← Ch.2172 | Ch.2174 → |
CHƯƠNG 2173: ĐẠI GIA MUA TOÀN BỘ SƯỜN XÁM
Lăng Vạn Hình lúc này mới cảm nhận được bả vai có sức nặng, anh hít một hơi thuốc, lúc quay lại thì phun ra bên cạnh một làn khói: "Uyển Đông, sao em lại ở đây?"
Tiếp tục giả vờ!
Ánh mắt chứa đầy vẻ vui đùa của Tô Uyển
Đông nhìn khuôn mặt đang giả vờ ngạc nhiên của Lăng Vạn Hình, từ tốn cười nói: "Tôi định đến công viên nghệ thuật một chuyến, anh có muốn đi cùng không?"
Tô Uyển Đông không bóc mẽ anh, vì biết quá rõ tính cách của người đàn ông này, do đó nên nể mặt thì vẫn nể mặt.
Lúc này, Lăng Vạn Hình giống như được yêu thương vừa mừng vừa lo, điếu thuốc kẹp giữa ngón tay rơi xuống đất: "Anh, anh có thể đi cùng sao?"
Lăng Vạn Hình tưởng là sẽ phải đối mặt với sự chất vấn của Uyển Đông, chẳng ngờ chị không nói gì mà ngược lại còn hỏi anh có muốn đi cùng không.
Ngày đông giá rét này dường như trong nháy mắt đã được ánh mặt trời xua tan.
Tô Uyển Đông thản nhiên gật đầu: "Đương nhiên là có thể, dù sao thì anh cũng là khách hàng lớn của tiệm thêu Tô mà."
Tổng giá trị của tám bộ sườn xám hôm qua vượt quá hai triệu tệ.
Mặc dù số tiền này đối với Lăng Vạn Hình mà nói chỉ giống như hạt cát trong sa mạc, nhưng Tô Uyển Đông vẫn cảm nhận được tấm lòng của anh.
Câu trả lời này làm cho đôi mắt tràn đầy thần thái của Lăng Vạn Hình tối đi, nhưng dù sao đây vẫn là một dấu hiệu tốt!
Anh mím môi, thắt chặt áo khoác, đưa tay chỉ về phía trước: "Trời lạnh, mau đi thôi."
Nếu như trở thành khách hàng lớn của tiệm thêu Tô mà có thể khiến Tô Uyển Đông nhìn anh bằng cặp mặt khác, Lăng Vạn Hình cũng không ngại mua tất cả đồ thủ công trong xưởng!
Ném tiền qua cửa sổ để đổi lấy một nụ cười của mỹ nhân, cũng đáng lắm!
Chín giờ mười phút, Lăng Vạn Hình đi cùng Tô Uyển Đông đến tiệm thêu Tô trong công viên nghệ thuật.
Hai bóng người đột nhiên sánh vai xuất hiện khiến cho mắt của các nhân viên chợt sáng lên!
Đây không phải vị đại gia hôm qua vung tay mua hết sườn xám sao?
Nhân viên vừa định bước ra đón tiếp thì ánh mắt lóe lên, lúc này mới nhận ra Tô Uyển Đông.
Cô vội vàng tiến lên, nháy mắt ra hiệu với Tô Uyển Đông, nhân lúc Lăng Vạn Hình đang xem các sản phẩm thủ công bèn thì thầm vào tai chị: "Giám đốc Tô, anh ta là người hôm qua đã mua hết sườn xám đấy ạ! Hôm nay lại tới đây, nói không chừng doanh thu của chúng ta có thể tăng lên gấp đôi!"
Nghe vậy, Tô Uyển Đông khẽ liếc nhìn Lăng Vạn Hình, mỉm cười thì thầm: "Đi rót cho anh ấy cốc nước."
"Được ạ!"
Tô Uyển Đông nhìn dáng vẻ vô cùng háo hức của nhân viên, quay người đi tới bên cạnh Lăng Vạn Hình: "Anh bắt đầu nghiên cứu về thêu Tô từ khi nào thế?"
Lúc này, Lăng Vạn Hình đang cầm một chiếc khăn thêu trong lòng bàn tay ngắm nhìn. Động tác của anh rất điêu luyện, đầu ngón tay vạch nhẹ đường may, thỉnh thoảng lại lật xem, ai không biết rõ nhất định sẽ nghĩ anh là người trong ngành.
Lăng Vạn Hình vuốt v e chiếc khăn thêu tay, nhìn Tô Uyển Đông, trầm giọng nói: "Cái này do em thêu đúng không?"
Tô Uyển Đông có chút kinh ngạc: "Làm sao anh nhận ra được?"
Mỗi người thợ thêu đều có những đặc điểm cá nhân rõ ràng trong quá trình thêu thùa, nếu không tìm hiểu kĩ thì rất khó để tìm ra điểm khác biệt.
Tô Uyển Đông nghi ngờ nhìn Lăng Vạn Hình, chị nghe ra được sự nghiêm túc và tự tin chứ không phải để lấy lòng trong câu nhận định của anh.
Thấy Tô Uyển Đông ngạc nhiên như vậy, Lăng Vạn Hình thản nhiên giải thích: "Anh đã nghiên cứu tất cả sản phẩm thêu của em, chỉ có em mới thêu một vòng cung mỏng ở cuối mũi thêu thôi, chính là chỗ này."
Mà vòng cung đó, nếu quan sát kĩ, có thể phát hiện nó giống với chữ L trong tiếng Anh.
Đây có thể là thói quen của Tô Uyển Đông, nhưng Lăng Vạn Hình cảm thấy chữ L này xác suất cao là đại diện cho họ của mình.
← Ch. 2172 | Ch. 2174 → |