← Ch.2144 | Ch.2146 → |
CHƯƠNG 2145: UYỂN ĐÔNG ĐÂU?
Nghe vậy, bà Tô lắc đầu bất lực: "Ông xem những gì ông nói kìa, nếu như thật sự không muốn Tiểu Đông và Lăng Vạn Hình ở bên nhau thì cần gì phải thử thách cậu ta như vậy!"
"Đây không phải là thử thách!" Tô Trường
Khánh nói rất nghiêm túc: "Ý định ban đầu của tôi đúng là muốn chia rẽ hai đứa nó! Nhưng... tâm tư của Tiểu Đông, bà cũng có thể nhìn ra mà! Cho dù bây giờ chúng ta có thể ép con bé đi, nhưng sau này thì sao? Ngộ nhỡ đến lúc đó con bé lại mù quáng rồi bỏ trốn theo Lăng Vạn Hình, bà nghĩ xem mặt mũi nhà họ Tô biết để ở đâu? Tôi đưa Tiểu Đông đi, một mặt là kéo giãn khoảng cách giữa hai đứa, mặt khác... còn phải xem rốt cuộc Lăng Vạn Hình có thể kiên trì đươc không. Thử thách cũng đươc, chia rẽ cũng được, tôi là một người cha, xét đến cũng cùng chỉ muốn con gái tôi được hạnh phúc! Nếu người này nhất định phải là Lăng Vạn Hình, đợi thêm một thời gian thì đã làm sao!"
Những lời nói thấm thía của ông Tô cuối cùng cũng bộc lộ suy nghĩ thật lòng của người làm cha.
Nếu như có thể chia rẽ hai người, đương nhiên đó là kết quả tốt nhất.
Nếu như không thể, vậy thì... để thuận theo tự nhiền thôi!
Dù sao thì Uyển Đông cũng là một người nhẹ dạ, từ nhỏ đã được bao bọc quá kĩ, hành động thường theo cảm tính, không cứng rắn, lần duy nhất c●𝖍ốⓝ●𝐠 đố●ⓘ cha mẹ là chuyện hôn sự với Kỷ Bắc Thành năm đó!
Cũng vì vậy, chị mới lựa chọn bỏ trốn cùng với Lăng Vạn Hình!
Tất cả quá khứ đã như mây khói, bây giờ có nói thêm cũng vô ích, chỉ hi vọng rằng kết quả sẽ không quá tệ!
...
Vì vậy, sáng sớm hôm sau, Tô Uyển Đông cùng cha mẹ lên máy bay riêng đến Tân Thành. Kể từ ngày này, Lăng Vạn Hình quả thật mất hết tin tức liên quan đến Tô Uyển Đông.
Bắt đầu từ khoảng tám giờ sáng, anh đã phát hiện ra mình không thể liên lạc được với Uyển Đông nữa.
Tình trạng này kéo dài đến ba giờ chiều, Lăng Vạn Hình lúc này mới cảm thấy có gì đó không ổn!
Anh vội vàng đến nhà của nhà họ Tô, lo lắng gõ cửa.
Một lúc sau, người giúp việc đi ra mở cửa, ánh mắt dè chừng: "Chuyện gì?"
"Uyển Đông đâu?"
Trong lòng Lăng Vạn Hình có linh cảm rất xấu, bởi vì mấy vệ sĩ mà anh cử đi theo dõi vừa mới truyền tin về, nói tận mắt nhìn thấy bọn họ lên máy bay, nhưng kiểm tra thông tin của tất cả các chuyến bay thì không thu hoạch được gì.
Người giúp việc đưa hai tay giữ khung cửa, ý định chặn anh ở ngoài cửa rất rõ ràng: "Cô chủ ra ngoài rồi!"
Dứt lời, người giúp việc định đóng cửa lại.
Song Lăng Vạn Hình đã giơ tay chặn cửa lại: "Tô Dụ Cảnh đâu, anh ta có nhà hay không?"
"Cậu Cả..." Người giúp việc còn chưa nói hết câu, một giọng nói lạnh lùng đã truyền đến từ sau cánh cửa: "Để anh ta vào."
"Vâng cậu chủ!" Người giúp việc lập tức lên tiếng mời Lăng Vạn Hình vào.
Bên hồ nước sau cánh cửa, Tô Dụ Cảnh ngồi im lặng một bên.
Anh ta mặc trang phục giản dị ở nhà, khuỷu tay chống lên đầu gối rất thoải mái.
"Uyển Đông đâu? Cô ấy đi đâu rồi?"
Giọng điệu lo lắng của Lăng Vạn Hình lộ ra vẻ căng thẳng, anh đi hai bước đến hồ nước, chất vấn một câu.
Nghe tiếng, Tô Dụ Cảnh từ tốn kéo ống tay áo lên, hơi nhướng mày liếc xéo anh: "Uyển Đông đi đâu liên quan gì đến anh sao? Anh Lăng đang chất vấn tôi với tư cách gì đấy?"
Chỉ một câu nói mà Lăng Vạn Hình phải ↪️h_ế_🌴 lặng!
🍳⛎𝖆.ռ ♓.ệ vợ chồng? Danh không chính, ngôn không thuận!
🍳.u🔼.𝓃 h.ệ bạn bè? Không đủ tư cách để xen vào!
Anh xoay sở một hồi, cuối cùng nói bừa: "Tôi có chuyện muốn tìm Uyển Đông, cảm phiền anh Tô nói cho tôi biết, cô ấy đang ở đâu!"
Tô Dụ Cảnh mỉm cười: "Xin lỗi, không thể trả lời!"
Hơi thở của Lăng Vạn Hình như nghẹn lại, trong lồ ng ռ𝐠ự*𝐜 như có lửa đốt!
← Ch. 2144 | Ch. 2146 → |