← Ch.2121 | Ch.2123 → |
CHƯƠNG 2122: LẼ NÀO ANH TA Ở LŨNG HOÀI CHƯA TỪNG ĐI TÌM EM SAO?
Lăng Vạn Hình quan sát họ cùng nhau bước xuống bậc thêm, nhìn thế nào cũng thấy rất chói mắt!
Trước đây anh chưa từng phát hiện, Uyển Đông mặc sườn xám gấm thêu thủ công Tô Châu lại sang trọng và tao nhã đến vậy.
Ở vùng Tây Nam nơi đâu cũng có thể nhìn thấy những sản phẩm thêu thủ công này, Tô Uyển Đông vẫn là một bông hoa xinh đẹp nhất trong đám đông.
Dù là nội hàm hay ngoại hình, đều rất xuất sắc!
Lăng Vạn Hình nhìn mê mẩn. Khi yết hầu lên xuống, anh cảm nhận được một ngọn lửa đang bốc lên từ bụng dưới của mình.
Anh vô cùng hoài niệm những ngày có Uyển Đông ở bên cạnh. Ngay cả trong đêm khuya khó ngủ, chỉ cần Uyển Đông ở bên anh, một vài câu nói nhẹ nhàng thôi cũng có thể khiến anh say giấc.
Tiếc là những ngày tháng đó đã qua lâu rồi!
Lăng Vạn Hình thở dài thành tiếng, đang định xuống xe chào hỏi thì bất ngờ nhìn thấy Tô Uyển Đông trượt giày cao gót khỏi bậc thang, chị hoảng sợ kêu to, chuẩn bị ngã xuống!
"Uyển Đông!"
Lăng Vạn Hình vô thức hét lên một tiếng, vội vàng đẩy cửa xe đi ra ngoài. Mới đi được một bước, anh đã thấy Kỷ Bắc Thành nhanh chóng ôm lấy eo Tô Uyển Đông, kéo chị vào trong lòng mình.
Kỷ Bắc Thành là một người đàn ông dịu dàng và thật thà, anh ta không nhân cơ hội để sỗ sàng, ngược lại rất nhanh đã buông Tô Uyển Đông ra và dặn dò chu đáo: "Cẩn thận chút, em có sao không?"
Tô Uyển Đông vẫn còn sợ hãi lắc đầu: "Em không sao, cảm ơn anh."
Khi mới bước xuống bậc thang, chị đã bị phân tâm!
Nguyên nhân là do chị thấy thấp thoáng bóng dáng của Lăng Vạn Hình trong đoàn xe đang lái tới ở phía trước.
Tô Uyển Đông đứng vững lại, không nhìn Lăng Vạn Hình đang đứng yên phía trước bên phải mà nói với Kỷ Bắc Thành: "Đi thôi, hội nghị giao lưu chắc đã bắt đầu rồi đấy!"
"Được!" Kỷ Bắc Thành đi cùng Tô Uyển Đông đến con đường nhỏ ở bên trái, khóe mắt lướt nhẹ qua bóng người nào đó, nhếch môi không nói gì.
Hai người đi được một đoạn ngắn thì Kỷ Bắc Thành lên tiếng: "Vừa rồi em không đứng vững là bởi vì nhìn thấy anh ta sao?"
Ánh mắt dịu dàng của Tô Uyển Đông vẫn nhìn chăm chú về phía trước: "Chỉ là có chút kinh ngạc thôi!"
"Em không biết anh ta sẽ tới à?"
Kỷ Bắc Thành đút một tay vào túi. Khi bước chậm về phía trước, ánh mắt anh ta khẽ rơi lên mặt Tô Uyển Đông.
Trong một năm ở Lũng Hoài, Giang Nam, khí chất của Tô Uyển Đông ngày càng trở nên dịu dàng, da dẻ cũng trắng trẻo hơn, thậm chí còn không thấy rõ nếp nhăn.
Một người phụ nữ tốt như vậy, mỗi lần nhìn thấy đều khiến trái tim người ta kích động muốn yêu thương.
Lúc này Tô Uyển Đông mới chú ý tới ánh mắt của Kỷ Bắc Thành, nên chậm rãi liếc mắt nhìn anh ta, đáp: "Em không liên lạc nhiều với anh ấy nên không rõ lịch trình thường ngày của anh ấy."
Kỷ Bắc Thành ngạc nhiên mở miệng: "Sao có thể chứ? Anh nghe nói một năm qua anh ta vẫn luôn ở Lũng Hoài, lẽ nào anh ta chưa từng đi tìm em sao?"
Tìm thì có tìm, nhưng chỉ thế mà thôi!
Tô Uyển Đông thầm nói những lời này trong lòng.
Tô Uyển Đông nhìn tòa nhà trung tâm hội nghị ở trước mặt, chuyển chủ đề: "Em nghe nói sẽ có hơn hai mươi phường thêu tham gia buổi giao lưu này, đến lúc đó, chúng ta sẽ có thể nhìn thấy nhiều kiểu dệt thêu khác nhau hơn. Mặc dù hàng thêu Tô đã có lịch sử lâu đời, nhưng gần đây em đang suy nghĩ đến việc kết hợp giữa hàng thêu Tô và hàng thêu Thục, nói không chừng sẽ nhận được hiệu quả thủ công khác!"
Nghe vậy, Kỷ Bắc Thành ngỡ ngàng, không tiếp tục truy hỏi chuyện về Lăng Vạn Hình nữa.
Anh ta nhìn ra được, cho dù biểu hiện của Tô Uyển Đông lạnh nhạt hờ hững thì trong lòng chị vẫn rất quan tâm.
Nếu không, trong khoảng thời gian này, chị đã không từ chối nhiều người đàn ông theo đuổi mình đến vậy!
← Ch. 2121 | Ch. 2123 → |