← Ch.2151 | Ch.2153 → |
CHƯƠNG 2152: ANH TA LÀ THÔNG GIA CỦA NHÀ NÀO CƠ?
Rất nhanh, cô gái nhỏ yên lặng quá mức đã thu hút sự chú ý của Kiều Viễn Hiền.
Ông đặt điện thoại xuống, quay xe lăn đến bên cạnh cô: "Con gái, có chuyện gì vậy? Con thấy khó chịu sao?"
Kiều Viễn Hiền vừa nói vừa nhìn bụng Lăng Tử Hoan!
Cháu đích tôn của ông đang nằm trong đó, nhất định không được có chuyện gì!
Lúc này, mắt Lăng Tử Hoan kín đáo ánh lên vẻ ranh mãnh, khóe miệng cong lên, buồn bực nói: "Ba Hai, con không sao, chỉ là.. con nhớ mẹ!"
Kiều Viễn Hiền vô thức nhướng mày nhìn Kiều Mục đang hút thuốc ở cách đó không xa, ông nheo mắt rồi quay sang nhìn Lăng Tử Hoan: "Sao đột nhiên lại nhớ cô ấy?"
Cô nhóc đứng thẳng người lên, bàn tay nhỏ vuốt v e bụng mình: "Đã lâu rồi con không gặp mẹ. Vừa rồi nhìn thấy ba Hai tưới hoa, con lại nhớ ngay đến mẹ con!"
Kiều Viễn Hiền cau mày liếc nhìn bình phun trên mặt đất, thầm nghĩ sau này không thể tưới hoa trước mặt cô nhóc được, nếu không thì rất dễ khiến cô nhìn vật nhớ người!
Kiều Viễn Hiền không nói gì, Lăng Tử Hoan đợi vài giây rồi lặng lẽ nhìn ông: "Ba Hai, ba có biết mẹ con đang ở đâu không? Con muốn gặp mẹ lắm!"
Dáng vẻ chực khóc của cô nhóc khiến Kiều Viễn Hiền rất đau lòng, nhưng vì một số lí do đặc biệt, ông chỉ có thể mím môi lắc đầu: "Ba cũng không biết!"
Nói dối! Lăng Tử Hoan suýt nữa thì bật thốt lên. Cô cắn khóe miệng, thất vọng cúi đầu: "Ngay cả ba Hai cũng không biết mẹ ở đâu. Xem ra... suốt đời này, con sẽ không bao giờ được gặp lại mẹ nữa rồi!"
Sau khi dứt lời, cô gái nhỏ nằm bò lên trên bàn, vùi mặt vào khuỷu tay, đôi vai thỉnh thoảng lại khẽ run.
Thấy vậy, Kiều Viễn Hiền nhíu chặt hàng lông mày rậm, sờ phía sau gáy bóng loáng của mình: "Con gái, khi nào mẹ con nhớ con, mẹ con sẽ tự đến gặp con thôi!"
Lăng Tử Hoan đang miệt mài đóng kịch lập tức sốt ruột.
Cô chợt ngẩng đầu lên, khó tin nhìn Kiều Viễn Hiền!
Tại sao hôm nay ba Hai lại không bị lừa?
Thường thì cô chỉ cần giả bộ đáng thương, ba Hai chắc chắn sẽ làm mọi điều cô muốn.
"Có phải ba con bảo con tới không?"
Lúc này, Kiều Viễn Hiền nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Lăng Tử Hoan, khẽ cười hỏi.
Lăng Tử Hoan vội vàng lắc đầu: "Không phải, con thật sự rất nhớ mẹ..."
"Con gái, chuyện khác thì ba có thể nói cho con biết, duy chỉ có chuyện này thì con đừng hỏi thêm gì nữa!"
Lăng Tử Hoan mắt chữ A mồm chữ O!
Xong rồi, công lao đổ biển cả rồi!
Đúng lúc này, Kiều Mục đã dập điếu thuốc lá và quay lại, nghe thấy Kiều Viễn Hiền nói vậy bèn nghiêm túc nói: "Ba, ba thật sự thà giúp nhà họ Tô cũng không giúp thông gia của mình sao?"
Kiều Viễn Hiền liếc nhìn Kiều Mục với ánh mắt không chút thiện cảm: "Anh ta là thông gia của nhà nào cơ?"
Nếu không phải vì cô gái nhỏ, ông sẽ không bao giờ thèm ngó ngàng gì đến Lăng Vạn Hình!
Nghe vậy, Kiều Mục bĩu môi không hài lòng: "Cho dù ba không thừa nhận thì anh ấy vẫn là cha của Hoan Hoan! Hơn nữa chuyện vợ chồng người ta, ba cứ xen vào làm gì?"
Sắc mặt Kiều Viễn Hiền hơi tối đi, ông đặt khuỷu tay lên trên tay vịn, cười lạnh: "Ba đã hứa với nhà họ Tô là sẽ không nói cho các con biết tin tức của Tô Uyển Đông. Nếu các con tới đây vì chuyện này thì quay về đi!"
Rõ ràng Kiều Viễn Hiền đã nổi giận rồi!
Kể cả với Lăng Tử Hoan, ông cũng không có ý định tiết lộ.
Kiều Mục chợt cảm thấy nan giải, đành bó tay!
Còn Lăng Tử Hoan cũng xụ miệng, vươn tay kéo ống tay áo màu xám của Kiều Viễn Hiền: "Ba Hai, ba giận sao?"
← Ch. 2151 | Ch. 2153 → |