Truyện:Người Dấu Yêu - Chương 1121

Người Dấu Yêu
Trọn bộ 2252 chương
Chương 1121
0.00
(0 votes)


Chương (1-2252)

CHƯƠNG 1121: TIỂU THẤT, XIN LỖI!

Đời này Nghiên Quân không ngờ, ông ta sẽ dùng cách như vậy để gặp lại Tiểu Thất.

Ông ta nghe được tất cả câu trả lời của cô, không oán trách, không mỉa mai, thái độ dùng nhỏ thắng lớn ném lại chất vấn với ý đồ gây mâu thuẫn lại cho phóng viên đặt câu hỏi.

Ông ta cho rằng cô sẽ giận dữ nói kháy lại nhà họ Nghiên, sẽ miệng nam mô bụng một bồ dao găm chế giễu Liên Bích Tú.

Nghiên Quân nghĩ đến rất nhiều khả năng, nhưng cuối cùng lại chẳng có gì xảy ra.

Dù nhà họ Nghiên có lỗi với Tiểu Thất nhiều bao nhiêu, thì từ đầu đến cuối cô vẫn chẳng buông một lời nhạo báng.

Nghiên Quân lững thững bước tới trước sân khấu. Đám phóng viên nhường ra một con đường hẹp, có thể thoang thoảng ngửi thấy mùi nước sát trùng trên người ông theo từng bước chân.

Có người nhận ra ông ta, bèn kêu tên của Nghiên Quân.

Ngay lập tức, phóng viên bắt đầu điên cuồng bấm nút chụp, cũng điều chỉnh tiêu cự của toàn bộ ống kính về phía Nghiên Quân.

Chứng kiến cảnh tượng Nghiên Quân bước tới trong ánh đèn flash, Nghiên Thời Thất cảm thấy hơi hoảng hốt.

Cô không đoán trước được ông Nghiên cũng đến hiện trường họp báo.

Ba và con gái khi xưa gặp lại nhau, lại là trong tình cảnh này, đúng là khiến người ta thổn thức.

Nghiên Thời Thất lễ phép đứng dậy. Đối mặt với ánh mắt sáng quắc của Nghiên Quân, cô gật đầu: "Sao ông lại tới đây?"

Nghe vậy, yết hầu của Nghiên Quân nghẹn lại, lắc đầu thở dài, "Tiểu Thất, đã lâu không gặp!"

Nghiên Thời Thất nhìn ông ta chằm chằm, cảm xúc trong lòng rất phức tạp.

Có vẻ trạng thái của ông ta không ổn, tuổi vừa đến năm mươi, hai bên tóc mai đã điểm hoa râm.

Gương mặt từng có da có thịt nay lại lõm xuống, xương gò má nhô cao, làm ông ta nhìn rất tiều tụy.

Nghiên Quân mím môi đi lên sân khấu, chẳng hề do dự.

Ông ta cầm lấy micro từ trên bàn, sau khi gật đầu với người đang ngồi, bèn tự ý mở miệng, "Chào mọi người, tôi là Nghiên Quân!"

Nghênh đón ông ta là vô số ánh đèn flash chói mắt!

Ông ta chớp mắt, sau khi xoa dịu ánh mắt nhức mỏi, bèn cười tự giễu, "Xin lỗi vì đã để mọi người nhận ra tôi bằng cách này. Hôm nay tôi tới đây là có một chuyện muốn giải thích với công chúng."

"Ông Nghiên, xin hỏi cô Thời Thất mời ông tham dự đúng không?"

Có người ở bên dưới kêu lên, Nghiên Quân nghe xong bèn lắc đầu, "Hôm nay tôi tới đây, các vị có thể coi như tôi ăn năn hối cải, hoặc là làm việc thiếu suy nghĩ."

"Cũng giống như mọi người, Tiểu Thất không hề biết tôi tới đây."

"Tôi biết dạo gần đây trên mạng có rất nhiều tin tức liên quan đến xích mích giữa nhà họ Nghiên và con bé. Tại đây, tôi có vài điều muốn làm sáng tỏ."

"Các vị không cần nôn nóng, xin hãy nghe tôi nói xong đã! Hôm nay tôi sẽ nói rõ từng vấn đề."

Dứt lời, Nghiên Quân nhìn sang Nghiên Thời Thất ở bên cạnh, "Tiểu Thất, trước tiên tôi muốn nói một tiếng xin lỗi với cháu!"

Nghiên Thời Thất nhìn ông, bờ môi mấp máy, nhưng không phát ra bất kì âm thanh nào.

Cô láng máng đoán ra dụng ý của Nghiên

Quân, nhưng lại cảm thấy cổ họng tắc nghẹn, trong lòng rất bế tắc.

Nghiên Quân nhìn chằm chằm cô gái trước mắt, cánh mũi phập phồng, sau đó ép mình rời tầm mắt, nói ra điều làm người khác giật mình, "Về buổi họp báo mấy hôm trước do bà nhà tôi tổ chức, thật ra đã được mưu tính từ trước."

Phòng hội nghị lập tức nhốn nháo như cái chợ.

Có lẽ ngay cả phóng viên cũng không ngờ,

Nghiên Quân lại đích thân công khai thừa nhận.

Vẻ mặt của Nghiên Quân vẫn bình thản, dù tiếng người ồn ào, thì ông ta vẫn phát biểu như cũ: "Thật ra, cách đây không lâu quả thực nhà họ Nghiên đã phá sản, nhưng chúng tôi nộp đơn bảo hộ phá sản, cuộc sống cũng không khó khăn lắm."

"Vậy nên chúng tôi mở họp báo, mục đích chính là muốn ngồi không hưởng lộc."

Chương (1-2252)