạch Liễu bóng dáng nghỉ, tuy rằng người là nàng mang từ trong phủ đến, nhưng lại là kế mẩu đưa cho, nàng không muốn nhưng lại không cách nào, may mà Thanh Liễu lanh lợi.

Lúc nầy Thanh Liễu được khen lanh lợi đang cùng chủ tử thật sự của mình đáp lời "Nô tỳ chia dược ra nhiều lần, hôm nay trong trung trà kia là cuối cùng một lần".

"Làm rất tốt, phản bội bổn cung không ai có kết quả tốt, các ngươi phải nhớ kỷ".

"Nô Tỳ không dám phản bội chủ tử".

---------------------

Ân Niệm Yên đang trang điểm chảy tóc chuẩn bị đi tham gia Trung Thu Yến, tối nay nhất định có kịch hay để xem, nàng phải chuẩn bị hết thảy từ trong ra ngoài, không biết trên bàn có con cua nào không, mùa thu con cua nhất béo.

"Chủ tử nhìn xem, Liên Hoa Quan thật đẹp, xứng với Lam nhạt cung trang làm nổi bật lên khí chất của Chủ tử, không quá diễm lệ lại không bị lãng quên" Tử Họa cùng Cẩm Họa chưa bao giờ gọi Ân Niệm Yên là nương nương, bởi vì trong lòng bọn họ nàng là chủ tử, duy nhất chủ tử.

"Đi thôi, đến trễ không tốt, đáng tiếc đây chỉ là gia yến, bằng không sẽ được nhìn thấy cha nương rồi" Ân Niệm Yên hài lòng gật đầu, đứng dậy hướng bên ngoài đi, vừa đi vừa nói.

"Sau Thu tiết sẽ là Xuân tiết, đến lúc đó Chủ tử sẽ nhìn thấy được người nhà rồi" Tri Hoa lên tiếng an ủi.

"Ân, hy vọng đi"

Xa xa nhìn thấy Ân Niệm Ngưng, Tiểu thái giám liền lớn tiếng thông báo "Ngọc Quý Nghi đến".

"Ngọc Quý Nghi kim an".

"Đứng lên đi" ngồi xuống chổ của mình, nàng nhìn Mai Lương Viện nói "hôm nay ai ai đều xinh đẹp động lòng người, đặc biệt là Mai lương viện cùng Hoa lương viện, càng là hoa vương một đóa".

"Đa tạ Ngọc Quý Nghi khen tặng, tần thiếp chỉ là bồ liểu chi tơ không dám nhận vì hoa vương" Hoa Vương chỉ có Hoàng hậu mới có thể xứng với, nếu nàng im lặng cam chịu đây chính là bất kính Hoàng hậu, xem ra diệt trừ Ngọc Quý Nghi là đúng đắng.

"Quý Nghi muội muội đừng chỉ khen người khác, mũ liên hoa này thật đẹp đâu, nghe nói là Hoàng thượng thưởng cho, làm cho tỷ thật ranh tỵ đâu".

"Phùng chiêu viện còn ranh tỵ với tần thiếp a, nghe nói An Trúc Hiên của nương nương có không ít thứ Hoàng thượng ban thưởng đâu, huống chi Hoàng thượng trọng con nối dõi, luôn căn dặn thái y chăm cẩn thận chăm sóc Nhị hoàng tử, phúc khí này không phải ai cũng có" muốn kéo nàng xuống nước, còn phải hỏi qua nàng có chịu hay không đâu.

"Ngọc Quý Nghi đúng là nhanh mồn dẻo miệng" một chút hại đều không chịu được, xem ngươi đi được bao xa.

"Thái Hậu giá Lâm, Hoàng thượng giá lâm, Hoàng hậu nương nương giá lâm, Khánh phi, Dung phi, Tỉnh phi đến".

Những người ở đây trong lòng cáu giận ba vị phi thật biết chọn giờ đến, cùng đế vương bước vào cho dù là đi sau cùng đều có mặt mũi, nhưng không ai hiện ra bên ngoài, còn kính cẩn hành lễ đâu.

"Đứng lên đi, hôm nay là Thu Tiết, đều là người trong nhà, các ái khanh cứ thỏa thích ăn uống, không cần gò bó".

"Đa tạ Hoàng thượng" đợi các các vương phủ người kính rượu xong, Hoàng đế bắt đầu cầm đũa, người bên dưới thấy vậy cầm đũa lên bắt đầu ăn, nhưng nàng không dám ăn con cua đầy thịt kia được bởi vì ngọc hồ lô rung nhẹ lên, cua có tính hàn, thai phụ ăn ít thì không sao nhưng ăn quá nhiều liền không hảo, đây là có ý muốn thử cung phi bụng, hoặc là có người thật sự có thai đâu?

"Quý Nghi muội muội không thích cua sao?" Liên Tiệp Dư cố ý hỏi.

"So với cua, muội thích món cá chua ngọt bên cạnh hơn, chua chua ngọt ngọt...."

"Á... hồng.... Trân tần thấy hồng..." tiếng hét làm nội điện người chú ý nhìn qua, Thái Hậu tức giận nói "Có chuyện gì, là cũng nữ nơi nào? Thật không quy cũ".

"Hồi Thái Hậu, Hoàng Thượng, Hoàng Hậu, Trân tần thấy hồng, nô tài đã gọi người mời thái y đến bắt mạch".

"Vậy đợi đi" Tỉnh đế không vui nói, hắn chuẩn bị Đại Phòng lại bị Trân tần làm hỏng, không bực mình sao được.

Mười lăm phút sau, Trần thái y đến chúc mừng "chúc mừng Hoàng thượng, Trân tần nương nương là hỷ mạch, do chưa đầy tháng, còn ăn nhiều thịt cua có tính hàn, mới thấy hồng, hiện tạ đã không ngại"

"Chúc mừng hoàng thượng, vạn tuế vạn vạn tuế" phi tần nhóm đều nắm chặc khăn tay, ngoài miệng lại vui vẻ chúc mừng, đúng là diễn thật giỏi, con cua tính hàn lại có tâm người thêm một ít tính hàn dược liệu vào nấu cùng, cho dù ăn một miếng nhỏ đều sẽ ra chuyện, Trân tần chỉ thấy hồng, xem như may mắn đi.

"Hảo hảo hảo... thưởng Trần thái y, Dương Trung tuyên chỉ đi".

Nghe nói có chỉ, trong nội điện người quỳ xuống hô vạn tuế.

"Phùng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu rằng, Hậu cung phi tần theo trẫm đã lâu, tân nhân lại có hỷ, nay phụng Hoàng thái hậu đại phong lục cung, Khánh phi Triệu thị tấn vì Khánh Quý phi, Phùng chiêu viện tấn vì Phùng phi, Hàn quý tần tấn vì chiêu viện, Liên Tiệp dư tấn Quý tần, Ngọc Quý Nghi tấn Ngọc Quý Tần, Bảo dung hoa tấn Quý Nghi, Trân tần tấn Quý Nghi, từ ngũ phẩm trở xuống tấn thêm một bậc, khâm thử....".

"Hoàng thượng vạn tuế vạn vạn tuế...".

Lúc nầy sắc mặt vài người ở đây thật khó coi, Thái Hậu tức giận "ai gia mệt trở về trước" sau đó đứng dậy hướng bên ngoài đi, đây là muốn đánh mặt nàng a, hắn muốn đại phong lục cung, ít nhất cũng thăng Bảo dung hoa vì quý tần, nhưng chỉ thăng một bật, đây là muốn cùng nàng không qua được?

Dung phi cùng Tỉnh phi càng làm trò cười trong cung, chờ đợi bao nhiêu năm, cứ nghỉ lần này đứng hàn tứ phi, không nghỉ tới a...

Ân Niệm Yên thầm nghỉ, tối nay có không ít đồ trong cung bể đi, thật đáng tiếc, nếu bán vào thương thành thì giá cao đâu, ai...

Đêm nay Tỉnh Đế không dựa theo thường lệ nghỉ lại Phượng Tê Cung, mà đến cùng tân tấn Hoa Tần Túc Vân Các, làm cho hậu cung người càng thêm tức giận, hận không thể diệt trừ Hoa Tần cho sảng khoái.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-124)