← Ch.2106 | Ch.2108 → |
CHƯƠNG 2107: HÀN VÂN ĐÌNH KHÔNG HỀ ĐẾN VĂN PHÒNG
Nghe vậy, Tần Bách Duật cong đôi môi mỏng, vòng tay qua eo cô, siết nhẹ: "Anh Ba có chuyện quan trọng hơn phải làm."
"Ồ?" Nghiên Thời Thất rất hiểu anh Tư. Nghe giọng điệu này của anh, cô lập tức tò mò hỏi: "Chuyện gì thế?"
Tần Bách Duật ra vẻ thần bí, ghé vào tai cô trầm giọng nói: "Buổi chiều sẽ biết!"
Nghiên Thời Thất dựa vào vai anh, giơ tay lên dùng móng tay xoa cánh môi: "Thần bí như vậy chắc chắn là chuyện tốt rồi!"
Tần Bách Duật không bình luận gì thêm, nhưng nụ cười trong mắt anh đã hoàn toàn xác nhận suy đoán của cô.
...
Sau khi rời Vịnh Lâm Hồ, Lãnh Thư Đồng đi dạo một mình bên con đường trong khu biệt thự.
Gần trưa, xung quanh vẫn rất yên tĩnh, ngay cả một chiếc taxi cũng không thấy.
Cô cầm điện thoại nhìn đi nhìn lại, ánh mắt dừng lại ở số điện thoại của Hàn Vân Đình, cân đi nhắc lại một hồi mới ấn nút gọi.
Điện thoại đổ chuông ba lần mới được kết nối, nhưng rất ồn: "Anh đang bận sao?"
Bận đến mức không có thời gian để đón em?
Câu cuối cùng, Lãnh Thư Đồng không hỏi ra khỏi miệng.
Quá quen với việc phải chủ động, nên có rất nhiều việc cô sẽ bao dung cho Hàn Vân Đình theo bản năng.
Lúc này, theo tiếng bước chân của Hàn Vân Đình, điện thoại dần trở nên yên tĩnh, anh thở dài một hơi: "Đúng là rất bận, có chuyện gì sao?"
Lãnh Thư Đồng đột nhiên 💰𝖎ế●т 🌜hặ●✞ điện thoại, chậm rãi đứng ở góc phố lắc đầu: "Không... Em chỉ hỏi vậy thôi!"
"Ừ, vậy anh đi làm việc trước đây, xong việc sẽ tìm em!"
Dứt lời, Lãnh Thư Đồng còn chưa kịp nói một câu "tạm biệt" thì điện thoại đã bị cúp!
Hai tay cô buông thõng bên người, sức lực khắp người lập tức giống như bị rút cạn.
Sau đó, Lãnh Thư Đồng đi một quãng đường dài, cuối cùng rời khỏi khu biệt thự, lại đợi một lúc ở ven đường, vẫy tay gọi một chiếc xe, im lặng ngồi ở ghế sau hồi lâu rồi báo địa điểm cho tài xế.
Nửa tiếng sau, cô tới văn phòng của thương hiệu VAN.
Sau khi xuống xe, cô đi thẳng vào trong.
Dù biết Hàn Vân Đình rất bận, nhưng cô vẫn muốn tới bên cạnh anh.
Đã chủ động lâu như vậy rồi, cô không ngại tiếp tục nhân nhượng anh.
Tuy nhiên, Lãnh Thư Đồng không ngờ rằng những lời nói từ trợ lý của Hàn Vân Đình lại biến sự chủ động của cô trở thành một trò cười.
Trợ lý thông báo, Hàn Vân Đình từ hôm qua đến giờ chưa hề tới văn phòng.
Anh đang bận việc gì vậy?
Lãnh Thư Đồng cảm thấy khó hiểu, thậm chí còn kích động muốn gọi điện cho anh để chất vấn.
Rõ ràng là ⓠ●𝖚@●𝐧 ⓗ●ệ đã thân mật như vậy, nhưng cô vẫn có cảm giác nơm nớp sẽ mất anh bất cứ lúc nào.
Trong thoáng chốc, cô mới nhận ra rằng một tuần sau khi về nước, cô chưa được ra mắt người nhà của Hàn Vân Đình.
Lãnh Thư Đồng đờ đẫn rời khỏi văn phòng thương hiệu VAN, bầu trời trong xanh, ánh nắng chói chang nhưng lại không thể sưởi ấm trái tim đang lạnh giá của cô.
...
Ba giờ chiều, Lãnh Thư Đồng một mình ăn qua quýt bữa trưa.
Các nhân viên trong văn phòng RS đều đang bận quay cuồng. Sau khi từ Anh về, cô dự định sẽ từng bước chuyển công việc ở nước ngoài của mình về nước.
Lãnh Thư Đồng vô hồn nhìn con đường sầm uất và thành phố nhộn nhịp, không thể tìm thấy cảm giác quen thuộc.
Rốt cuộc là đến khi nào cô mới tìm thấy cảm giác an toàn bên Hàn Vân Đình?
Đang suy nghĩ, điện thoại đặt trên bàn đột nhiên rung lên.
Lãnh Thư Đồng liếc nhìn, là Hàn Vân Đình.
Mắt cô lộ ra sự vui vẻ: "A lô, anh đã làm xong..."
"Cô có phải là Thư Đồng không?"
Đối phương không đợi Lãnh Thư Đồng nói xong mà đã nặng giọng ném ra một câu.
Lãnh Thư Đồng ngây người: "Là tôi, anh... là ai?"
← Ch. 2106 | Ch. 2108 → |