Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 2174

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 2174
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 2174: CÔ ẤY CÓ BẠN TRAI CHƯA?

Hôm nay, Lăng Vạn Hình cũng chỉ có thể thầm suy đoán sức nặng của mình trong lòng Uyển Đông.

Đặc biệt là khi phát hiện ra chi tiết này trong sản phẩm thêu, nỗi đau trong lòng vẫn rõ mồn một trước mặt.

Lúc này, Tô Uyển Đông nhìn theo đầu ngón tay của Lăng Vạn Hình, nhanh chóng nhìn thấy dấu vết không dễ dàng phát hiện ra của mũi thêu.

Ánh mắt Tô Uyển Đông đờ đẫn, cảm xúc bỗng dưng 𝐜-𝖍ế-𝐭 lặng.

Thật ra, ngay cả bản thân Tô Uyển Đông cũng không biết đến chi tiết nhỏ nhặt này, nhưng bây giờ lại được Lăng Vạn Hình chỉ ra một cách dễ dàng, cảm giác này... có chút kỳ diệu.

Khi Tô Uyển Đông hồi thần lại, ngước mắt lên thì bắt gặp ánh mắt của Lăng Vạn Hình.

Ánh mắt hai người giao nhau, trong tiệm thêu Tô tĩnh lặng, cảm xúc trong lòng mỗi người trỗi dậy.

Lăng Vạn Hình nhìn Tô Uyến Đông chăm chú, một lúc sau mới dời mắt nhìn chiếc khăn thêu trong tay, thở dài nói: "Phần lớn bức thêu của em là cảnh mưa gió Giang Nam, hình như anh chưa từng thấy em thêu uyên ương."

Uyên ương...

Đó là biểu tượng của tình yêu!

Tô Uyển Đông nhìn khuôn mặt đẹp trai góc cạnh của anh, cười nhạt: "Tôi không thích uyên ương, nên không thích thêu."

"Tại sao?" Lăng Vạn Hình nghi hoặc, vô thức truy hỏi.

Nghe vậy, Tô Uyển Đông ngoảnh mặt đi, nhìn quanh tiệm thêu Tô có màu sắc cổ kính, nhỏ giọng nói: "Uyên ương luôn có đôi có cặp, còn mưa gió Giang Nam đa phần là buồn bã, anh đã nghe tới câu này chưa, chưa gặp được đúng người thì đừng để dính mưa Giang Nam."

Bởi vì sẽ buồn, sẽ cô đơn, sẽ băn khoăn, sẽ đau lòng.

Giang Nam thơ mộng chứa đựng niềm vui nỗi buồn của biết bao nhiêu người?

Mà Tô Uyển Đông sinh ra ở Giang Nam đến giờ không phải cũng là nhân vật chính của một tấn bi kịch sao!

Khi nói những lời này, Tô Uyển Đông lặng lẽ đứng cách ra xa Lăng Vạn Hình.

Chỉ trong vài bước ngắn ngủi, lại kìm nén cảm xúc trong lòng, có lẽ còn có chút e ngại người đàn ông trước mặt!

Tô Uyển Đông không quan tâm đ ến Lăng Vạn Hình nữa, trong nháy mắt đã đi đến phòng làm việc ở sân sau của tiệm thêu.

Thời gian trôi qua, công viên nghệ thuật cũng đón một đoàn du khách nhỏ.

Lăng Vạn Hình một mình đi đi lại lại trong tiệm, mọi đồ vật nhỏ trong gian hàng đều được anh cầm lên trên tay và quan sát kĩ.

Các nhân viên thỉnh thoảng cũng tranh thủ đi tiếp đón các vị khách du lịch khác, còn phần lớn thời gian hơn là đi cùng Lăng Vạn Hình, vừa đi vừa giải thích cho anh.

Dù sao thì cũng là một đại gia, nếu anh lại vung tiền hào phóng thì vị trí của tiệm thêu Tô bọn họ trong khu nghệ thuật sẽ không thể lay chuyển được!

"Thường ngày, Giám đốc Tô ngoài đến tiệm thêu ra thì còn đi những nơi nào khác không?" Lúc này, Lăng Vạn Hình cầm một cái ví lên, lật xem mấy lần, sau đó quay sang hỏi người nhân viên.

Nghe anh hỏi, nhân viên này suy nghĩ đơn giản nên lắc đầu: "Không, Giám đốc Tô của chúng tôi bình thường rất ít giao du với bên ngoài, ba điểm trên một đường thẳng, hoặc là công viên nghệ thuật, hoặc là phòng thêu, hoặc là nhà của cô ấy. Thưa ông, ông quen biết Giám đốc Tô của chúng tôi sao?"

Cô ấy là vợ tôi!

Lời đến khóe miệng, nhưng Lăng Vạn Hình không còn mặt mũi nào để nói ra!

Anh đặt ví xuống và hắng giọng: "Ừm, cũng xem như là một người bạn cũ."

"Hả..." Nhân viên trẻ tuổi liếc trộm Lăng Vạn Hình, âm thầm tưởng tượng ra một vở kịch tình yêu nam nữ!

Bình thường, người tự cho mình là bạn cũ không phải là bạn cũ thì cũng là trai đểu!

Lăng Vạn Hình tiếp tục hỏi thăm tình hình gần đây của Tô Uyển Đông từ nhân viên, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt kỳ lạ của người đối diện, anh lại hỏi: "Cô đi theo cô ấy bao lâu rồi?"

"Hơn ba tháng rồi, tôi đến đây từ lúc công viên nghệ thuật chuẩn bị mở cửa!"

Lăng Vạn Hình gật đầu: "Vậy cô ấy có bạn trai chưa?"

Chương (1-2252)