Chọc tức P2
← Ch.034 | Ch.036 → |
Hàn Nhất Nhất lần thứ hai khôi phục ý thức. Thời điểm cô nằm trên giường, ở trong không khí còn có mùi thơm mát, đầu của cô hơi nghiêng, bên cạnh là một bó hoa mã đề trắng tinh.
Trên tay cô cắm kim tiêm. Chẳng lẽ nơi này là bệnh viện?
Hàn Nhất Nhất có chút kinh ngạc mà nghĩ về nơi này. Trang trí hoàn toàn không có cảm giác ở bệnh viện. Bài trí trong phòng tuy rằng đơn giản nhưng mỗi một loại đồ vật nhìn qua đều là xa hoa.
"Hàn tiểu thư cô đã tỉnh?"
Đến khi y tá đi vào, cô mới giật mình. Nơi này chính xác thật là bệnh viện.
"Tại sao tôi lại ở chỗ này?" Hàn Nhất Nhất nhẹ giọng hỏi.
"Do cơ thể yếu ớt lại hai ngày không có nước vào người. Thân thể chịu không được ngất xỉu, là Hạ tiên sinh đưa cô tới." Cô y tá vẫn như cũ mà nở nụ cười đẹp. Đây là chuyện một y tá chuyên nghiệp cao cấp phải làm. Hễ là vào bệnh viện phòng chăm sóc đặc biệt, các cô muốn phải so với y tá bình thường có kiên nhẫn gấp mười thậm chí gấp trăm lần.
"Vậy anh ta đâu?"
"Việc này tôi không rõ lắm. Hạ tiên sinh chỉ nói nếu cô tỉnh là tốt rồi, tĩnh dưỡng tốt. Đến lúc đó ngài ấy sẽ an bài." Nữ y tá xinh đẹp hơi hơi nở nụ cười. Trong đầu lại không rõ làm sao người phụ nữ bộ dạng khó coi như vậy cư nhiên có thể được đại Hạ thiếu gia quan tâm. Loại khó chịu này lại chỉ có thể ở trong lòng nhỏ giọng mà nói.
"Cám ơn!" Hàn Nhất Nhất mỉm cười đáp lại.
Hắn cuối cùng muốn làm gì? Cô thua dù hắn có lòng tốt, hắn có thể không cần mạng của cô. Tại sao bỏ qua cho mạng của cô còn muốn không buông tha cô? Cô chỉ lẻ loi một mình muốn tiền không có tiền, muốn diện mạo không có diện mạo. Hạ Thiên Triệu hắn rốt cuộc muốn cái gì? Trong đầu Hàn Nhấtt Nhất suy nghĩ dường như muốn phải hiểu được vấn đề.
Hạ gia
"Ba ba. Nếu anh cả không muốn xen vào việc làm ăn bên ngoài nữa có thể giao cho con mà không cần phải... vứt bỏ một vụ này. Phải biết rằng Hạ gia chúng ta lập nghiệp dựa vào chính là làm ăn bên ngoài." Hạ Thiên Cơ bên ngoài bình tĩnh, kiềm chế bất mãn trong lòng.
"Hiện tại anh cả con là hội trưởng tập đoàn Ba bang hội, nó quyết định làm việc này khẳng định là có đạo lý của nó." Hạ Trảm Bằng dường như cũng không muốn tranh luận việc này. Hiện tại ông đã có chút chán ghét ân oán giang hồ, đối với bên ngoài ông trước kia đã nghĩ rút lui. Nhưng khổ nỗi chính mình đứng ở cái vị trí kia không thể để các anh em bị thương tổn. Hiện tại trong lòng ông lui, ông có thể lấy vị trí một người ngoài cuộc mà nhìn nhận, mà con thứ hai của ông hết lần này đến lần khác cũng không nguyện ý buông tha ông.
Ngải Châu Bích ở một bên giúp đỡ con trai: "Có cần tôi nói rõ ràng không, đây rõ ràng là muốn làm khó kẻ làm thiếp như tôi thôi, nếu như Thiên Triệu là hội trưởng Ba bang hội thì Thiên Cơ cũng có thể quản lý sự nghiệp của chính mình, chính là vị đại ca này không muốn cho em trai thành tài thôi."
"Đủ rồi!" Hạ Trảm Bằng nghe Ngải Châu Bích uất ức nói mà khó chịu. Đem chiếc đũa hung hăng mà đập trên bàn nói. Một âm thanh vang lên khiến cho Ngải Châu Bích sợ tới mức nhanh chóng câm miệng.
"Tôi sở dĩ muốn vứt bỏ việc làm ăn bên ngoài. Chỉ là tôi muốn người trong nhà bình an. Hiện tại cách kiếm tiền rất nhiều loại, chúng ta không cần thiết phải dùng máu mà đi liều lĩnh!" Hạ Trảm Bằng lạnh lùng mà nói. Xem ra bữa tiệc gia đình này phải bỏ giữ chừng rồi.
"Anh cả. Nếu bởi vì anh không muốn làm mà liên lụy các anh em không có cơm ăn, anh xứng đáng làm chức chức hội trưởng ba bang hội này không?" Hạ Thiên Cơ không chút khách khí mà hỏi lại anh cả, căn bản là hắn đã nghĩ muốn phản lại
"Hạng mục cùng những dự án mấy năm nay tôi đặt ra có cái nào khiến an hem không có cơm ăn, không có rượu uống sao?"
"Đất đai tài chính mà anh đang sở hữu là vô cùng đồ sộ nhưng các anh em là cái gì? Là làm cu li, trong lòng bọn họ giận oán, chẳng qua là không nói ra mà thôi." Hạ Thiên Cơ hôm nay nhất định phải phản lại đi ra ngoài khuếch trương thế lực của mình.
"Nếu không muốn làm cu li, anh em có thể rời sòng bạc. Ngay từ đầu tôi đã nói qua bằng lòng từ lúc đầu có thể đi theo tôi, không muốn chịu khổ có thể ở sòng bạc. Thu nhập bọn họ cũng căn bản là sẽ không ít so với bên ngoài đâu."
"Đó là chỉ một mình anh nguyện ý thôi."
"Là tôi tình nguyện, cũng là chính cậu bằng lòng." Hạ Thiên Triệu vẫn ở trong lòng em trai mình chủ ý là muốn nói cái gì. Đối với hắn chức hội trưởng ba bang hội, hắn đã sớm không thích.
Bốn năn trước hắn chậm rãi mang theo các anh em rút lui khỏi làm ăn bất chính, tích cực phát triển sòng bạc, phát triển phòng sở hữu đất đai, khách sạn, siêu thị. Thậm chí em trai hắn còn trộm một khoản tài chính lớn ra ngoài làm ăn bất chính, mà còn có nguy cơ ảnh hưởng đến nguồn tài chính cũng như cổ phần của Hạ Thị, khiến cho hắn phải đứt ruột bù vào khoản này.
"Nếu nói đến mấy chuyện này, phần trên tôi đây cũng xiêm áo minh bạch. Nếu xã hội đen anh không muốn tham gia nữa. Vậy anh liền sớm rời khỏi, dù sao tôi sẽ không đồng ý cách làm của anh." Hạ Thiên Cơ lạnh nhạt mà nói trắng ra.
Hạ Thiên Triệu dường như còn đang muốn nói cái gì lại bị Hạ Trảm Bằng ngắt lời
"Hai đứa đều là con của Hạ Trảm Bằng ta. Ta còn chưa chết, các người liền tranh chấp nội bộ là hy vọng ta sớm chết sao?" Ông vừa nói cả nhà mọi người không ai dám lên tiếng nữa.
← Ch. 034 | Ch. 036 → |