Vay nóng Tinvay

Truyện:Vô Sắc Cũng Khuynh Thành - Chương 72

Vô Sắc Cũng Khuynh Thành
Trọn bộ 92 chương
Chương 72
Họp mặt
0.00
(0 votes)


Chương (1-92)

Siêu sale Lazada


Ngày họp mặt cuối cùng được xác định vào ngày 30 tháng này, địa điểm là tại một khách sạn thành phố A.

Mọi người trong bang phá Thần Thoại cũng có nhiều người ở thành phố khác tới nên Quan Công quyết định tổ chức ở khách sạn, có thể đặt phòng, có thể ăn uống cũng có thể hát karaoke, thật là tiện lợi đủ đường, ít nhất cũng tiết kiệm được thời gian mọi người chạy đi chạy lại.

Quan Công đã muốn sứt đầu mẻ trán mấy ngày nay, vừa nghe mọi người đồng ý với phương án này thì nhất thời mừng rỡ, lấy chưởng đánh án, hào hùng vạn trượng nói: "Mọi ngưòi đồng ý như vậy rồi! thì Lão tử bớt được việc, mấy cái ca hát mạt chược gì đó đều là vô nghĩa! Quan trọng nhất là uống rượu, uống rượu biết không? Nhân sinh đắc ngộ tri kỷ, tu nâng cốc tẫn hoan..."

Tay nàng đang cầm tách cà phê, mắt nhìn chằm chằm vào màn hình vi tính, nghẹn họng trân trối.

GM, chẳng lẽ trời đất muốn trêu chọc người sao? Trò chơi này cũng quá thần kỳ, ngay cả người như Quan Công cũng có thể ngâm thi làm đối?

Nàng đang cúi đầu cân nhắc câu nói kia của Quan Công xem ý nghĩa sâu xa đến thế nào! Chợt nghe hắm cười ha ha, ném ra nửa câu.

"mục tiêu của Lão tử là, phóng đổ một cái tính một cái, oa ha ha ha "

Phốc ...

Thằng nhãi này thật sự là giang sơn dễ đổi!

Nàng rút ra khăn tay nhanh chóng lau màn hình vi tính mới vừa bị nàng phun cà phê vào, đau lòng thầm mắng.

Ô ô ô, cái máy tính này làm bạn với nàng nhiều năm như vậy rồi nha! Lại còn là nồi cơm của nàng nữa đó! Cái tên ngàn đao không hay ho Quan Công kia tự nhiên lại phun ra một câu như thế làm hại nàng!

Game Thiên Hạ khá là nổi tiếng trong giới chơi game nên người chơi có thể coi như là rất đông và trong phạm vi cả nước, bao gồm cả sinh viên, học sinh, cả công nhân viên chức, ... nói chung là thành phần rất đa dạng.

Ví dụ như là Tư Mật Đạt, Tiểu Nấm bọn họ thì không cần phải nói, gần tới khai giảng, nguyên lai thành viên bang phái như bọn họ đều đã về nhà nghỉ hè, vừa nghe nói Lạc Thủy Thanh Hoằng mời khách, cảđám liền ầm ỹ muốn đem anh ra ăn đến phá sản, cùng lắm là ở lại khách sạn bán mình gán nợ.

Nàng thực xấu hổ: đúng là cái đám con nít này tư tưởng cũng thật là hủ bại, thực xấu xa...

Bang phái - Ăn Cơm Ngủ Đánh Quái Thú: (thúc ngựa) mới một tháng không online nghe nói lão đại tìm được vợ rồi? Thiệt hay giỡn vậy?

Bang phái - Mặt Ngoài Mạn Đánh Tiểu Quái Thú: (bồn chồn hoan hô) đại tẩu! Đại tẩu! có online hay không? Ôm ta một cái nào Rống rống!

Bang phái - Bọn Họ Đánh Xong Ta Tiên Thi: (cười to) chị dâu ra đây đi, đại tẩu ở nơi nào a? Đại tẩu ở nơi nào vậy a?

Bang chủ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: (hai má đỏ) nội tử của ta thẹn thùng, không vui gặp các người.

Nàng vừa định giáo huấn cho bọn họ một chút này đàn không giáo dưỡng qua oa tử, đã bị đột nhiên toát ra đến một cái tên, lôi đắc trong gió hỗn độn ——

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: các ngươi đừng quá nhiệt tình, làm đại tẩu sợ hãi! (ngượng ngùng) tẩu tử, đừng sợ! Ta so với bọn họ tế nhị hơn nhiều, tuyệt đối sẽ không giống bọn họ cư xử càn rỡ đường đột như vậy... Ừ, tẩu... (ôm ôm) sao.

GM, nàng nghe những lời của nhóc con này ngay cả sức lực để phun nước ra màn hình cũng không có nổi.

Bang phái - Ăn Cơm Ngủ Đánh Quái Thú: (trợn mắt) ngươi dám trước mặt lão đại ôm tẩu? Chụp ném!

Bang phái - Mặt Ngoài Mạn Đánh Tiểu Quái Thú: (trợn mắt) chân đá!

Bang phái - Bọn Họ Đánh Xong Ta Tiên Thi: (trợn mắt) nghiền nát hắn!

Bang chủ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: (xao mõ niệm kinh) bỏ qua, chém một kiếm.

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (rớt xuống) lão đại, ngay cả ngươi cũng...

bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: ta có thể hỏi một câu không, ngươi đã tắt thở chưa?

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (chủy khóc lớn) ô ô, bị bọn họ làm nhục như vậy, người ta còn sống được sao?

bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: nga! Tốt lắm, truyền ý chỉ của ai gia, đem hắn tha ra ngoài phơi thây ba ngày.

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (run lên) vị lão Phật gia này là ai vậy a?

Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: (cười to) vị đó là nhất hỗn thế yêu nghiệt, ngay cả lão tử cũng bị mệt mỏi không ít, ngươi cư nhiên còn dám chủ động dângđếncửa tìm ngược hả? Được! Theo lão tử đánh giá, ngày lành của ngươi cũng sắp hết rồi a! Ha ha! Lão tử đổi ghế, chờ xem kịch vui đây!

Bang phái - Muốn Mạng Ngươi Ba Ngàn: nhìn có người chuẩn bị bị hại, ta cũng đổi ghế xem trò vui đây.

Bang phái - Miểu Diệu cô nương: ta cũng lo chuyển bàn chuyển ghế, theo đuôi các vị đây.

Bang phái - Tư Mật Đạt: ta thì ngồi trên chiếu, cùng xem với bọn các ngươi.

Bang phái nguyên lão - Thải Cô Nương Tiểu Nấm: (nhếch miệng) kem a! Nước có ga a! Hạt dưa a, bán đây bán đây a.

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (bĩu môi) ta đường đường là một gã đệ tử rất hư hỏng, chẳng lẽ còn phải coi chừng một yêu nghiệt nho nhỏ? Oanh! Yêu nghiệt! Ăn bần đạo bây giờ là một quỷ phù đó!

Bang chủ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: (xao mõ niệm kinh) ngươi chớ có vô lễ, nàng là nương tử của ta.

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú:...

Bang phái - Ăn Cơm Ngủ Đánh Quái Thú: (cười trộm) ngươi đúng là đứa nhỏ không may, gặp phải đại tẩu, ngươi thảm rồi, ha ha!

Bang phái - Mặt Ngoài Mạn Đánh Tiểu Quái Thú: (che mặt) trăm ngàn lần ngươi đừng nói chúng ta quen biết ngươi nha, làm ơn!

Bang phái - Bọn Họ Đánh Xong Ta Tiên Thi: (thở dài) mệt rồi a, chúng ta ở cùng phòng lâu như vậy, ngươi quả nhiên không giống người bình thường, bỗng nhiên nổi tiếng, ai!

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (gào to)nếu ta không xuống địa ngục, thì lấy ai giải trí cho đại chúng hả?

Nàng cười đến nổi sặc, nước văng đầy bàn! Trước mắt đột nhiên hiện ra tin nhắn của Mạch Thượng Sơ Huân.

Cửa sổ chat riêng - Mạch Thượng Sơ Huân nói với nàng: sư phụ...

Cửa sổ chat riêng - nàng nói với Mạch Thượng Sơ Huân: (cười to) thế nào đồ nhi? Ngươi nhớ sư phụ à? Mau đến đây cho sư phụ ôm một cái nào.

Phải nói là mấy ngày gần đây, nàng vẫn vội vàng lo chuyện của Lạc Thủy mà xém quên chính nàng còn có một tiểu đồ đệ đích truyền.

Cửa sổ chat riêng - Mạch Thượng Sơ Huân nói với nàng: ân, để ta suy nghĩ.

Cửa sổ chat riêng - nàng nói với Mạch Thượng Sơ Huân: (đắc sắt) Oa! Ta muốn nói với ngươi, sư phụ hôm nay hữu cầu tất ứng, nói đi! ngươi muốn hạ bản sao, hay là muốn làm cái gì khác?

Đợi một lúc lâu sau, tiểu đồ đệ mới nhắn lại cho nàng.

Cửa sổ chat riêng - Mạch Thượng Sơ Huân nói với nàng: sư phụ, ngươi theo giúp ta đi xoát chiến trường một lát, có thể chứ?

GM, cư nhiên vẫn còn có người tìm nàng cùng đi xoát chiến trường sao?

Nàng nói vài câu thông báo cùng Lạc Thủy Thanh Hoằng, sau đó liền rời khỏi đơn vị tổ thượng Mạch Thượng Sơ Huân, Lạc Thủy Thanh Hoằng anh lúc dạo này, đồng ý rất vui vẻ, còn hỏi nàng có cần dùng vài người trong bang phái theo giúp đỡ hay không? Hoặc là có cần chính anh khai hào mang Mạch Thượng Sơ Huân đi xoát chiến trường?

Nàng nghe xong những lời này, trong lòng cảm thấy thật là vui mừng, đặt tay lên ngực, thở dài: đại thần a đại thần! anh rốt cục cũng hiểu chuyện a!

Mở bản đồ, thấy vị trí của Mạch Thượng Sơ Huân đang đứng là trấn Ba Thục Vọng Xuyên, nàng liền đem chức đội trưởng chuyển cho hắn, rồi xếp hàng theo hắn, ngồi xổm tại chỗ chờ đợi chiến trường tập hợp.

Đinh ...

hệ thống nêu lên - Ba Thục diễn binh tràng đã mở ra, mời nhanh chóng tiến vào trong.

Lúc nàng bay vào bên trong chiến trường, đã thấy trước cửa lớn vây quanh một đám người, xa xa nàng nhìn thấy tiểu đồ đệ trông tuyệt đối ưu thế như hạc trong bầy gà.

Cửa sổ chat riêng - nàng nói với Mạch Thượng Sơ Huân: đồ nhi a! mấy người bọn họ hôm nayđều rất cao lớn, bây giờ nếu chúng ta hạ chiến trường, chắc là sẽ chịu thiệt thòi a!

Cửa sổ chat riêng - Mạch Thượng Sơ Huân nói với nàng: không sao đâu.

Hả? GM, sao nàng cứ cảm thấy tiểu đồ đệ của nàng hôm nay có điểm gì đó không ổn nha?

Nhìn kỹ lại, ách, đúng là chỉ vài ngày không gặp, nhưng trang bị của hắn đã có đôi cánh trắng! Trong tay đag cầm cái kia... không phải là Thiên Vực cung sao?

Cửa sổ chat riêng - nàng nói với Mạch Thượng Sơ Huân: (cười to) đồ nhi, ngươi thật có tiền a! Sư phụ về sau liền cùng với ngươi lăn lộn!

Cửa sổ chat riêng - Mạch Thượng Sơ Huân nói với nàng: chuyện Lạc Thủy Thanh Hoằng ngươi tính giải quyết ra sao?

Cửa sổ chat riêng - nàng nói với Mạch Thượng Sơ Huân:...

GM, rốt cục là ai chọc giận đồ đệ của nàng vậy hả? sao mà nói câu nào cũng như thêm thương mang pháo? Cái tính tình hài hước trước kia biến đi đâu mất rồi chứ?

Tiến vào chiến trường, nàng mới phát hiện ra Mạch Thượng Sơ Huân không phải khác thường, mà là cực kỳ khác thường!

Theo lý thuyết, cung vũ thượng chiến trường, đều là đứng phiá sau đội ngũ, thừa dịp người ta chưa chuẩn bị bắn trộm đánh lén thôi, chờ cho bên địch tuyển thủ lượng huyết gần hết, mới có thể chạy ra chém giết lấy đầu người.

Nhưng lần này hạ chiến trường ngay từ đầu, Mạch Thượng Sơ Huân đã đi trước làm gương vọt tới đội ngũ quân địch trước mặt, ỷ vào tốc độ, phong hành luyện hóa truy điện một mình xông lên phiá trước, nàng cưỡi ngựa ở phía sau đuổi theo cũng đuổi không kịp.

Chờ đến khi nàng thật vất vả đuổi tới nơi, định cấp cố bản nhuận mạch cho hắn, lúc vừa định thêm huyết đã thấy hắn hoa lệ tư thái, anh dũng hy sinh mất rồi.

Nàng bèn nghĩ đến tiểu đồ đệ là chưa từng xoát qua chiến trường nên có lẽ sẽ không biết, liền nhắn tin nói cho hắn biết, đừng chạy lên phiá trước như vậy, chờ nàng thêm huyết rồi hãy đi qua đó cũng còn có thể giựt lá cờ cũng có điểm danh vọng.

Tiểu đồ đệ lại ôn hoà trả lời nàng rằng, "Không sao!" Rồi lại tiếp tục làm chuyện vô nghĩa cố chạy vào sa trường, kéo cung cài tên, anh dũng giết địch.

Sau đó, trong trận đánh có người bị mai phục quỷ quái tự bạo bị giết, liền oán trách Mạch Thượng Sơ Huân.

Chiến Thần Bước Kinh Vân: ngươi là cung vũ sao lại như thế chứ? Đúng là có điểm quỷ quái mà?

Mạch Thượng Sơ Huân không thèm nhìn cũng không them trả lời, chỉ thấy hệ thống liên tiếp nêu lên: Mạch Thượng Sơ Huân thân thủ rất tốt, trong lúc đó đã đánh chết hai người... Ba người... Bốn người... bên địch doanh. Sau đó, hắn cũng hóa thành một làn khói trắng, lại tử hồi mộ địa.

Một chuyến xoát chiến trường chấm dứt, nàng nhìn Mạch Thượng Sơ Huân chiến tích thì cũng sững sờ không thể mở miệng: Mạch Thượng Sơ Huân tổng cộng đánh chết 18 người, bị giết 10 lần...

đội ngũ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (đỉnh dấu chấm hỏi) đồ nhi? Ngươi không vui sao? Giết người cho hả giận a?

Trả lời cho câu hỏi của nàng là hệ thống một lần nữa nêu lên âm thanh, đinh ...

hệ thống nêu lên - Ba Thục diễn binh tràng đã mở ra, mời nhanh chóng tiến vào.

Nàng đành liều cái mạng già theo phù trợ tiểu đồ đệ xoát chiến trường ba lần, tình trạng hiện giờ đã là quá kiệt sức.

đội ngũ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: đồ nhi, vi sư lớn tuổi sức lực suy yếu, chắc không dậy nổi, chắc ta về trước nằm ngay đơ đây, ngươi có đánh cũng có chừng có mực ha! Nếu ngươi cứ thường xuyên xoát chiến trường như thế này có vài người đều đắc tội hết, về sau còn biết làm thế nào a?

Tiểu đồ đệ của nàng nói chuyện không đầu không đuôi, nhả ra một câu ...

đội ngũ lãnh tụ - Mạch Thượng Sơ Huân: sư phụ... Ngươi nhất định phải đi sao?

đội ngũ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: a, cái gì?

đội ngũ lãnh tụ - Mạch Thượng Sơ Huân: bang phái của Lạc Thủy Thanh Hoằng họp mặt, ngươi nhất định sẽ đi sao?

đội ngũ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: ách, ta đã hứa rồi, nên đương nhiên sẽđi ...

nàng nói đến đây, trong đầu chợt lóe lên ý nghĩ.

đội ngũ - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (rớt xuống) đồ nhi? Có phải là do bọn họ không kêu ngươi đi? Ngươi không phải vì chuyện này mà tức giận như vậy chứ?

đội ngũ lãnh tụ - Mạch Thượng Sơ Huân: sư phụ, không có việc gì đâu, ngươi đi lo việc của ngươi đi!

hệ thống tin tức - đội ngũ của nàng đã giải tán.

Ha ha, tiểu đồ đệ chính là tiểu đồ đệ, ngay cả tức giận cũng giống như tiểu hài tử.

Cửa sổ chat riêng -nàng nói với Mạch Thượng Sơ Huân: (cọ xát) đồ nhi, ngươi đừng tức giận, nếu ngươi có chuyện gì thì lên tiếng đi! Đừng tưởng sư phụ không trông thấy ngươi đâu!

Tiểu đồ đệ cũng vẫn không lên tiếng. Nàng cũng trầm ngâm suy nghĩ.

Bang phái -Mặt Ngoài Mạn Đánh Tiểu Quái Thú: lão đại, ngươi là người thành phố A phải không? Cuối tháng này đại học ở thành phố A có tổ chức một buổi cosplay cho sinh viên, ngươi có biết chuyện này không?

Bang chủ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: ta không có nghe nói, nhưng làm sao vậy?

Bang phái - Ăn Cơm Ngủ Đánh Quái Thú: (cử xoa) trường của chúng ta cũng tham gia, có tiết mục đó! Dù sao chúng ta cũng muốn họp mắt, không bằng mọi người cố gắng đến trước mấy hôm để giúp bọ ta đi?

Bang phái - Bọn Họ Đánh Xong Ta Tiên Thi: chúng ta COS như là trong game Thiên Hạ hen!

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: làm ơn các ngươi vẫn là đừng nên đến xem...

Bang phái - Muốn Mạng Ngươi Ba Ngàn: vì sao?

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (chủy lăn lộn) bọn họ COS đều là nhân vật, chỉ có ta phải COS là yêu ma, ô ô ô, không công bằng!

Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: ha ha! Đã thế lão tử càng phải tới chứng kiến a!

Bang phái - Mặt Ngoài Mạn Đánh Tiểu Quái Thú: lão đại, ngươi đến không?

Bang chủ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: nếu có thời gian ta sẽ đến.

Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (máu mũi)cosplay?

Bang chủ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: Nương tử, em cảm thấy có hứng thú sao?

Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: không không, em chỉ là tùy tiện cảm thán một chút.

GM, cosplay a! Nàng thực sự rất muốn xem! Dù sao cũng đã quyết định đến đó, không bằng... đến sớm mấy ngày cũng tốt chứ sao?

Từ thành phố B chỗ nàng đến thành phố A, nếu ngồi xe lửa thì khoảng năm tiếng, còn nếu chạy xe chỉ cần khoảng ba tiếng rưỡi, nàng quyết định xuất phát buổi chiều rời nhà, đến khi nàng tơí được bến xe thành phố A là đã khoảng sáu giờ tối, trời cũng đã chập choạng.

Lần này nàng đến thành phố A nàng không nói cho bất kỳ ai, bao gồm cả Hác Hiểu Lôi.

Thật là buồn cười! Nếu để cho nàng ta biết tới đây gặp bạn bè trong game online, thế nào nàng ta cũng gào to không cho phép nàng đi, hoặc phải có nàng ta theo cùng; nếu là lại làm cho trình độ rượu tiên của nàng ta mà gặp gỡ trình độ tửu quỷ của Quan Công kia, kết cục không chừng không tanh bành cũng hoá ra tanh bành a, đến lúc đó, nàng cũng không biết phải thu hồi cục diện rối rắm bằng cách nào nữa.

Dư tiểu trư bị nàng đem gửi nhờ bác gái lầu trên chiếu cố dùm, không biết là bác gái đó bây giờ cũng cảm thấy quý mến nàng hay quý mến con gà mái nàng tặng mà thái độ đặc biệt nhiệt tình, đồng ý đặc biệt sảng khoái, cũng vỗ ngực cam đoan với nàng, nhất định sẽ đem Dư tiểu trư chăm lo chu đáo.

GM, có sự nhiệt tình của hàng xóm quả là rất tốt! Về sau với chuyện lầu trên lầu dưới, nàngcũng phải cố gắng đi lại nhiều hơn.

Thời tiết mùa này ở thành phố A hơi nóng, bầu trời khá âm u xám xịt, không khí toàn muì khói xe ô nhiễm, thực lòng mà nói nàng không cảm thấy thoải mái lắm.

Xem ra, thành phố lớn cũng có chỗ không tốt của thành phố lớn, thứ nhất là dân cư đông đúc, ô nhiễm nghiêm trọng, bất quá thì khi nhìn trên đường người đi lại đông đúc nhộn nhịp, tinh thần phấn chấn, nói vậy bọn họ cũng đã sớm quen với việc này.

Người thôi mà! Vĩnh viễn đều là con người thích ứng với hoàn cảnh, không thể chờ hoàn cảnh đi thích ứng với con người, vạn vật cạnh tranh, khôn thì sống mà dại thì chết, đây cũng là quy luật, cũng là định luật... Ách, sao tự nhiên nàng lại lãng nhách đi suy nghĩ mấy cái chuyện vĩ mô như thế chứ, thật nhảm mà.

Nàng vẫy một chiếc taxi ven đưòng, nhờ bác tài chở thẳng đến khu đại học thành phố A.

Lúc trước khi đi nàng có lên mạng tìm hiểu qua, khu đại học của thành phố A nằm ở vùng ngoại thành, chổ ăn cơm hay nghĩ chân cái gì cũng đều có vẻ tiện nghi. Nói gì đi nữa, lần này mục đích đầu tiên của nàng đến đây là để tham dự lễ hội COSPLAY, xem ngay tận mắt cũng sẽ tiện hơn.

Xe chạy ra khỏi nội thành, không khí dần dần trở nên tươi mát sạch sẽ hẳn lên, hai bên đường cây cối cành lá sum xuê, xanh um tươi tốt.

Trong cuộc đời nàng đây là lần thứ hai nàng đi xa nhà, lần đầu tiên là vì Hác Hiểu Lôi thông đồng cộng thêm dung chính sách mềm mỏng và cứng rắn ép buộc, còn lần này là vì ai trong lòng nàng biết rõ ràng nhất lại không muốn chính thừa nhận.

Tuy rằng lần này đây nàng cũng không phải là đi xa xôi gì lắm, nhưng quen ở nhà lâu như vậy, ngẫu nhiên được đi ra ngoài một chút, tâm tình nàng cũng cảm thấy rất là sung sướng.

Có lẽ, nàng cũng nên nhân lúc sinh thời nên chị khó nhiều đi ra ngoàingắm phong cảnh một chút, như vậy may ra mới cảm nhận hết được phần nào hương vị của cuộc sống, không biết đến mùa hè sang năm, nàng còn có cơ hội để được đi đây đi đó nữa hay không...

Nàng sao lại cứ phải suy nghĩ bi quan như thế chứ, nếu đã không có cách thay đổi cục diện thì tại sao không nhân lúc còn có thể mà hưởng thụ một chút, cứ để bản thân mình sung sướng cái đi đã!

Xe cuối cùng cũng dừng lại ở cổng chính của khu đại học, đồng hồ tính tiền cho thấy tiền xe là 65 nhân dân tệ 5 xu 8 hào, bác tài rất hào phóng, trực tiếp bớt số lẽ cho nàng chỉ tính 65 tệ mà thôi.

Nàng một bên thò tay vào túi lấy tiền trả, một bên cảm nhận sự đau lòng, hơn sáu mươi tệ chứ có ít đâu a! Còn mắc hơn cả tiền nàng đi xe tốc hành tới đây nữa! nàng phải sáng tác bao nhiêu triệu chữ mới lấy lại được đây chứ?

Nhưng khi nhìn thấy tiền trong bóp vẫn còn dày lại thêm mấy tấm chi phiếu nàng đem theo, trong lòng cũng thấy bình tĩnh hơn.

Tiền này không phải nếu nàng đã chết đi thì cũng chỉ là một đống giấy vô phương sử dụng sao chứ? Chẳng lẽ nàng lại cứ cố dành dụm tiết kiệm để làm di sản cho Dư tiểu trư sao?

(tác giả: đúng là giấu đầu hở đuôi, xin cô nương không cần lấy lí do gượng ép như vậy để thoái thác, che dấu bản tính keo kiệt của cô a... )

Cổng chính khu đại học kiến trúc rất được, phong cách hoàn toàn châu Âu, lại thể hiện rõ phong độ của người trí thức, rất nhiều sinh viên ôm sách vở đi qua đi lại, gương mặt, tinh thần trông rất phấn chấn, vô ưu vô lự tươi cười, thật sự là đáng để người ta hâm mộ.

Nàng bước lẫn vào đám đám sinh viên kia, lững thững bước trên con đường rất rộng lớn trong khuôn viên nhà trường, cảm thụ được bầu không khí vô cùng đặ biệt ở đây... GM, nàng không có cơ hội được trãi qua khoảng thời gian học đại học, nhân cơ hội này cũng nên cảm thụ bầu không khí ở đây một tí, coi như bù lại.

Có mấy nữ sinh viên hi hi ha ha, cãi nhau ầm ĩ chạy tới, không nghĩ là đụng vào người nàng, vội cúi đầu nói vài tiếng "Đồng học thực xin lỗi!" Mặt lại đỏ ửng chạy trốn.

Đồng học? Ha ha! Thật không nghĩ tới nàng đến tuổi này mà vẫn có thể làm người khác lầm lẫn là sinh viên chứ!

Nàng đêm nay sẽ ngủ lại ở trung tâm trao đổi gần khu trường đại.

Gọi là trung tâm trao đổi, nhưng kỳ thật khách sạn ở đó củng chỉ là khách sạn hai sao, tuy không sang trọng nhưng cũng rất sạch sẽ, tiền phòng cũng không đến nỗi quá mắc, nhưng cũng đã vượt qua tiêu chuẩn tiêu tiền của nàng rồi, phòng ở đây một đêm giá 90 tệ, hắc hắc! đối với nàng là cũng mắc rồi, giảm đi.

Đại hội COSPLAY sẽ được cử hành vào ngày mai, thời gian nàng vẫn còn rất dư dã, nàng đơn giản chỉ cần tắm rữa sạch sẽ, sau đó chạy đến căn tin sinh viên ăn cơm tập thể, vì thế sau khi bước ra khỏi khách sạn, nàng quyết định đi loanh quanh tìm kiếm quán internet nào đó để login vào game.

Bây giờ sinh viên hầu như đều có máy tính xách tay, cho nên trong quán internet cũng không quá đông người, nàng tìm một vị trí trong góc khuất ngồi xuống, đeo tai nghe, rồi khởi động máy login vào game.

Lạc Thủy Thanh Hoằng đang ở bản sao Mộng Chi Dịch Kiếm, thấy nàng login, liền lập tức gửi tin nhắn đến, nói nàng chờ anh một tí anh rất nhanh sẽ ra khỏi bản sao.

Nàng nói anh đừng vội, cứ làm cho xong việc cuả anh trước, nàng trước tự mình đi bộ lang thang chung quanh đấy.

Hôm nay là thứ sáu, là hạn cuối cùng để làm nhiệm vụ Vương Triều, nàng còn có mười lần phải giao Vương Triều nhiệm vụ, mở túi chứ đồ, lấy ra vài dặm bông cỏ, nàng phát hiện là không đủ, liền chạy tới Giang Nam để lo đào bới tìm kiếm tiếp, sau đó lại chạy đến khu dệt cơ Cửu Lê kỹ năng để chà xát chỉ gai.

Nhiệm vụ Vương Triều, dùng để sản xuất ra thành phẩm và bán thành phẩm sau đó đổi thành điểm kinh nghiệm và Thiên Bảo danh vọng, mỗi chu có thể làm hai mươi lần, với cấp bậc này của nàng, đại khái có thể kiếm được mấy chục vạn giá trị kinh nghiệm cùng hơn một ngàn điểm Thiên Bảo danh vọng.

Bởi vì mỗi lần tiếp nhận nhiệm vụ, cùng vật phẩm có sẵn cũng không đồng nhất, cho nên rất nhiều người phiền toái không muốn tiếp tục, nhưng nàng lại có tuyệt chiêu khác, muốn biết sao? Mọi người thật sự muốn biết sao?

Được rồi! Được rồi! để nàng nói cho mọi người đáp án chính là: Song Khai.

Song Khai quỷ quái hào khi tiếp nhận nhiệm vụ, ví dụ như nhiệm vụ cần 10 sợi bông, nàng liền mở băng tâm hào đi chà xát 200 sợi bông, sau đó lại cùng quỷ quái hào tổ đội, không dùng băng tâm hào nhận nhiệm vụ, mà trực tiếp làm chung nhiệm vụ với quỷ quái hào, giao cùng chung một lần, cứ như vậy lặp đi lặp lại hai mươi lần, sau khi làm xong một vòng nhiệm vụ Vương Triều dùng không đến mười phần, còn có thể có hai mươi thùng phong thưởng, có thể làm ra được mồi câu, cần câu, tinh kim lưu vân đan vật phẩm, thật là tuyệt vời.

Trước kia nàng đã từng đem chiêu này truyền thụ cho một số người trong bang phái Chinh Chiến Thiên Hạ, nhóm bọn họ nghe xong đều trăm miệng một lời: "Cũng chỉ có ngươi là keo kiệt như vậy mới có thể nghĩ ra biện pháp biến thái như thế!"

Nàng khinh thường phản bác: "Kinh nghiệm là một chuyện, tiền lại là một chuyện khác, biết không? Không hiểu thì nên học thêm đi!"

Mọi người không nói được gì chỉ còn cách quỳ phục nàng.

Kênh thế lực, có người kêu gọi tổ đội làm nhiệm vụ mật thám, đánh sói, hạ bản sao Chu Thường, Quan Công cũng theo sau hò hét, nội dung cũng là ...

Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: (nhếch miệng cười to) đã hơn một tháng không login, chuyện bang cống các ngươi có phải hay không nên ngay lập tức giao nộp? Dám can đảm giả chết cùng lão tử, thì cẩn thận đại đao của lão tử!

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (ngậm miệng) Quan ca, chúng ta bây giờ tiền ăn cơm cũng chưa có, làm sao còn có lương thực dư để mà nộp bang cống chứ a?

Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: (trừng mắt) không có tiền? Không có tiền thì các ngươi đi bán mình đi!

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (rưng rưng) Quan ca không cần làm như vậy đâu a! (ngượng ngùng) người ta vẫn còn nhỏ lắm à!

Mọi người trong bang phái nghe thấy thế nhất loạt làm điệu bộ muốn nôn mửa, còn nàng trong tay đang chà xát sợi liền làm sợi bông hoá thành hỏng bét.

Bang phái - Giao Nữu Nhi Không Giết: (xao mõ niệm kinh) hắn thật ra là cũng muốn bán, nhưng cũng phải có người chịu mua mới được a?

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (bĩu môi) ai nói ta không có người muốn? để chứng minh cho ngươi biết giá trị của ta, ta ngay bây giờ đồng ý bán mình cầu bao dưỡng ... (cử xoa) bán phá giá đây, nhanh chân kẻo mất, ai muốn ra giá!

Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (xao mõ niệm kinh) ai gia mua, 1 đồng.

Mọi người đều cười trộm.

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú:... (quỳ lạy) lão Phật gia cát tường! Có thể lọt vào mắt lão Phật gia, tiểu nhân lấy đó làm vô cùng vinh hạnh, đừng nói bán lấy tiền, tặng không cũng được! ... bất quá, lão Phật gia, có thể xem xét chuyện tiểu nhân gần đây không có tiền ăn cơm, có thể hay không trả thêm một tí?

Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: nếu ngươi đã nói như vậy, thì thêm 1 đồng nữa điđem khế tự bán mình điền vào đấy rồi có thể tạ ơn lui ra!

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú:... (lệ bôn)

Bang chủ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: (niết mặt) nương tử, vi phu nghe chuyện như vậy, trong lòng cảm thấy sợ hãi, cả gan xin hỏi nương tử, đến tột cùng anh nên làm như thế nào cho phải đây?

Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: (niết mặt) anh có cách khác hay hơn thì làm đi, còn không có thì ráng chịu đựng.

Bang chủ - Lạc Thủy Thanh Hoằng: (gặp trở ngạ) cứ như vậy thật mệt mỏi, nhưng là vì gia đình hòa thuận, hôn nhân hạnh phúc... chuyện vừa nãy, vi phu sẽ dùng 1 kim mua hắn cho em!

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (gặp trở ngại) ta đồng ý, ta đồng ý bán!

Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: (cử xoa) ngươi đồng ý bán? Tốt! nhanh chóng đem 1 kim kia giao nộp quốc khố, hoàn thành bang cống, lão tử lòng từ bi, phá lệ cho ngươi lần này, nhớ lấy, lần sau không được viện lý do này nữa ha!

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (lấy đầu đập xuống đất) bang chủ phúc hắc, bang chủ phu nhân yêu nghiệt, bang phái nguyên lão vạn ác, tính ăn tươi nuốt sống bang phái a! đúng là thiên cổ hận a!

Mọi người đều đồng loạt vỗ tay: nói hay lắm!

Bang phái thượng thư - Thuyền Đánh Cá Xướng Trễ: ba người khác trong gia tộc quái thú của các ngươi đâu?

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (gặp trở ngại) đừng hỏi đến bọn họ nữa, bọn họ đang tụ tập đánh mạt chược! Đã mấy tiếng đồng hồ rồi.

Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: (lật bàn) đánh mạt chược? Có thời gian rỗi như thế, gọi bọn hắn nhanh chóng login đến bang phái làm việc công!

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: Quan ca là ngươi không biết, bọn họ là có lý do a.

Bang phái nguyên lão - Quan Công Trước Mặt Đùa Giỡn Đại Đao: (dấu chấm hỏi) lý do? Cư nhiên đang mạt chược hăng say như vậy sao?

Mọi người đều có dấu chấm hỏi ở đỉnh đều, chờ xem chân tướng.

Bang phái - Ta Chính Là Quái Thú: (lật bàn) đáng chết, Cái bang phái này thật biến thái! Ba người bọn họ đánh mạt chược ăn thua hai cân thịt dê, sao mọi người cứ dí lấy ta mà hỏi hả!

Mọi người cười nghiêng ngã, nàng tuy rằng không có cố ý, nhưng cũng thấy bụng đau đớn không chịu nổi, nguyên nhân là ... cười nhiều quá.


Đấu Thần Tuyệt Thế

Chương (1-92)