← Ch.2107 | Ch.2109 → |
CHƯƠNG 2108: ĐÓ LÀ A ĐÌNH CỦA CÔ!
"Сhiếc điện thoại này là do tôi nhặt được, không có mật khẩu, tôi đợi cả tiếng đồng hồ vẫn không có ai đến lấy. Cô quen biết chủ nhân của chiếc điện thoại này đúng không? Có cần lấy điện thoại không!"
Điện thoại của Hàn Vân Đình bị rơi sao?
Lãnh Thư Đồng đáp ngay: "Tất nhiên là cần rồi, anh đang ở đâu? Tôi đến chỗ anh lấy!"
"Câu lạc bộ Sâm Lâm, cô nhanh lên nhé, tôi còn bận việc khác!" Bên kia sốt ruột thúc giục. Sau khi cúp điện thoại, Lãnh Thư Đồng vội vàng cầm ví đi ra ngoài.
Cô không biết nhiều về Lệ Thành, bắt xe xong thì giục tài xế lái xe nhanh hơn.
Câu lạc bộ Sâm Lâm, vừa nghe đã biết là nơi để thư giãn và giải trí.
Anh không đến văn phòng, thậm chí không đến đón cô, mà lại đến câu lạc bộ sao?
Thư giãn? Chơi? Hay là... làm việc?
Lãnh Thư Đồng nhìn cảnh đường phố đang nhanh chóng lùi lại phía sau bên ngoài cửa xe, lắc đầu cố gắng làm bản thân tỉnh táo hơn.
Cô không thể để mình rơi vào chỗ bế tắc, phải lựa chọn tin tưởng anh!
...
Bốn mươi phút sau, cuối cùng chiếc taxi cũng đến Câu lạc bộ Sâm Lâm ở ngoại ô Lệ Thành.
Đây là một đồng cỏ trống, ở lối vào có một tấm biển gỗ ghi Câu lạc bộ Sâm Lâm.
Lãnh Thư Đồng đứng im tại chỗ, đưa mắt nhìn xung quanh.
Chiếc taxi phía sau quay đầu đi ngược lại, cô ngoái đầu lại nhìn, lấy điện thoại di động ra bấm số của Hàn Vân Đình.
Lần này không có ai trả lời.
Cô đã đến đây rồi, sao đầu dây bên kia không nghe máy?
Lãnh Thư Đồng do dự bước vào câu lạc bộ.
Có lẽ là do đang giờ làm việc nên xung quanh không một bóng người, cô đi rất lâu mà không hề thấy một nhân viên nào!
Lãnh Thư Đồng thận trọng nhìn xung quanh, ánh mắt đầy cảnh giác.
Đúng lúc này, có một bóng người trông lén lén lút lút đứng bên cạnh chuồng ngựa phía trước.
Khi đến gần, Lãnh Thư Đồng nhìn thấy rõ ràng anh ta đang cầm trên tay một chiếc điện thoại di động.
"Này, chào anh..."
Lãnh Thư Đồng bước tới chào hỏi, nhưng... bên kia lại nheo mắt nhìn cô rồi quay người chạy biến đi!
"Này, không được chạy!"
Đây là người đầu tiên cô nhìn thấy trong câu lạc bộ, cô không biết điện thoại di động anh ta đang cầm trong tay có phải của Hàn Vân Đình hay không, nhưng đột nhiên bỏ chạy thế này có vẻ rất kì lạ!
Lãnh Thư Đồng cảm thấy may mắn vì hôm nay đi giày bệt, cô chạy đuổi theo người đàn ông: "Tôi tới lấy điện thoại di động. Có phải anh vừa gọi cho tôi không?"
Cô vừa chạy vừa hỏi, hơi thở không đều.
Sau khi đối phương chạy được một đoạn, anh ta quay lại nhìn Lãnh Thư Đồng rồi vung tay ném điện thoại ra ngoài.
"Ơ, anh..."
Lãnh Thư Đồng bình thường hiếm khi vận động, mới đuổi theo được một lúc đã thở không ra hơi.
Cô nhìn thấy đối phương ném điện thoại ra phía trước thì nghỉ một chút, sau đó mới chầm chậm lê bước chân đi tới cúi người nhặt điện thoại lên.
Phủi bụi bám trên điện thoại, Lãnh Thư Đồng nhấp vào màn hình, là ảnh cô dưới tháp Eiffel ở Paris. Hình như... đúng là điện thoại của Hàn Vân Đình, nhưng cô không hề biết chuyện anh đặt ảnh của mình làm hình nền.
Trong lòng Lãnh Thư Đồng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, cô cẩn thận lau bụi, đang định quay người thì một tiếng động đột ngột phát ra từ phía sau.
Cô kinh hãi quay người, một con ngựa ô thuần chủng bóng bẩy đang chạy về phía cô.
Đó là... A Đình của cô!
Lãnh Thư Đồng nín thở, cảm thấy bầu trời quay cuồng.
Làm thế nào mà A Đình đang ở tận biệt thự Field tại London lại có thể xuất hiện ở Lệ Thành? Tại sao xung quanh trường đua ngựa được trang trí công phu ở phía xa lại xuất hiện nhiều gương mặt quen thuộc như vậy?
Người yêu của cô, bạn của cô, còn có cặp vợ chồng già không quen biết, tất cả đều đứng xung quanh trường đua ngựa trắng đầy bóng bay và cánh hoa, mỉm cười nhìn cô...
← Ch. 2107 | Ch. 2109 → |