← Ch.2171 | Ch.2173 → |
CHƯƠNG 2172: GIẢ VỜ
Ra khỏi khu chung cư, lúc bước xuống bậc thềm, Lăng Vạn Hình lập tức lục tìm hộp thuốc lá trong túi áo khoác. Căng thẳng quá mức khiến lòng anh rối bời, tay tìm hộp thuốc cũng rất lóng ngóng.
Không ai biết được vừa rồi anh đã sợ hãi như thế nào khi nghe thấy Uyển Đông mở miệng đuổi khách.
Cũng chính vì điều này, anh mới tình nguyện ôm chút phẩm giá cuối tự mình rời đi chứ không muốn bị chị xua đuổi.
Lăng Vạn Hình đi đến gốc cây ven đường với ánh mắt đờ đẫn, ngậm điếu xì gà cúi đầu châm thuốc, nhưng vì gió lạnh mà mấy lần đều thất bại.
Anh bực bội buông tay xuống, thở dài đầy phiền muộn.
Chuyện hôm nay rồi sẽ trở thành quá khứ.
Người xưa nói không sai, biết trước có ngày hôm nay thì lúc đầu việc gì phải thế!
Lăng Vạn Hình ủ rũ vuốt mái tóc ngắn của mình, nhìn con đường xa lạ phía trước, trong lòng rất chán nản.
Vài phút sau, anh nhìn thấy Tô Uyển Đông đi ra khỏi sảnh.
Có lẽ là do chột dạ và nhát gan, đường đường là ông chủ nhà họ Lăng mà lại phải co cẳng núp sau thân cây, anh dựa vai vào thân cây, ló đầu nhìn trộm Tô Uyển Đông, chiếc áo choàng dài đến mắt cá chân gợn sóng theo bước đi của chị.
Đẹp quá đi mất!
Uyển Đông của anh dù đã gần bốn mươi tuổi nhưng vẫn mang trong mình nét hồn nhiên của một cô gái và nét 🍳_𝐮ⓨế_𝐧 г_ũ nữ tính rất riêng.
Hai phẩm chất đặc biệt này đan xen hòa hợp trên người Tô Uyển Đông, khiến cho người đi đường phải liên tục liếc nhìn.
Lăng Vạn Hình đưa mắt nhìn chị càng lúc càng xa, một vài giây sau đã không nhịn được bắt đầu đi theo.
Có thể là do quá thận trọng, cho nên anh cứ đi theo Tô Uyển Đông được một lúc thì lại dừng, chẳng mấy chốc đã thu hút sự chú ý của người khác.
Khoảng ba phút sau, có một cụ già lớn tuổi xách lồng chim đi tản bộ vừa đi vừa nhìn anh.
Ông cụ quan sát một hồi, sau đó chắp tay sau lưng sải bước đi về phía trước, khi đến gần Tô Uyển Đông, ông cao giọng nói: "Này cô gái, cô phải cẩn thận đấy, đằng sau hình như có kẻ gian theo dõi cô!"
Các cụ già ở Tân Thành đều rất nhiệt tình.
Tô Uyển Đông nghe vậy thì giật mình, quay đầu lại nhìn theo hướng ông cụ đang chỉ.
Trên con đường náo nhiệt, dường như chị nhìn thấy một bóng người quen thuộc đột nhiên ngồi xổm xuống... bên cạnh chiếc xe đạp công cộng.
Tô Uyển Đông: "..."
"Cô gái, chính là người đàn ông đang giả vờ buộc dây giày ấy, nhìn thấy chưa! Phải coi chừng đấy. Mặc dù an ninh trật tự ở Tân Thành chúng ta rất tốt, nhưng bây giờ đang giáp Tết, đám trộm cướp đều chạy ra ngoài kiếm ăn! Cô xem cô còn trẻ thế này, lại còn ăn mặc đẹp, nói không chừng sẽ bị những phần tử ngoài vòng pháp luật này để mắt tới, nhất định không được chủ quan đâu đấy!"
Ông cụ xách lồng chim đi dạo rất tốt bụng, Tô Uyển Đông cảm kích nói lời cảm ơn và giải thích ngắn gọn vài câu.
Sau đó, ông cụ trước khi đi còn có chút không yên tâm quay lại nhìn xung quanh: "Cô gái, nếu anh ta dám làm càn, cô nhớ gọi 110, cảnh sát nhân dân sẽ xử lí cho cô!"
Tô Uyển Đông mỉm cười gật đầu, ông cụ mới hài lòng ngâm nga một bài hát và rời đi!
Mỗi ngày làm một việc tốt, ông thấy rất vui!
Sau khi tiễn ông cụ tốt bụng đi, Tô Uyển Đông đứng im tại chỗ suy nghĩ rồi quay đầu lại nhìn dãy xe đạp công cộng, nhưng đã không thấy bóng dáng Lăng Vạn Hình đâu nữa.
Chỉ là... ở gốc cây bên cạnh lộ ra một mũi giày màu đen không thể che giấu được.
Tô Uyển Đông lắc đầu không biết phải làm sao, do dự vài giây rồi quay lại con đường cũ. Khi chị tới gốc cây, Lăng Vạn Hình đang quay lưng về phía chị, dáng vẻ thoải mái dựa vào thân cây và hút thuốc.
Còn cố làm ra vẻ!
Tô Uyển Đông nhìn bóng lưng của anh, trong đầu đột nhiên xuất hiện bốn chữ này!
Chị tiến lên vỗ nhẹ vào vai Lăng Vạn Hình, nghiêm túc mà ung dung cong môi lên...
← Ch. 2171 | Ch. 2173 → |