Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 2130

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 2130
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 2130: TỐI NAY KHÔNG CÓ VIỆC GÌ THÌ ĐỪNG QUA!

Tô Uyển Đông vô thức cho rằng Lăng Tử Hoan và Kiều Mục gặp khủng hoảng trong tình cảm.

Chị đang do dự không biết có nên gọi điện cho cho con bé hỏi hay không thì Lăng Vạn Hình đã lại lên tiếng: "Em đừng hỏi vội, nếu như con bé muốn nói với em thì đã nói từ lâu rồi, cần gì phải đợi đến hôm nay!"

Tô Uyển Đông lập tức nhướng mày đầy lo lắng: "Rốt cuộc là chuyện gì?"

Lăng Vạn Hình cảm thấy gian kế của mình đã thành công, đôi môi mỏng khẽ nhếch lên, nhưng giọng vẫn điệu trầm thấp, nói: "Đợi buổi tối em xong việc, chúng ta gặp mặt nói chuyện nhé. Em đừng hỏi con bé làm gì, bây giờ con bé đang..."

Phát ngôn này của Lăng Vạn Hình đã tạo ra một hiệu ứng đáng kinh ngạc.

Trong trường hợp thế này, Tô Uyển Đông làm gì còn tâm tư tham dự tiệc tối của bên tổ chức nữa, trực tiếp yêu cầu: "Anh chờ tôi một chút, hai mươi phút nữa tôi sẽ về khách sạn, cho tôi số phòng của anh đi."

"Được, anh ở phòng 2810."

Tô Uyển Đông là người suy nghĩ đơn giản, cũng không nghi ngờ anh. Ít nhất trong mắt chị, Lăng Vạn Hình tuyệt đối sẽ không lấy chuyện của Hoan Hoan ra nói đùa.

Thế là, chị sắp xếp để Tiểu Dung tham dự bữa tối thay mình, còn bản thân thì xuống xe giữa đường, quay về khách sạn.

Bên này, Lăng Vạn Hình cũng giục vệ sĩ mau chóng đưa hoa đến phòng mình. Anh có rất nhiều điều muốn nói với Uyển Đông.

Nhân cơ hội này, anh muốn bày tỏ cõi lòng với chị.

Đi theo Uyển Đông, bám lấy không dừng, tuyệt đối không phải xuất phát từ sự áy náy!

Khoảng mười phút sau, người vệ sĩ trở lại phòng với một bó hồng trắng lớn. Cùng lúc đó, một vệ sĩ khác đang cầm trên tay một bát canh gà: "Thưa ông, thứ này do người phục vụ ở quầy lễ tân giao cho tôi, nói là canh do cô Tô đặc biệt yêu cầu nhà bếp làm cho ông!"

Lăng Vạn Hình đang bôi sáp vuốt tóc trong phòng thay đồ, nghe vậy thì nhướng mày kinh ngạc: "Uyển Đông?"

Vệ sĩ gật đầu phụ họa: "Chắc là thế."

Tất cả bọn họ chỉ biết bà chủ Tô Uyển Đông, xem ra bà chủ đã hồi tâm chuyển ý rồi.

Lăng Vạn Hình tiện tay dùng sáp sửa lại phần tóc xõa trước trán. Sau khi rửa tay, anh bước tới mở nắp sứ của bát canh màu trắng ra.

Anh dùng tay quạt, một mùi hương thoang thoảng xộc vào mũi.

Lăng Vạn Hưng trực tiếp cầm lấy khay đựng, xua tay với vệ sĩ: "Các anh đi xuống trước đi, tối nay không có việc gì thì đừng qua!"

Hai vệ sĩ nhìn nhau, như thể mọi chuyện còn lại không cần phải nói ra hết.

Không ngờ, ông bà chủ cuối cùng cũng vén mây mù nhìn trăng sáng rồi!

Hai người đừng hành hạ nhau nữa, làm hòa sớm, tất cả đều vui vẻ!

Nếu không, người chịu tội sẽ mãi là bọn họ.

Suốt ngày chạy đôn chạy đáo thì không nói, lại còn phải theo dõi động tĩnh của bà chủ như một tên trộm. Có vài lần họ đã suýt bị trợ lý của đối phương phát hiện. Khổ thế không biết!

Sau khi vệ sĩ rời đi, Lăng Vạn Hình bưng khay đặt lên bàn, ngửi một lúc, trong lòng vô cùng dễ chịu.

Sớm biết mọi chuyện diễn ra thuận lợi như vậy, anh nên lấy Hoan Hoan làm cái cớ để hẹn gặp chị ngay từ đầu.

Uyển Đông có thể tàn nhẫn với anh, nhưng tuyệt đối sẽ mềm lòng với Hoan Hoan.

Lăng Vạn Hình chìm đắm trong giấc mộng đẹp do chính mình dựng lên, cầm thìa khuấy trong bát, nhấp một ngụm, mùi vị... bình thường thôi!

Nhưng nếu như đã là của Uyển Đông cho người mang tới thì anh cũng không nghĩ nhiều, rất nhanh đã uống được nửa non, sau cùng còn chép miệng, luôn cảm thấy mùi vị là lạ!

Tuy đây là khách sạn năm sao, nhưng tay nghề của đầu bếp còn cần phải nâng cao, không bằng một nửa kỹ năng nấu nướng của Uyển Đông!

Còn lại một chút canh gà, Lăng Vạn Hình không thể uống được nữa, anh đậy nắp lại, đặt xuống góc bàn, đứng dậy định vào phòng thay đồ chỉnh trang lại hình tượng của mình. Dù sao thì đây cũng là lần đầu tiên anh và Uyển Đông chạm gối hàn huyên sau một thời gian dài, kiểu gì cũng phải để lại ấn tượng tốt cho Uyển Đông.

Tuy nhiên, ngay lúc anh bước vào phòng thay đồ, cánh cửa phòng khách bị mở ra.

Một dáng người nhỏ nhắn cầm thẻ phòng rón rén chui vào.

Chương (1-2252)