Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 2117

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 2117
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 2117: LĂNG VẠN HÌNH BỊ VẠCH TRẦN LỜI NÓI DỐI

"Sao anh Cả lại về rồi?"

Mặc Lương Vũ xoay người lại, chống khuỷu tay lên lưng ghế sô pha, nhìn Lăng Vạn Hình vừa đột ngột xuất hiện.

Lúc này, Lăng Tử Hoan vẫn đang đắm chìm trong niềm vui đánh thắng bài, nghe tiếng hỏi bèn nhìn sang, "Ba!"

Cô nàng vui mừng hô lên, bật dậy khỏi bàn trà, chạy tung tăng về phía Lăng Vạn Hình.

Cảnh tượng này làm cho tim của Kiều Mục như muốn nhảy ra khỏi cuống họng, "Hoan Hoan, đừng chạy!"

Lăng Tử Hoan tung tăng chạy đến trước mặt Lăng Vạn Hình, ôm lấy cánh tay anh rồi bắt đầu làm nũng, "Ba, cuối cùng ba cũng về rồi! Mẹ đâu? Mẹ không về cùng ba sao?"

Lăng Vạn Hình nghe vậy lặng lẽ đưa trái cây trong tay mình qua, "Mẹ con có việc, tạm thời không về được!"

"Ồ..."

Cô nàng lập tức thất vọng ra mặt, đưa trái cây lại cho người giúp việc, liếc nhìn Lăng Vạn Hình hỏi tiếp: "Thế sao ba lại có thời gian về?"

Ý muốn nói, mẹ không về, ba về làm gì?

Lăng Vạn Hình thấy thật đau đầu.

Anh đáp qua loa vài câu sau đó rảo bước lên trước, ánh mắt dừng lại trên người Hàn Vân Đình, "Chú Ba, không giới thiệu chút à?"

Hàn Vân Đình đã nắm tay Lãnh Thư Đồng cùng đứng dậy, "Anh ấy là anh cả Lăng Vạn Hình, cô ấy là vợ em - Lãnh Thư Đồng."

Tuy vẫn chưa kết hôn, nhưng không ảnh hưởng gì đến cách xưng hô của Hàn Vân Đình.

Lãnh Thư Đồng buông tay anh ra, bước lên trước, nhìn Lăng Vạn Hình lịch sự chào hỏi, "Chào anh Cả, em là Lãnh Thư Đồng."

Lăng Vạn Hình nhìn cô đăm đăm, ấn tượng ban đầu rất tốt!

Chí ít thì cô ấy và chú Ba trông rất đẹp đôi.

Lăng Vạn Hình đáp lời xong bèn đi thẳng vào phòng khách gọi mọi người ngồi xuống, "Hôm nay anh quyết định về đột xuất, đúng lúc các cậu đều ở đây, chi bằng trưa mai cùng ăn một bữa. Chú Ba cầu hôn là một dịp quan trọng thế mà anh không về được, bữa cơm này xem như anh chuộc lỗi, đều rảnh cả chứ?"

Nói đoạn, Lăng Vạn Hình đưa mắt nhìn xung quanh, cuối cùng dừng lại trên người Tần Bách Duật chín chắn nhất, nhướng mày như đang đợi câu trả lời của anh.

Tần Bách Duật khẽ gật đầu, đáp: "Được. Khi nào thì chị dâu về?"

Nơi có Lăng Vạn Hình, đề tài vĩnh viễn không thể tránh được chính là Tô Uyển Đông.

Lăng Vạn Hình nghe hỏi bèn sờ sờ sống mũi, mở to mắt nói dối, "Sắp rồi!"

"Ba, ba chắc chứ?" Lăng Tử Hoan chợt ngẩng đầu lên khỏi di động, nhìn anh với vẻ nghi ngờ.

Lăng Vạn Hình cau mày, "Đương nhiên chắc rồi."

Giây tiếp theo, Lăng Tử Hoan giơ di động của mình lên, hướng màn hình về phía anh, "Nói dối! Mẹ vừa mới nói với con, trong thời gian ngắn mẹ sẽ không về."

Lăng Vạn Hình bị vạch trần lời nói dối: "..."

Thấy anh không lên tiếng, Lăng Tử Hoan chép miệng càu nhàu, "Lâu như vậy rồi vẫn chưa được mẹ tha thứ, ba vô dụng quá đi mất!"

Cô nàng xưa nay nghĩ sao nói vậy, cằn nhằn ba mình cũng không hàm hồ chút nào.

Lăng Vạn Hình buồn bực lấy hộp xì gà từ trong túi ra, vừa rút một điếu, Kiều Mục đã giữ cổ tay anh lại, "Ra ngoài hút!"

"Đi chung đi." Tần Bách Duật chống đầu gối đứng dậy, đưa mắt ra hiệu cho Hàn Vân Đình và Mặc Lương Vũ, nhóm anh em nối đuôi nhau đi về phía sân sau của biệt thự.

***

Trong phòng khách, Lăng Tử Hoan nhìn theo bóng lưng của nhóm đàn ông, buồn bã bĩu môi, "Xem ra rất có thể mẹ sẽ không quay về nữa rồi!"

"Cũng chưa chắc!" Nghiên Thời Thất vỗ lưng cô nàng, khẽ khàng an ủi, "Nghe nói chị dâu đã tiếp nhận một phần việc làm ăn của gia tộc, đợi chị ấy hết bận rộn, chắc chắn sẽ về thăm em mà."

Chương (1-2252)