← Ch.0981 | Ch.0983 → |
CHƯƠNG 982: Ở TRƯỚC MẶT CÁC GIA TỘC LỚN THÌ BỌN HỌ CHẲNG LÀ CÁI GÌ CẢ!
Kiều Mục nghiêm túc gật đầu, "Không sao, vừa hay đã lâu rồi anh không đi."
"Vậy thì... Chúng ta đi chung đi."
Nghiên Thời Thất vừa nói dứt câu thì Tần Bách
Duật đã quay sang nhìn Kiều Mục. Nhưng Kiều Mục lại hất hàm xoay người đi, "Vậy để xe anh lại nhà hai người nhé, anh đi cùng với hai đứa tới sân bay."
Ba phút sau, Kiều Mục lái chiếc Bentley kia của anh ta vào gara của Vịnh Lâm Hồ, rồi mới xách một cái va li cỡ lớn từ trong cốp sau ra, vô cùng thản nhiên bước lên chiếc xe chuyên dụng của
Nghiên Thời Thất.
Dọc theo đường đi, Kiều Mục ngồi ở hàng ghế sau nhắm mắt nghỉ ngơi, còn Nghiên Thời Thất thì tựa vào Tần Bách Duật chẳng bao lâu đã mơ màng ngủ thiếp đi.
Từ Vịnh Lâm Hồ tới sân bay khoảng bốn mươi phút, khi họ đến bãi đỗ máy bay cũng sắp mười hai giờ trưa.
Nghiên Thời Thất đi lên máy bay trước. Đây là máy bay tư nhân của nhà họ Tần, họ đã xin phép đường bay tư nhân từ sớm.
Tần Bách Duật nhìn Kiều Mục kéo va li từ trong xe ra thì trầm giọng nói, "Nhà họ Kiều cắt quyền sử dụng đường bay tư nhân của anh rồi à?"
Chuyện này anh vừa mới biết được trên đường tới đây.
Kiều Mục hơi khựng lại, nhưng vẫn bình tĩnh nhìn Tần Bách Duật, "Chú biết chuyện này khi nào?"
"Mới đây."
Kiều Mục bĩu môi rồi cười nhạo, "Không sao, cũng sắp tới cuối năm rồi, anh chẳng muốn so đo với bọn họ."
Anh ta thật sự bị hạn chế quyền sử dụng đường bay tư nhân của nhà họ Kiều, cho nên đây cũng là lí do vì sao anh ta phải đi theo Tần Bách Duật tới Đế Kinh.
Mặc dù anh ta có thể mua vé máy bay khoang hạng nhất từ Lệ Thành tới Mỹ, nhưng vì không muốn nhà họ Kiều nghi ngờ mục đích mình ra nước ngoài, cho nên đi cùng chú Tư chính là biện pháp che mắt ổn thỏa nhất hiện giờ.
Anh ta không tin nhà họ Kiều dám tùy tiện điều tra lịch trình đi nước ngoài của chú tư Tần.
Lúc này, Kiều Mục kéo va li đứng bên cạnh Tần
Bách Duật thở dài một hơi.
Sau đó, anh ta giơ tay vỗ lên vai Tần Bách Duật rồi cúi đầu chậm rãi nói, "Năm sau, lão Kiều sẽ quay về."
Ánh mắt Tần Bách Duật chợt trở nên sắc bén nhìn Kiều Mục, "Chuyện trong nhà họ Kiều đã khó giải quyết tới mức cần gọi ông ấy lên sân khấu sao?"
Kiều Mục buông va li xuống, móc hộp thuốc lá ra, tựa lên xe chuyên dụng.
Anh ta đưa một điếu cho Tần Bách Duật rồi tự mình châm một điếu rít sâu, "Để ông ấy trở lại không phải là giúp anh. Ít nhất có thể làm áp chế nhuệ khí của nhà bác Cả!"
"Chú không cần phải lo lắng, không đến nước cực chẳng đã thì anh cũng sẽ không động tới đồ của lão Kiều đâu. Vả lại, cho dù thế nào thì anh cũng là con trai của ông ấy mà."
Cho dù ông ấy có hận anh hơn nữa thì anh cũng vẫn là con trai của ông ấy.
Đôi mắt sâu thẳm của Kiều Mục chợt trào dâng sự giễu cợt.
Anh ta không muốn giấu chú Tư cái gì cả, bởi vì nếu chú ấy muốn biết thì cũng chẳng giấu được.
Lúc này, Tần Bách Duật kẹp điếu thuốc trên tay nhưng không có đốt. Anh liếc nhìn va li bên chân Kiều Mục rồi nói sâu xa, "Ở trước mặt nhà họ Tần, nhà họ Hàn, nhà họ Lăng thì một gia đình anh Cả của nhà họ Kiều chẳng là cái gì cả."
Anh nói rồi bước lên cầu thang bên cạnh sườn máy bay.
Kiều Mục đứng phía sau nhìn theo bóng lưng rắn rỏi cao ngất kia mà ánh mắt chợt lóe sáng, môi từ từ nhếch lên.
Anh ta biết, gia tộc sau lưng mấy người anh em của mình nhất định sẽ đứng bên cạnh mình.
Nếu nhà họ Kiều lục đục tới mức giương cung bạt kiếm thì chắc chắn nhà họ Tần sẽ là người đầu tiên ra tay ⓖℹ️ế_✞ bọn họ không kịp trở tay.
Nhưng nói sao thì đây cũng là chuyện trong gia tộc mình.
Tuy biết bản thân nắm chắc phần thắng, nhưng anh ta cũng muốn liều ⓒ_♓_ế_† đấu một trận với họ, vì chính anh ta, cũng vì tình thân thật giả lẫn lộn mà mấy năm này gia đình bác Cả đã diễn trò trước mặt.
Kiều Mục hút thuốc xong lại thở dài nặng nề.
Sau khi điều chỉnh lại cảm xúc, anh ta mới bước lên máy bay.
***
Hai giờ chiều hôm đó, máy bay hạ cánh xuống
Đế Kinh.
Cũng trong lúc này, Mục Nghi truyền tin tức tới, nói Lãnh Dịch Diêm và Ôn Tri Diên đã trở về nhà họ Lãnh.
← Ch. 0981 | Ch. 0983 → |