← Ch.2155 | Ch.2157 → |
CHƯƠNG 2156: RỐT CUỘC THÌ UYỂN ĐÔNG CỦA ANH ĐANG Ở ĐÂU?
Dường như cuộc sống của mỗi người đều đang diễn biến theo chiều hướng tốt đẹp, duy chỉ có Lăng Vạn Hình một mình trôi dạt trên đời.
Khi nhận được hai tấm thiệp mời từ nhà họ Hàn, anh ngồi thẳng trên ghế làm việc, im lặng một lúc lâu!
Hai tấm thiệp cưới trước mặt in hình của hai cặp đôi.
Ánh mắt của Lăng Vạn Hình dừng lại trên đó, cổ họng thắt lại, lòng bàn tay lơ đãng áp vào 𝓃*g*ự*𝒸.
Có chút đau đớn, có chút chua xót, phần nhiều là bối rối!
Anh chứng kiến hạnh phúc của mỗi người, chỉ để nhấn mạnh sự thảm hại và đáng thương của mình!
Khuôn mặt gầy gò của Lăng Vạn Hình đầy vẻ mệt mỏi và uể oải, làm việc không biết ngày đêm, song anh vẫn không thể thoát khỏi cảm xúc đau buồn khi Uyển Đông rời đi.
Anh cụp mi, gạt tấm thiệp cưới sang một bên, đưa tay vò tóc, bất lực và chán chường!
Lúc này, cửa mở ra: "Chủ tịch, người phụ trách ở Lũng Hoài truyền tin đến, nói tiệm thêu Tô đã nhận hết đơn đặt hàng của chúng ta, dự kiến ba tháng nữa sẽ hoàn thành đợt hàng đầu tiên!"
Lăng Vạn Hình ngẩng đầu lên khỏi bàn, nhìn người trợ lý vừa mở cửa vào, vẻ mặt bình tĩnh gật đầu: "Ừ, làm tốt lắm!"
Người trợ lý suy nghĩ rồi lại nói: "Nhưng bên tiệm thêu Tô yêu cầu chúng ta trả trước 50% số tiền đặt cọc, họ không đồng ý với khoản trả trước 30%, ngài xem..."
"Thanh toán đi! " Lăng Vạn Hình hít sâu một hơi, ánh mắt lại rơi vào tấm thiệp mời: "Bất kể tiệm thêu Tô đưa ra điều kiện gì, cứ đồng ý là được!"
Trợ lý gật đầu hiểu ý: "Được, vậy tôi và phòng tài vụ đi làm theo quy trình."
Lăng Vạn Hình khoát tay với anh ta, trong văn phòng đã yên tĩnh trở lại, bóng dáng của Tô Uyển Đông lại xâm nhập khắp nơi!
Anh mím đôi môi mỏng, tiện tay mở ngăn tủ lấy ra một cuốn nhật ký màu xanh lam.
Đây là nhật ký của Uyển Đông khi ở nhà họ Lăng!
Anh mở trang bìa, nhẹ nhàng vuốt v e nét chữ đẹp đẽ trên đó, nét chữ của chị cũng giống như chị, nơi đặt bút tràn đầy sự dịu dàng!
Lăng Vạn Hình lật xem từng trang một, rất nhiều chuyện anh đều đã khắc ghi trong lòng, nhưng mỗi khi đọc lại, suy nghĩ của anh đều sẽ trở về quá khứ.
Tô Uyển Đông trồng hoa hướng dương cho anh ở vườn sau, tự tay nấu canh cho anh vào nửa đêm, bận rộn vì anh trong vô số công việc, tất cả đều trở thành lời tự trách sâu sắc nhất của Lăng Vạn Hình.
Không biết còn bao lâu nữa mới được gặp lại Uyển Đông.
Nhưng nếu được làm lại, anh sẵn sàng làm mọi thứ vì chị.
Hai ngày sau, đám cưới của Hàn Vân An và Kiều Kình diễn ra như đã định, thu hút sự chú ý của cả thế giới!
Hai dòng họ lớn liên hôn, có thể tưởng tượng rằng mối 𝐪⛎ⓐ.n 𝐡.ệ hợp tác làm ăn giữa hai dòng họ Hàn - Kiều trong tương lai sẽ khăng khít hơn. Lăng Vạn Hình đến nhà thờ tổ chức đám cưới như đã hẹn.
Bên ngoài nhà thờ không một bóng mây, cùng với tiếng chuông vang vọng, âm nhạc hoành tráng và trang trọng vang lên xung quanh.
Lăng Vạn Hình ngồi ở hàng ghế đầu, xung quanh là tất cả các anh em đã có đôi có cặp, chỉ có mình anh thân đơn bóng chiếc, vẻ mặt hốc hác!
Khi anh tận mắt nhìn Kiều Kình quỳ một gối đeo nhẫn cưới cho Hàn Vân An, rồi ôm và hôn cô một cách đầy tôn kính, trước mắt anh dần hoán đổi thành một bức tranh khác.
Nếu như người đứng trước sân khấu để nhận lời chúc phúc là anh và Uyển Đông... thì tốt biết mấy!
Giờ đây, nhớ lại lúc trước, anh chợt nhận ra mình chưa từng cho Tô Uyển Đông một đám cưới tử tế!
Anh đã làm gì trong những năm qua cơ chứ?
Trong vòng chưa đầy nửa tiếng, Lăng Vạn Hình giống như một cái xác không hồn, không chào hỏi ai, rời khỏi nhà thờ với một bóng lưng cô đơn, mà tiếng ồn ào náo động ở phía sau càng làm nổi bật sự cô đơn của anh.
Uyển Đông, rốt cuộc em đang ở đâu?
← Ch. 2155 | Ch. 2157 → |