← Ch.2189 | Ch.2191 → |
CHƯƠNG 2190: TÌNH YÊU KHÔNG PHẢI LÀ CHUYỆN CỦA MỘT PHÍA
Ban công chỉ còn lại Lăng Vạn Hình và Tần Bách Duật.
Anh đau khổ tựa vào thành lan can, đưa mắt nhìn xa xăm, hỏi một câu khó hiểu: "Chú Tư, cậu nói xem... tôi còn có cơ hội chuộc tội không?"
Vốn tưởng rằng chỉ cần Uyển Đông trở về, tất cả sẽ trở nên tốt hơn, nhưng lời nói của Tiểu Vũ suýt chút nữa đã phá tan dũng khí của anh.
Nhìn xem trong quá khứ, anh đã làm những chuyện vô liêm sỉ gì rồi? Mà bây giờ, Uyển Đông vẫn dịu dàng, tao nhã như năm đó, tựa hồ đã bị năm tháng mài mòn các dấu tích. Nhưng thật sự chúng có thể biến mất sao?
Lúc này, tầm mắt Tần Bách Duật dừng lại trên khuôn mặt anh. Sau một thoáng im lặng, anh nói đầy xúc tích: "Chỉ cần anh muốn thì có thể!"
Trong giây lát, Lăng Vạn Hình liếc mắt trông sang, tầm mắt hai người giao nhau, anh nhận ra sự tin tưởng và ủng hộ trong ánh mắt chú Tư, không hề có sự khinh thường và châm biếm như anh tưởng tượng.
Có lẽ đây chính là anh em! Cho dù anh muốn làm gì, họ cũng sẽ ủng hộ vô điều kiện.
Lăng Vạn Hình hơi khom người, cúi đầu nhìn mũi chân mình: "Chú Tư, có đôi khi tôi rất ngưỡng mộ cậu, sự nghiệp thành công, gia đình hạnh phúc. Cậu kết hôn với em dâu nhiều năm như vậy rồi mà tình cảm chưa từng phai nhạt. Hai đứa đã làm thế nào vậy?"
Tần Bách Duật nhìn thấy Lăng Vạn Hình suy sụp, mím môi, khẽ thở dài rồi nói: "Chuyện của em và Tiểu Thất khác hai người, không học hỏi được gì đâu."
Lời nói của Tần Bách Duật khiến cho bờ vai Lăng Vạn Hình hơi run run. Anh biết chú Tư không muốn để anh cảm thấy tự trách nên mới không nói rõ về cách hâm nóng tình cảm.
Thật ra, bản thân vấn đề này cũng chẳng có ý nghĩa gì cả. Khi đối diện với người phụ nữ mình yêu, người đàn ông sẽ tự giác muốn che chở cô ấy, yêu thương cô ấy. Nếu yêu sâu sắc, đương nhiên sẽ mãi đối xử tốt với cô ấy, tình cảm cũng sẽ dần dần trở nên vững chắc, đâu cần phải nhờ người khác dạy?
Cho dù chỉ số EQ của Lăng Vạn Hình có thấp đến mức nào, trải qua khoảng thời gian dài lãng phí tình cảm như vậy, cuối cùng anh cũng hiểu được tình yêu không phải là chuyện của một phía.
Nửa tiếng sau, bữa tiệc tẩy trần này chấm dứt.
Nghiên Thời Thất phải làm kiểm tra thai sản nên mấy người Tần Bách Duật liền quay về bệnh viện phụ sản.
Hàn Vân Đình và Lãnh Thư Đồng tới phòng làm việc, còn Mặc Lương Vũ thì đưa Ưng Phi Phi tới Kiều thị.
Khi lên xe, Lăng Vạn Hình nhìn Tô Uyển Đông ngồi cạnh, tầm mắt rơi xuống gương mặt trắng nõn của chị, ngập ngừng muốn nói lại thôi.
Người phụ nữ có lòng dạ đơn thuần như Tô
Uyển Đông đương nhiên cũng chú ý tới hành động của anh.
Tô Uyển Đông chậm rãi liếc mắt, đụng phải ánh mắt sáng rực của anh bèn cười mỉm: "Anh có chuyện muốn nói với tôi à?"
Lăng Vạn Hình do dự vài giây, khóe mắt liếc nhìn tên vệ sĩ đang lái xe ở ghế trước, sau đó nghiêng người sáp lại gần Tô Uyển Đông, ghé tai chị hỏi: "Lúc lấy vòng tránh thai ra có phải rất đau không?"
Trái tim Tô Uyển Đông như ngừng đập trong giây lát, đầu ngón tay cũng hơi cuộn tròn lại.
Đâu phải chỉ là đau không thôi! Vòng kim loại ở trong cơ thể hai mươi năm, gần như đã hòa chung vào với máu thịt lại làm một, khi được gỡ ra, chị còn cảm thấy như 🌜-♓ế-🌴 đi sống lại.
Tô Uyển Đông quay mặt đi, nhìn về phía ngoài cửa sổ, im lặng hồi lâu mới hỏi lại: "Sao tự dưng lại hỏi chuyện này?"
"Uyển Đông, có thể cho anh... một cơ hội nữa không?" Lăng Vạn Hình nhìn gò má đầy vẻ kiên cường của Tô Uyển Đông, nỗi đau đớn dần lan tràn khắp cõi lòng.
Bàn tay buông thõng bên người của Tô Uyển Đông cuộn chặt lại. Chị không hề quay đầu, chỉ quan sát hình ảnh phản chiếu mơ hồ của anh qua cửa kính xe: "Nếu tôi bảo không thì anh định làm gì?"
Nghe giống như một lời từ chối, nhưng Lăng Vạn Hình vẫn bình tĩnh nói ra lời từ sâu trong đáy lòng: "Cho dù em có đồng ý hay không, đời này anh vẫn sẽ chờ em."
← Ch. 2189 | Ch. 2191 → |