Vay nóng Tima

Truyện:Người Tình Bá Đạo - Chương 044

Người Tình Bá Đạo
Trọn bộ 145 chương
Chương 044
Đụng phải mỹ nam
0.00
(0 votes)


Chương (1-145)

Siêu sale Shopee


Bình tĩnh qua một đêm, ngày tiếp theo bốn người lẳng lặng nghỉ ở khách sạn.

Buổi chiều, không kiềm chế được, muốn đi xem cửa khẩu có hình dạng gì, xem trong ti vi, người xuất cảnh nhập cảnh rất nhiều, nhưng không thể đi xem được, hôm nay lại có cơ hôi, nhất định phải đi tham quan.

Còn chưa tới cửa khẩu, đã thấy một đám người đông nghịt, tiếp tục đi lên phía trước. Không biết qua bao lâu, phía sau đã không còn thấy bóng dáng của ba người bọn họ.

Giờ phút này tôi một đồng cũng không mang, di động cũng để ở khách sạn, hoang mang đảo mắt nhìn quanh.

Biển người mờ mịt, tôi phải làm sao mới tìm được bọn họ đây? Số điện thoại của bọn họ tôi cũng không nhớ rõ, biết làm sao bây giờ?

Đi về phía ít người qua lại, tôi thực không biết mình đã đi tới nơi nào, người bên này tuy rằng không nhiều bằng bên kia, nhưng cũng không ít.

Không chú ý nhìn đường, một chiếc xe thể thao màu đỏ đi hướng ngược lại, lúc cái xe kia đụng phải tôi, một chiếc giầy cao gót của tôi bị kẹp chặt vào xe, chân khuỵu xuống, "rắc" một tiếng, gót giầy đứt đôi, tôi ngã lăn trên đất. Chân trái giật giật, đau đến mức tôi chảy nước mắt ròng ròng, đôi giầy chết tiệt này, tự dưng lại mắc trên chân tôi, thiếu chút nữa là tiêu đời nhà ma rồi.

Đột nhiên phát hiện, xe phía trước dừng lại.

Một đôi chân thon dài xuất hiện trước mặt, ngẩng đầu lên nhìn, thấy một ánh mắt tà mị đang liếc mình, miệng hắn nhếch lên một tia nghiền ngẫm, " Này, nếu nghĩ dùng cách này có thể khiến tôi chú ý, vậy thì cô thành công rồi đấy." (anh này tự sướng vô đối!!!)

Nghi hoặc nhìn hắn, một mảnh tĩnh lặng. Hắn nhướn nhướn mi;" Sao thế? Mục đích đã đạt được rồi, còn ngồi dưới đất không đứng lên."

Không hiểu ý hắn là gì, chắc bị lẫn rồi:" Chân tôi đau, không đứng dậy được."

"Sau đó thì sao?"

Đơn giản cởi giầy ra, ngồi dưới đất. Đôi giày cao gót chết tiệt này, gót bị hỏng còn chưa tính, lại dám làm chân tôi đau. Hừ!

Vẻ mặt chờ mong nhìn về phía hắn:" Chân tôi rất đau, không dậy được, cũng không đi được."

Ý cười trên miệng hắn càng thêm sâu:" Đủ trực tiếp, hợp khẩu vị của tôi. Nói đi, khách sạn nào?"

Oa, người tốt a, còn đồng ý đưa tôi về khách sạn nữa. Không cần nghĩ ngợi nói luôn:" Khách sạn Thu Phong."

Hắn ngồi xổm xuống, nâng cằm của tôi lên, đáy mắt tất cả đều là nghiền ngẫm:"Đúng là đồ phụ nữ không biết ngượng là gì, nhìn cô bề ngoài thanh thuần, trong lòng lại giống như lũ con gái lẳng lơ, vừa gặp liền nói muốn tới khách sạn. Nhưng mà cô so với mấy người phụ nữ kia cũng thông minh hơn một chút, cư nhiên biết Thu Phong là sản nghiệp của tôi."

Lời nói của hắn khiến tôi không tài nào hiểu được, tôi cũng không biết phụ nữ trong lời hắn nói là người nào, càng không biết khách sạn Thu Phong là sản nghiệp của hắn.

Hắn một tay ôm lấy tôi bế khỏi mặt đất, tôi mở to hai mắt nhìn hắn:" Đừng ở trước mặt tôi giả bộ thuần khiết, bây giờ không đúng với kết quả cô mong đợi sao?" (tự sướng tập 2!)

Hắn nói đúng, chân của tôi chỉ cần cử động một tí thôi cũng đau đến chết, nếu hắn bỏ mặc tôi, không biết khi nào tôi mới có thể trở về. Vội nắm chặt lấy vạt áo trước ngực hắn, sợ hắn bỏ tôi lại.

Nhìn thấy hành động này của tôi, hắn cười khẽ ra tiếng:" Nói cô không biết ngượng thật đúng mà."

Trên mặt nóng lên, cúi đầu tránh đi ánh mắt của hắn. Diện mạo không tồi, cũng là người tốt, nhưng mà nói chuyện không được dễ nghe lắm, rất giống Hạ Mộc Lạo.

Tới khách sạn rồi, hắn ôm tôi đi vào đại sảnh. Trong lòng có điểm nghi hoặc, khách sạn có ghi: quần áo không chỉnh tề, đi dép lê không được vào. Nhưng tôi hiện tại đang đi chân trần mà vẫn không làm sao, chẳng lẽ đây đúng là sản nghiệp của hắn?

Vào thang máy, nhìn hắn ấn nút tầng 18, trong lòng chợt hoang mang:" Đưa tôi đến phòng 888."

Hắn thản nhiên nhìn tôi liếc mắt một cái, điềm nhiên như không phun ra một câu:" Bây giờ đi 1818, nếu cô khiến tôi hài lòng, lần sau cô muốn tới gian phòng nào cũng được."

Hồ nghi nhìn hắn một cái, lời này của hắn rõ ràng là đang trù ẻo tôi, gãy chân cũng không phải là việc tốt, chẳng lẽ một lần còn chưa đủ sao? Hơn nữa tôi ở phòng 888, vì cái gì mà muốn đưa tôi lên phòng 1818? Yếu ớt đáp lại:" Có một số việc một lần là đủ rồi, tôi không muốn có lần sau đâu."

'Về sau cô nhất định sẽ hối hận vì lời nói vừa rồi của mình, tôi không tin có người phụ nữ nào có thể thoát khỏi trái tim của tôi." (tự sướng tập 3) Đỡ không được lời này của hắn, tôi chỉ biết cúi đầu.


Kiếm Hiệp 4.0
Phiên bản dành cho Android tại đây!
Chương (1-145)