← Ch.2175 | Ch.2177 → |
CHƯƠNG 2176: LĂNG TỬ HOAN SINH CON TRAI
Tô Uyển Đông nhìn Lăng Vạn Hình, còn chưa lên tiếng anh đã giành nói trước, "Nếu em không thích thì anh trả hàng lại."
Phương Phương: "???"
Tô Uyển Đông thở dài, lắc đầu nói: "Không cần, cứ theo ý anh là được."
"Đã xong việc chưa?" Lăng Vạn Hình ra hiệu cho Phương Phương tiếp tục đóng gói, còn mình đến trước mặt Tô Uyển Đông khẽ hỏi.
Tô Uyển Đông gật đầu, "Gần xong rồi, trưa nay tôi phải ra ngoài có việc."
Lăng Vạn Hình nghĩ ngợi một lúc, "Vậy em cứ làm việc đi, anh lại ngắm nghía xung quanh tiếp."
"Được, tạm biệt."
Sau khi Tô Uyển Đông đi khỏi, Lăng Vạn Hình đứng tại chỗ nhìn theo bóng lưng chị, tâm trạng khá phức tạp.
Sau khi gặp lại, anh đã nhận ra một điều, thế giới của Uyển Đông không còn chỉ có một mình anh nữa.
Trong quá khứ Uyển Đông mài giũa bản thân trở thành người của nhà họ Lăng, Uyển Đông của bây giờ mới sống đúng với chính mình.
Lăng Vạn Hình cười cay đắng, thầm mắng một câu: Đàn ông quả nhiên đê hèn!
Ngày xưa khi Uyển Đông ở bên cạnh không biết quý trọng, mất đi rồi mới vất vả tìm về, đúng là tự làm tự chịu!
Trong lúc đó, Phương Phương nhìn Lăng Vạn Hình với vẻ hoài nghi, "Thưa anh, anh quen Giám đốc Tô của chúng tôi sao?"
Phương Phương nghĩ bụng, chẳng phải người đàn ông này đã có vợ rồi à? Sao còn tỏ vẻ quyến luyến với Giám đốc Tô, có phải hơi quá đáng rồi không?
Lăng Vạn Hình quay lại, thấy Phương Phương đang nhìn mình với vẻ mặt đầy dò xét, không khỏi nhướng mày, "Giám đốc Tô của các cô chưa từng nói cô ấy đã kết hôn ư?"
"Cũng từng nói ạ, nhưng chẳng phải chị ấy đã li hôn rồi sao? Lẽ nào anh cũng li hôn rồi?"
Ẩn ý là nếu chưa ly hôn, anh có tư cách gì theo đuổi Giám đốc Tô?
Huyệt Thái Dương của Lăng Vạn Hình co giật vài cái, một lần nữa nhìn theo bóng lưng đã khuất xa dần bên ngoài cánh cửa, khuôn mặt đầy vẻ lạc lõng.
Thảo nào lại có nhiều người theo đuổi chị như thế, thì ra Uyển Đông tuyên bố với mọi người rằng mình đã li hôn.
Cuối cùng Lăng Vạn Hình vẫn chọn im lặng, dù sao thì có giải thích cũng chẳng thể thuyết phục người ta.
Lát sau, Lăng Vạn Hình xách theo bảy tám chiếc túi giấy rời khỏi công viên nghệ thuật, hơn mười phút sau anh về đến khách sạn, ngồi trong phòng bắt đầu rầu rĩ hút thuốc.
Không lâu sau, di động trên mặt bàn đổ chuông.
Lăng Vạn Hình bắt máy, "Chú Hai, có chuyện gì?"
"Anh Cả, Hoan Hoan sinh rồi." Đầu dây bên kia, giọng nói của Kiều Mục như sợi dây đàn căng cứng, đượm vẻ mệt mỏi.
Lăng Vạn Hình nghe xong, chẳng có tâm trạng nào để bắt bẻ cách xưng hô của anh nữa, đứng bật dậy khỏi sô pha, "Sinh rồi? Sao nhanh vậy? Vẫn chưa đến ngày dự sinh kia mà?"
Kiều Mục thở dài nặng nề, "Tối qua cô ấy đi tắm, bất cẩn vấp ngã..."
"Khốn nạn! Chú chăm sóc con bé thế nào vậy hả?"
Lăng Vạn Hình tức giận mắng chửi, Kiều Mục im lặng chốc lát, rầu rĩ nói: "Là lỗi của em, nhưng cũng sinh rồi, anh có về xem chút không?"
"Trai hay gái?"
"Con trai, giờ đang nằm trong lồng kính, cũng khá khỏe mạnh."
Lăng Vạn Hình im lặng, lát sau cảnh cáo: "Hôm nay tôi về ngay, con bé có sao không? Con bé mà có làm sao thì cậu liệu hồn đấy."
Kiều Mục nghe xong, day trán, nhìn cô nàng đang nằm trên giường bệnh ăn đào đóng hộp, "Cô ấy không sao. Nhưng cô ấy nói, nếu anh không dẫn theo mẹ cô ấy về thì anh cũng đừng về làm gì."
Anh nói xong liền ngắt máy luôn!
Lăng Vạn Hình trố mắt nhìn màn hình, thiếu chút nữa đã đập vỡ di động.
Đã lúc nào rồi mà còn đưa ra yêu cầu với anh?
Mặt khác, trên giường bệnh của Bệnh viện Lệ Thành, Lăng Tử Hoan vừa sinh xong, sắc mặt hồng hào, chép miệng, nũng nịu hỏi: "Chú Hai, anh nói xem ba em có dẫn được mẹ về không?"
← Ch. 2175 | Ch. 2177 → |