Truyện:Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - Chương 098

Cô Ấy Muốn Được “Yêu”
Trọn bộ 122 chương
Chương 098
0.00
(0 votes)


Chương (1-122)

Để anh ngửi được nhiều hơn, Chu Kỳ giạng chân ra, mở rất rộng để cho anh ngửi.

Thấy cô đã nóng lòng không đợi nổi mở rộng miệng huy*t ra cho anh xem, Tưởng Diên nghĩ đến điều gì đó, lấy quả chuối trên bàn qua: "Có muốn thử trò mới không, dùng quả chuối bự này 𝐜·ắ·ɱ νà·𝖔 chỗ đó của em, để chuối bự đ_ú_т no cái chỗ d*m đãng ấy."

Nghe những lời này, Chu Kỳ nhìn quả chuối lớn trên tay anh. Quả chuối này thật sự rất lớn, còn cực kỳ thô. Trời đất, nếu để quả chuối lớn này đ●ú●т vào bên trong huy*t nhỏ, chắc sẽ şư●ớп●🌀 lắm đây? Tưởng tượng đến cảm giác khi chỗ riêng tư bị nhồi đầy, Chu Kỳ cực kỳ thích thú, cô gật đầu với anh: "Em muốn, ông xã nhanh lên đi, cắm quả chuối vào bên trong huy*t nhỏ của em, để chỗ đó được ăn chuối. Huy*t nhỏ muốn ăn chuối."

Chu Kỳ sốt ruột vặn 〽️ô_𝖓_g, nhìn quả chuối kia với ánh mắt đầy mong chờ. Tưởng Diên lột bỏ, phần thịt quả ngay lập tức lộ ra. Tiếp sau đó, anh tách chỗ riêng tư của cô ra, đ·ú·🌴 quả chuối vào.

Giây phút Tưởng Diên đ_ú_𝐭 quả chuối vào, Chu Kỳ thoải mái rên lên: "Ưm

—— 𝐂-ắ-𝖒 ✌️-à-𝐨 rồi —— Chuối ⓒắ_Ⓜ️ νà_0 rồi, 𝒸ắ-ɱ v-à-𝑜 bên trong huy*t nhỏ

——"

Quả chuối này vừa rồi đã được để trong tủ lạnh một lúc.

Vừa lấy ra chưa được bao lâu nên bên ngoài quả chuối mát lạnh. Vỏ chuối đã được lột ra, nhưng phần thịt quả bên trong vẫn hơi man mát.

Cảm giác mát lạnh kí·↪️·𝖍 т𝐡í𝖈·𝖍 bên trong huy*t nhỏ của cô, khiến cô phải s_ℹ️ế_🌴 c𝖍ặ_t hoa huy*t. Quá ⓢ·ướ·𝐧·g, cảm giác như có một khối băng nhét vào bên dưới vậy, lấp kín huy*t nhỏ của cô.

Tưởng Diên thấy dáng vẻ d*m loạn của Chu Kỳ thì tách hai cánh hoa của cô ra, để quả chuối này thọc vào sâu hơn nữa, hoàn toàn đú●𝐭 vào trong. Chu Kỳ bị quả chuối đâ·ⓜ xuyên qua, đứng dậy nhìn hình ảnh quả chuối nằm bên trong hoa huy*t. Huy*t nhỏ đầy lông đang nuốt quả chuối vào, khỏi nói có bao nhiêu d*m đãng.

Chu Kỳ nhìn Tưởng Diên, ánh mắt có chút mơ màng. Vừa rồi anh đ·ú·ⓣ quả chuối vào xong thì không có bất kỳ hành động nào khác nữa. Chu Kỳ cảm thấy ngứa ngáy vô cùng, chỗ riêng tư phun ra nuốt vào quả chuối. Cô không chịu nổi nữa, lắc 𝖒ôռ*🌀 nói với anh: "Tưởng Diên, em ngứa quá, em không chịu nổi, ngứa quá đi. Anh mau di chuyển quả chuối kia đi, di chuyển nó một cái, quả chuối cứ cắm ở bên trong hoa huy*t của em hoài, ngứa lắm."

Tưởng Diên nhìn cô với vẻ xấu xa, bảo: "Chỗ đó của em ngứa thì sao không tự làm mình đi? Bây giờ quả chuối đang ở ngay bên trong huy*t nhỏ của em, em ngứa thì tự mình đưa đẩy nó. Anh xem em thủ d*m, tự lấy chuối chơi mình."

Nghe anh nói vậy, Chu Kỳ không kiềm chế được nữa, đưa tay nắm lấy quả chuối kia, bắt đầu ra ra vào vào bên trong huy*t nhỏ.

Cô thọc vào 𝐫ú.🌴 r.𝒶 mà hơi lo lắng, suy cho cùng thì phần thịt quả của quả chuối này hơi mềm, cô sợ nó bị nát nên tốc độ đưa đẩy rất chậm, cảm giác mang lại khi dùng thứ này ↪️·ắ·m 𝐯à·o huy*t nhỏ rất khác. Chỉ một chốc sau, quả chuối đã lôi theo ra rất nhiều nước d*m. Mặt Chu Kỳ đỏ bừng, cô tự làm cho mình thoải mái, mặc kệ tình hình lúc này, giạng chân ra rộng hơn nữa ngay trước mặt anh.

Để anh có thể thấy rõ quả chuối này ra vào trong huy*t nhỏ của cô như thế nào, nhìn huy*t nhỏ của cô ăn chuối.

Tưởng Diên xem mà thật sự không thể kiềm chế được. Thấy cô tự chơi mình một cách lẳng lơ phóng đ. ãng như thế, anh 𝖈*ở*i զ*⛎ầ*n áo ra.

Vào mùa hè anh thường cởi trần nửa trên, thế nên anh cởi phăng phía dưới. Con hàng dưới kia đã dựng đứng, Tưởng Diên đưa tay tự tuốt cho mình, Chu Kỳ lại đ_ú_✝️ quả chuối kia vào trong cơ thể một cách d*m đãng hơn nữa. Tốc độ chậm chạp vừa rồi thật sự là không đủ thỏa mãn, thế nên Chu Kỳ đẩy nhanh tốc độ lên, ra ra vào vào thật nhanh trong huy*t nhỏ.

Trong lúc đưa đẩy, cô liên tục thét chói tai: "A —— a —— 💲-ư-ớ-п-ℊ quá đi, chuối lành lạnh c.ắ.〽️ ⓥà.𝐨 thật thoải mái —— rất thích được chuối cắm ——"

Tốc độ của cô quá nhanh, tay không kiểm soát được, thế nên sau đó quả chuối thật sự đã bị đứt đôi. Chu Kỳ hoảng hồn dừng lại, bởi vì một nửa quả chuối đang nằm trong cơ thể cô.

Cô đè xuống lửa tình, nhìn Tưởng Diên, hỏi: "Phải làm sao đây anh, chuối đi vào rồi."

Tưởng Diên nhìn nửa quả chuối đang 𝐯-ù-❗ và-𝑜 bên trong huy*t nhỏ, trông như thế huy*t nhỏ ăn nó vào vậy: "Vừa rồi chẳng phải em chơi hăng lắm à? Chẳng phải nói như thế ş-ư-ớ-ռ-𝖌 hơn sao? Cứ để nó ở trong đó, cho huy*t nhỏ của em ăn."

Chu Kỳ dùng chân quấn lấy eo Tưởng Diên. Cô muốn lấy nửa quả chuối này ra nhưng không biết phải làm thế nào, chỉ có thể dùng tay móc nó từ bên trong ra. Nhưng quả chuối này quá trơn trượt, không thể móc ra được.

Chu Kỳ làm nũng với anh: "Chồng yêu, lấy nó ra cho em đi mà, anh lấy nó ra cho em đi. Nó kẹt bên trong huy*t nhỏ không thoải mái. Em sai rồi, lần sau em không dám chơi quá trớn như vậy nữa, nên anh lấy quả chuối này ra cho em nha. Em không lấy được, quả chuối trơn quá, toàn là nước d*m của em thôi."

Tưởng Diên nhìn quả chuối bên trong cơ thể cô, thật là, nó ướt đẫm d*m thủy, lấy ra không phải chuyện đơn giản gì. Anh cúi đầu kề sát huy*t nhỏ của cô, há miệng, duỗi đầu lưỡi, kéo quả chuối kia ra ăn. Quả chuối dính đầy nước d*m của cô, ăn vào vô cùng ngọt, anh đưa đầu lưỡi ra, quấn lấy quả chuối rồi nuốt vào.

Chu Kỳ cúi đầu, thỏa mãn nhìn cái lưỡi linh hoạt của anh tiến vào bên trong huy*t nhỏ của cô.

Chương (1-122)