Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 2128

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 2128
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 2128: ANH KHÔNG CẦN GIẢI THÍCH CHUYỆN RIÊNG TƯ CỦA MÌNH VỚI TÔI ĐÂU

Tầm mắt của Lăng Vạn Hình bị chặn lại, anh khẽ cau mày, nhìn cô gái mặc trang phục dân tộc thiểu số ở trước mặt, giọng nồng hậu đáp lại: "Xin chào."

Cô gái vừa nghe anh nói thì hai má đã lập tức ửng hồng hơn, ngón tay sau lưng không ngừng loay hoay. Cô ta ngước mắt lên nhìn trộm Lăng Vạn Hình rồi lại rụt rè nhìn xuống hỏi: "Thưa anh, anh ở trung tâm hội nghị nhìn tôi suốt ba ngày. Chẳng lẽ chúng ta đã biết nhau từ trước sao?"

Câu hỏi này khiến Lăng Vạn Hình sửng sốt một giây: "Cô nói gì cơ?"

Anh nhìn cô ta ba ngày khi nào chứ?

Lúc này, cô gái cho rằng Lăng Vạn Hình đang cố ý giả vờ nên nhướng mày nhìn anh, nói đúng sự thật: "Ba ngày nay anh đều đến gian hàng thêu Thục của tôi nhìn tôi. Lẽ nào là ảo giác của tôi sao?"

Lăng Vạn Hình bừng tỉnh nhìn xung quanh. Sở dĩ anh đến gian hàng thêu Thục hoàn toàn là vì nơi này là vị trí tốt nhất để quan sát Tô Uyển Đông từ xa.

Anh lặng lẽ thở dài, không hề thương hoa tiếc ngọc mà gật đầu: "Đúng là là ảo giác của cô rồi!"

Đôi má ửng hồng của cô gái lập tức nhạt màu: "Không thể nào, rõ ràng là ngày nào anh cũng nhìn tôi mà!"

Lăng Vạn Hình sốt ruột lùi lại một bước, định ra hiệu về phía Tô Uyển Đông thì lại phát hiện ra chị đã đi đâu mất rồi.

"Cô à, tôi..."

Anh còn chưa dứt lời thì sau lưng cách đó không xa truyền tới tiếng chào tạm biệt khách sáo: "Cô Tô, cảm ơn lời giải thích vừa rồi của cô, tôi sẽ lập tức quay về cho người lập hợp đồng. Tôi rất mong đợi sự hợp tác trong tương lai của chúng ta!"

Lăng Vạn Hình lập tức quay lại, không hề bất ngờ nhìn thấy Tô Uyển Đông đang bắt tay chào một đại sứ đến tham quan.

Cô ấy... không nghe thấy cuộc nói chuyện vừa rồi chứ?

Lăng Vạn Hình đang chột dạ định lánh đi, kết quả cô gái dân tộc ở trước mặt lại không buông tha: "Sao anh không nói gì? Anh theo dõi tôi lâu như vậy, lẽ nào anh không dám thừa nhận sao?"

Thực tế cô gái này rất có thiện cảm với Lăng Vạn Hình, lấy hết dũng khí tiến tới bắt chuyện với anh vốn đã là một hành động quyết đánh đến cùng rồi.

Vào lúc này, Lăng Vạn Hình phát hiện ra ánh mắt của Tô Uyển Đông đã nhìn thấy mình.

Anh mím môi quay đầu giải thích với cô gái kia: "Xin lỗi, tôi đến đây là để nhìn vợ, không phải nhìn cô. Nếu như gây phiền phức cho cô, tôi rất xin lỗi!"

Dứt lời, anh vội vàng quay người lại, đi thẳng về phía Tô Uyển Đông.

Còn cô gái đang đứng đó thì ngay lập tức bật khóc vì xấu hổ.

Anh ấy đã kết hôn rồi?

Sao có thể chứ? Hơn nữa còn là người phụ nữ đã có tuổi!

Gian hàng thêu Thục và gian hàng thêu Tô cách nhau không xa. Trong hội giao lưu mấy ngày nay, cô ta thường nghe mọi người bàn tán về người phụ nữ ở hàng thêu Tô đến từ Lũng Hoài.

Tuy rằng người này dáng vẻ thướt tha, nhưng hiển nhiên so với mình trẻ tuổi thanh xuân thì rõ ràng không đủ thuần khiết và xinh đẹp.

Cô gái cắn môi nhìn bóng lưng của Lăng Vạn Hình, trong mắt lộ ra vẻ không cam lòng.

Bên kia, khi Lăng Vạn Hình đến bên cạnh Tô Uyển Đông, đại sứ hợp tác đã rời đi trước.

Anh nhìn gương mặt lạnh nhạt và tao nhã của Tô Uuyển Đông, hỏi dò: "Uyển Đông, em xong việc chưa?"

Tô Uyển Đông bình tĩnh gật đầu: "Ừm, vẫn còn chút việc phải hoàn thành!"

"Vừa rồi anh và cô gái kia..."

Tô Uyển Đông cười thản nhiên: "Không sao, anh không cần giải thích chuyện riêng tư của mình với tôi đâu."

Thật ra mấy ngày nay chị đã nhìn thấy Lăng Vạn Hình xuất hiện ở trung tâm hội nghị. Chỉ là anh không tới làm phiền nên Tô Uyển Đông cứ tỏ ra không biết gì hết, tiếp tục làm việc.

Đối với chuyện tình cảm nam nữ, người đàn ông này vẫn còn rất ngây thơ và ngu ngốc.

Ngày nào anh cũng trốn trong hàng thêu Thục, không cần biết xuất phát từ mục đích gì, bị người ta hiểu lầm cũng là thường tình.

Hơn nữa, cô gái đó cũng không phải là người dân tộc thiểu số. Mấy ngày nay cô ta đã nói với không ít người rằng có một người đàn ông đẹp trai trưởng thành để ý đến cô ta!

Chương (1-2252)