Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 2115

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 2115
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 2115: ĐÂY LÀ NHÀ CỦA TÔI, TÔI KHÔNG ĐƯỢC VỀ SAO?

Còn chưa dứt lời, một trong những trợ lý đã đứng chắn trước người Tô Uyển Đông: "Ông Lăng, nếu không có chuyện gì, chúng tôi sẽ đưa cô chủ về nhà!"

Lăng Vạn Hình: "..."

Ngàn lời nghẹn ngào trong cổ họng, nhưng chỉ có thể nhìn Tô Uyển Đông được hộ tống lên xe, không chút lưu luyến càng lúc càng xa.

Lăng Vạn Hình đứng im tại chỗ, tiến thoái lưỡng nan.

Anh không khỏi suy nghĩ, nếu như không có chuyện gì xảy ra thì tuyệt biết bao!

...

Trong xe, Tô Uyển Đông nhìn ra ngoài cửa sổ, dưới vẻ ngoài mạnh mẽ vẫn là một trái tim mềm yếu.

Sao chị có thể không nhìn ra được sự buồn bã và cố chấp của Lăng Vạn Hình, nhưng... thật sự không dám thử lại!

Bài học kinh nghiệm lúc trước khắc cốt ghi tâm, Tô Uyển Đông sợ một khi lại trao trái tim cho anh, kết quả vẫn là muôn đời muôn kiếp không thể quay đầu, chi bằng cứ giữ nguyên hiện trạng.

Có lẽ đến một ngày đã suy nghĩ thấu đáo, anh sẽ tự rời đi.

"Cô chủ, ông Lăng ngày nào cũng đến quán cà phê trước cửa nhà họ Tô, có cần báo chuyện này với cậu chủ không ạ?"

Theo trợ lý này, ông Lăng kia không xứng với cô chủ Tô cao quý dịu dàng của nhà bọn họ. Hành vi trong quá khứ của gã Sở Khanh kia cũng không phải bí mật trong nhà họ Tô.

Một người đàn ông sau khi mất đi mới bắt đầu hối tiếc thì có ích gì?

Dù anh ta có là người si tình thì cũng không thể xóa được dấu vết của quá khứ.

Trong mắt người nhà họ Tô, Tô Uyển Đông xứng đáng với người tốt hơn.

Lúc này Tô Uyển Đông mới thu hồi ánh mắt khỏi phía ngoài cửa sổ, do dự hồi lâu, cuối cùng lắc đầu: "Không cần, kệ anh ấy đi. Gần đây anh Cả rất bận, chút chuyện nhỏ này không cần làm phiền đến anh ấy!"

Từ chối theo bản năng, nhưng cũng là ý đồ của bản thân chị, có lẽ vẫn là muốn thỉnh thoảng được nhìn thấy anh, cho dù chỉ là nhìn từ xa, như vậy là đủ rồi.

***

Một ngày sau, Lăng Vạn Hình rời Lũng Hoài, ngồi trên chuyến bay sớm nhất quay về Lệ Thành.

Vừa mới nhận được tin tức, tòa án Lệ Thành đã bắt đầu xử lí vụ ly hôn của bọn họ. Thế này thì không được, anh phải quay lại trấn áp vụ này lần nữa!

Lăng Vạn Hình vừa mới rời đi, Tô Uyển Đông đang ở trong nhà họ Tô cũng nhận được báo cáo của trợ lý.

Lúc này, Tô Uyển Đông đang cầm khung thêu trong tay, động tác thêu dừng lại: "Cô có chắc anh ấy đã trở về Lệ Thành không?"

Trợ lý gật đầu: "Chắc chắn, chuyến bay đã cất cánh rồi!"

"Ừ, tôi biết rồi!" Tô Uyển Đông lại tập trung vào khung thêu, động tác tưởng như rất uyển chuyển, nhưng khoảnh khắc người trợ lý xoay người rời đi, kim thêu đã đâm vào đầu ngón tay chị.

Tô Uyển Đông co rúm lại, nhìn giọt máu đang trào ra trên đầu ngón tay, lắc đầu bật cười.

Phụ nữ ấy mà, đôi khi thật mâu thuẫn!

Xem ra chị vẫn cần phải tu luyện tâm tính của mình thêm nữa!

Buổi trưa ngày hôm đó, Lăng Vạn Hình trở lại biệt thự nhà họ Lăng đã lâu không về.

Khi anh vào cửa, chú Lăng quản gia lập tức ngây người: "Ông chủ? Ông chủ... sao ông lại quay về?"

Dứt lời, chú Lăng còn không quên nhìn ra phía sau lưng anh, vẫn không đưa được bà chủ về sao?

Lăng Vạn Hình bắt gặp ánh mắt của chú Lăng, hờ hững nhếch khóe miệng: "Đây là nhà của tôi, tôi không được về sao?"

Chú Lăng cười lúng túng: "Có thể, đương nhiên là có thể!"

Theo đuổi lâu như vậy mà vẫn chưa đưa được bà chủ trở về, ông chủ à ông vẫn còn hùng hồn thế cơ à!

Đương nhiên, những lời này chú Lăng chỉ dám oán thầm.

Nhìn Lăng Vạn Hình đã cất bước đi lên tầng hai, chú Lăng đột nhiên nghĩ đến chuyện gì đó, gọi khẽ sau lưng anh: "Thưa ông chủ, dạo trước khi sửa sang lại nhà, chúng tôi có tìm thấy một cuốn nhật ký, hình như là của bà chủ."

Lăng Vạn Hình chợt dừng bước: "Nhật ký gì?"

"Tôi để ở phòng sách, ông chủ chờ một chút để tôi đi lấy!"

Chú Lăng nói nói xong lập tức chạy đến phòng sách, rất nhanh đã cầm một cuốn nhật ký bìa xanh quay lại đưa cho anh.

Chương (1-2252)