Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1453

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1453
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

Ôn Tranh nhìn theo cậu Liễu đi xa, sau đó nhìn ra cửa sảnh tiệc, ánh mắt vụt sáng. Không biết tối nay Lôi Duệ Tu đeo mặt nạ gì nhỉ? Dưới ánh đèn rực rỡ trong sảnh này, liệu anh ấy có nhận ra cô không?

Dù sao thì từ khi bọn họ quen biết đến giờ, cô chưa bao giờ mặc váy dạ hội lộng lẫy thế này trước mặt anh.

Ôn Tranh vô thức ngồi ngay ngắn, chỉnh lại mặt nạ hồ ly trên mặt, đôi môi xinh đẹp cũng bất giác nở một nụ cười.

Vì sự xuất hiện của Lôi Duệ Tu mà rất nhiều người trong sảnh tiệc đều tập trung gần cửa sảnh.

Có thể thấy, nhà họ Lôi ở Nam Hải này có địa vị thống trị tuyệt đối so với các gia tộc khác.

Mấy cô tiểu thư khuê các ăn mặc lộng lẫy, tao nhã thanh lịch cũng đều ngóng nhìn ra ngoài cửa.

Không lâu sau, ngoài cửa bỗng xôn xao ồn ào.

Lôi Duệ Tu sải bước giữa một đám người vây quanh, dần xuất hiện trong tầm mắt của Ôn Tranh.

Anh đi trước, theo sau là hai người có dáng dấp rất giống anh.

Ôn Tranh suy nghĩ một chút là có thể đoán ra, hai người kia hẳn là Lôi Duệ Phàm và Lôi Tiểu Ngũ.

Trong đám người thỉnh thoảng có tiếng bàn tán khe khẽ, dường như vô cùng ngạc nhiên khi thấy Lôi Duệ Tu tham gia vũ hội.

"Anh Lôi!"

Giữa tiếng lao xao nhốn nháo, bỗng có người cất tiếng gọi Lôi Duệ Tu.

Tiếng gọi rất nhẹ nhàng, còn lộ ra sự kiêu ngạo không thèm che giấu.

Đám người trước tự động tách ra tạo thành đường đi, Đường Diệu Tuyết trong bộ váy trắng bó sát thướt tha bước tới.

Bước chân Lôi Duệ Tu hơi khựng lại, cũng khiến Ôn Tranh có thể ngắm rõ trang phục của anh tối nay.

Anh không đeo mặt nạ dạ hội, thay vào đó là một đôi kính râm, có vẻ vô cùng... nổi bật khi đứng giữa đám mặt nạ sặc sỡ đa dạng kia.

Đường Diệu Tuyết cười dịu dàng đi đến trước mặt Lôi Duệ Tu, cực kì tự nhiên khoác tay lên khuỷu tay anh, "Anh Lôi, không ngờ hôm nay anh cũng đến, em rất vui."

Đường Diệu Tuyết đeo một chiếc mặt nạ thỏ trắng, phối với bộ váy dạ hội trắng trên người càng có vẻ trong sáng thuần khiết.

Lôi Duệ Tu cúi xuống nhìn khuỷu tay của mình, gương mặt vừa lạnh lùng vừa xa cách.

Anh từ tốn đẩy tay Đường Diệu Tuyết ra, cặp môi mỏng mím lại không vui.

"Anh Lôi..." Đường Diệu Tuyết ra vẻ ấm ức cúi gắm mặt xuống.

Trước mặt công chúng mà anh chẳng thèm để ý đến thể diện của cô ta chút nào, đúng là khiến người ta đau lòng.

Lôi Duệ Tu không nhìn Đường Diệu Tuyết giả vờ giả vịt nhưng lại nhạy bén phát giác ra một ánh mắt nóng rực đang nhìn mình chằm chằm.

Anh khẽ nheo mắt nhìn xuyên qua đám người nhốn nháo, tia thẳng tới khu nghỉ ngơi gần bàn buffet.

Nơi đó có một cô gái đang ngồi một mình với vẻ bàng quan lạnh nhạt.

"Duệ Tu! Ngọn gió độc nào thổi cậu tới đây thế?!" Ngay khi ánh mắt của Lôi Duệ Tu còn chưa thể rời khỏi khu nghỉ tạm thì Bạch Tư Kình dẫn theo một đám anh chị em nhà họ Bạch nối đuôi đi tới.

Cô gái đi gần Bạch Tư Kình nhất là em gái anh ta, cũng chính là chủ trì buổi dạ hội hóa trang hôm nay, Bạch Tư Nguyệt.

Lôi Duệ Tu dời ánh mắt từ khu nghỉ tạm quay sang nhìn Bạch Tư Kình, "Đang rảnh rỗi nên qua xem thử."

Bạch Tư Kình ẩn ý nhìn kính mắt của Lôi Duệ Tu, sau đó huých vai anh một cái, "Vậy tối nay nhất định không say không về nhé! Cậu ở nhà họ Lôi nghỉ dưỡng hơi lâu đấy, xem ra sức khỏe cũng khá lắm rồi, hôm nay đều là người một nhà cả, chúng ta chơi tới bến đi!"

Lôi Duệ Tu gật đầu, tầm mắt lại lướt qua một vòng những khuôn mặt xung quanh, cử chỉ lễ nghi đúng mực: "Đúng là người một nhà cả, đã lâu không gặp!"

Chương (1-2252)