← Ch.05 | Ch.07 → |
Đây không phải là một ngày bình thường, đây là một ngày kỉ niệm.
Hôm nay Hương Hương lại mang trái cây tới cho Hùng Đại Tráng, sau khi đưa xong Hương Hương bị gọi lại.
"Sao vậy?" Hỏi dứt câu Hương Hương nhận thấy Hùng Đại Tráng có chút kỳ lạ.
Tuy ngày thường hắn ít nói nhưng cũng nói chuyện với Hương Hương, hôm nay...
Hương Hương bất động quan sát Hùng Đại Tráng, hắn có gì muốn nói với mình, muốn mở miệng rồi lại thôi, thậm chí còn không dám nhìn thẳng vào mình. Thật kỳ lạ.
Mà Hùng Đại Tráng cũng đang đấu tranh tâm lý, sau khi hít một hơi thật sâu cuối cùng cũng nói ra lời mà mình luôn muốn nói với Hương Hương.
"Hương Hương, ta đến núi An Lĩnh được một thời gian, nhưng cũng chưa từng nói với ngươi về những gì ta đã trải qua, hôm nay ta muốn nói cho ngươi nghe."
"Trước đây, ta sống ở núi Duyên Phong, cách chỗ này khá xa. Nơi đó tuy không phải cái gì quá hào nhoáng, nhưng cũng là nơi tốt để sống. Chỉ là Duyên Phong bị thiên tai, hiện giờ đã hoàn toàn thay đổi, ta cũng mất đi nhà..."
"Sau nhiều khó khăn, ta tới nơi này. Đối với những chuyện đã trải qua, ta gần như phát ốm, cho đến khi ta gặp ngươi."
"Ta phát hiện, ngươi cùng những gấu cái khác không giống nhau. Mới đầu thì không có ý gì, lâu dần tiếp xúc, tâm ta sinh bệnh... Cũng không biết là bệnh gì."1
"Mỗi khi nhìn thấy ngươi lòng ta mất khống chế, điên cuồng nhảy lên... Khi không thấy ngươi nó lại có chút mất mát, ta cảm giác được nó đang không vui."
"Ta nghĩ, đây chính là thứ mà gấu già từng nói qua... Tâm động, là muốn chiếu cố đối phương, là muốn cùng đối phương... Cả đời."
"Ta không biết nói lời dễ nghe, nhưng những lời này đều xuất phát từ trong lòng ta. Trước đó ta đã thấy nhiều gia đình gấu, rất ít ân ái... Đa số vì sau khi sinh gấu con, gấu đực sẽ mặc kệ mà rời đi."
"Nhưng... Ta không giống như vậy. Ta muốn làm một cặp gấu hạnh phúc. Tuy rằng trước đây chưa từng có, nhưng nhất định ta sẽ không lừa dối ngươi."1
"Hương.. Hương, để ta chăm sóc nàng được không? À không, là chăm sóc nàng và các con. Sau này ta sẽ nỗ lực đi săn, cùng nàng và các con sống cuộc sống hạnh phúc, nàng... Nàng đồng ý không?"
Mới đầu, nghe Hùng Đại Tráng nghiêm túc xưng ta Hương Hương còn trộm cười trong lòng.
Càng nghe về sau, nàng đã thu lại ý cười.
Đến lượt nàng nghiêm túc nghe Hùng Đại Tráng nói.
Khi Hùng Đại Tráng nói những lời chăm sóc này, Hương Hương lập tức đỏ mặt, trái tim cũng nóng dần lên.
Thấy Hùng Đại Tráng nghiêm túc thành thật nhìn thẳng mình, lòng Hương Hương rung động.
Nhịp tim mạnh mẽ nóng bỏng cho nàng biết, Hùng Đại Tráng sẽ không lừa dối nàng.
Giờ khắc này, Hương Hương nghĩ về những ngày tháng sau có Hùng Đại Tráng sống bên cạnh.
Như vậy cũng không tồi, Hương Hương nhẹ nhõm. +
Thấy Hùng Đại Tráng đáng thương đang lo lắng nhìn mình, Hương Hương bật cười.
"Một còn chưa có mà đã nói các con, gấu con từ đâu mà ra? Ôi, đúng là đồ ngốc, ngươi lo sau này dạy dỗ con chúng ta ra sao đi." Nói xong, Hương Hương xoay người chạy đi.
Hùng Đại Tráng mới đầu có chút ngốc nghếch không phản ứng lại, sau khi nghĩ một chút mới cực kỳ cao hứng, vui vẻ tươi cười.
← Ch. 05 | Ch. 07 → |