← Ch.019 | Ch.021 → |
Ngâm mình trong nước nóng, đem những mệt mỏi của cả một ngày xóa sạch
Cửa phòng tắm bỗng nhiên được mở ra, Đồng Thiên Ái mặc bộ đồ ngủ có chú mèo hoạt hình đi ra.
Đầu tóc còn chưa lau khô, nước bắn tung tóe. Đưa tay cầm chiếc khăn lông, lau lau mái tóc. Nàng vừa lau vừa đi tới nơi có bức hình treo ở trên vách tường trước, ngắm nhìn người phụ nữ trong tấm ảnh.
Mái tóc dài buông xoã sóng vai, ánh mặt trời chiếu xuống khiến mái tóc mềm trở nên sáng bóng.
Vẻ ngoài đơn giản, cái giản dị có phần "keo kiệt", không dùng bất kỳ mĩ phẩm nào. Cả người tự nhiên hơn nữa thuần túy, không tạp chất, khóe miệng của người phụ nữ khẽ cong lên.
Cho dù là ở trong tấm ảnh, cũng làm cho người xem cảm nhận được sự ấm áp.
Đồng Thiên Ái bỗng dưng dừng lại động tác, đưa tay nhẹ nhàng sờ sờ tấm ảnh.
"Mẹ, con mấy ngày qua thật xui xẻo!" Nàng khẽ ai thán một tiếng.
"Nếu như con kể chuyện xui xẻo mấy ngày qua toàn bộ nói cho mẹ biết, có lẽ mẹ cũng có thể cũng không tin! Con đang suy nghĩ mẹ có muốn đi miếu van cầu phật thần, cầu nguyện?"
"Cái gì——? Mẹ nói cái gì cơ?"
"Con biết! Mẹ nhất định nói con không nên mê tín có phải không? Con không có mê tín nha! Con mỗi ngày đều rất cố gắng! Con cần cù chăm chỉ, chịu mệt nhọc, y như trâu bò mẹ ạ!"
"Mẹ đang ở trên thiên đường vẫn luôn dõi theo con, nhìn thấy con gái của mẹ xui xẻo như vậy, tại sao mẹ không giúp đỡ con?"
Lầm bầm oán trách một lúc, rồi bỗng nhiên ngừng thanh âm.
Đồng Thiên Ái nhìn mẹ mình trong tấm ảnh, nụ cười ôn nhu khe khẽ kia làm cho nàng cảm thấy lỗ mũi ê ẩm, hốc mắt cũng có chút khó chịu.
"Mẹ, con rất nhớ mẹ! Rất muốn rất muốn được gặp mẹ!
Lại tiếp tục vuốt ve mấy lần tấm hình, Đồng Thiên Ái chợt xoay người đưa lưng về phía vách tường.
Hít thở sâu một hơi, hai tay sát eo, đem khăn lông hung hăng vắt, "Tần Tấn Dương, tôi nguyền rủa anh! Nguyền rủa nguyền rủa nguyền rủa anh!"
Mắng hắn "n" phút đồng hồ, lúc này mới hài lòng gật đầu. Nàng xoay người đi vào phòng bếp, mở tủ lạnh, lấy ra đồ uống, một hơi uống thấp hướng lên trời.
Nắm vỏ lon cô ca trong tay, nàng dùng sức bóp mạnh bẹp dí chiếc lon.
Tốt lắm! Nàng thích vậy!
Chuyện quan trọng nhất tiếp theo chính là —— tìm kiếm công việc mới!
"Rột rột ——", trống bụng rất không đúng lúc phát ra âm thanh kháng nghị
Đồng Thiên Ái lúc này mới nhớ tới mình tối nay còn chưa ăn gì, sờ sờ bụng, quay đầu nhìn về phía mặt tủ lạnh bên cạnh, xếp chồng chất một đống đồ.
"Thịt kho tàu, mì thịt bò... Nấm hương chưng gà... Hải sản mì nước..." Bấm bấm tay, suy nghĩ hồi lâu, nàng cầm một chén thịt kho tàu mì thịt bò, lại từ trong tủ lạnh lấy ra vò cá xác-đin thức ăn chay.
Hôm nay nàng cũng xa xỉ quá rồi, đem luôn cả cá xác-đin cho ngày cuối tuần ăn hết!
Nàng ăn như hổ đói, giải quyết xong vấn đề cái bụng, hài lòng nằm ưỡn bụng trên ghế sa lon, tư thế cực kì không thục nữ, Cầm lấy gối ôm bên cạnh đem ôm ở trước ngực.
Cả người cuộn mình trên ghế sa lon, nàng lười biếng không muốn cử động nữa.
Từ từ nhắm hai mắt lại
← Ch. 019 | Ch. 021 → |