Truyện:Cô Ấy Muốn Được “Yêu” - Chương 039

Cô Ấy Muốn Được “Yêu”
Trọn bộ 122 chương
Chương 039
0.00
(0 votes)


Chương (1-122)

Quần lót được cởi ra treo trực tiếp trên chân Chu Kỳ. Chu Kỳ bị Tưởng Diên đưa ra ngoài, cô cực kỳ sợ hãi. Suy cho cùng thì việc hai người là●〽️ 𝐭ì●𝖓●𝒽 bên ngoài cửa thang máy thật sự quá đáng sợ. Mặc dù chỉ có hai người ở tầng này chính là cô và Tưởng Diên, nhưng cô sợ sẽ có người đến nơi này rồi dừng lại đại loại vậy, bị nhìn thấy thì phải làm sao đây? Chu Kỳ muốn quay về nhưng lại bị Tưởng Diên đè chặt, ở phía sau dập mạnh huy*t nhỏ của cô. Chu Kỳ không thể nào ngăn cản được anh. Cô bị anh giữ chặt ɱ·ô𝓃·ɢ thọc vào 𝖗_ú_𝐭 𝓇_a, tốc độ rất nhanh, cô chỉ có thể đứng vững bằng cách vịn vào vách tường cạnh thang máy, sợ té ngã.

Hiện giờ Tưởng Diên cũng mặc kệ hai người có phải đang ở bên ngoài hay không. Anh túm lấy ɱ●ô●𝓃●ℊ cô làm một trận, tốc độ cực kỳ nhanh.

Ban đầu Chu Kỳ cực kỳ phản kháng, nhưng sau đó bị chơi đến 𝖘ư*ớ*ⓝ*🌀, lập tức mặc kệ mình đang làm gì.

Cô chính là như vậy, cho dù chống cự như thế nào, bị chơi ⓢư_ớ_𝓃_🌀 thì bản thân sẽ cực kỳ thích, không kiềm chế được tiếng r.ê.𝖓 ⓡ.ỉ hút hồn, còn đặc biệt chu 〽️ô_ⓝ_g lên để Tưởng Diên thọc vào r·ú·𝖙 г·𝖆 sâu hơn nữa. Cô dính sát lấy vật nam tính của anh, để anh đú●t vào sâu hơn.

Cô vểnh ɱ_ô_𝖓_g lên rất cao. Tưởng Diên túm lấy 𝖒ô.𝓃.ⓖ cô, thấy cô còn vểnh lên như vậy thì vỗ 𝖒ôn·g Chu Kỳ bạch bạch vài cái, tiếng vang rất lớn: "Cái 𝐦*ô𝓃*🌀 của bé d*m bị anh đánh đến có cảm giác, chặt biết bao nhiêu. Anh đánh Ⓜ️·ô·ռ·ɢ thì em lập tức 🎋.ẹ.𝓅 𝐜.𝐡.ặ.✞, có phải là bé d*m không có lòng tự trọng, thích bị chồng đét 𝖒ôⓝ_ℊ, như vậy şư.ớ.ռ.𝐠 lắm có phải không? Bé d*m không chỉ thích bị chồng chơi 𝖒ôⓝ*🌀 mà còn thích bị chồng đét 𝖒ô*𝐧*𝖌 nữa, em có ti tiện hay không hả?"

Trên mặt Chu Kỳ lộ ra biểu cảm vừa đau đớn vừa vui thích. Nghe Tưởng Diên nói vậy, cô quay đầu nhìn anh, đón ý nói hùa theo những lời thô tục ấy: "Thích, em thích bị chồng đét m_ô_п_ⓖ, bị chồng đánh thật là thoải mái. chồng đánh ɱô*ⓝ*g em nữa đi, em là đồ không có lòng tự trọng thích bị chồng đét m*ô𝖓*𝐠, bị chồng đánh thoải mái thì sẽ thít chặt huy*t nhỏ. chồng đánh m*ô*𝓃*ⓖ em nữa đi, huy*t nhỏ của em sẽ 𝖐ẹ●𝓅 ↪️●ⓗặ●† lấy cây gậy của chồng. chồng đánh em nữa đi mà...."

Nghe được những lời này, Tưởng Diên lại đánh bốp bốp vài cái nữa: "Đồ d*m đãng, rên lớn như vậy, sợ người khác không nghe ra được em 𝖗·ê·ⓝ г·ỉ d*m đãng như thế à? Rên cho anh, rên cho anh, để những người ở tầng khác ra nhìn xem, để tất cả bọn họ đều nghe được em rên d*m như thế nào, nghe được em được ông đây chơi şướ-𝓃-𝖌 ra sao mà d*m dục kêu thành tiếng. Tốt nhất là để mọi người nghe thấy rồi vây đến xem chúng ta l·à·𝐦 𝖙·ì𝓃·♓, để người khác nhìn thấy anh đang chơi cô bé của em, chắc chắn là em sẽ rất thích. Bị người khác nhìn khi 𝐥-à-Ⓜ️ †ì-ռ-ⓗ 𝖘*ư*ớⓝ*ɢ lắm có đúng không? Em muốn bị người ta nghe không? Vừa rồi cô anh tới, cái chỗ phía dưới của em 𝖈·𝖍·ả·ÿ 𝐧·ư·ớ·𝖈 thật nhiều, ướt hết cây gậy của ông đây. Em muốn d*m đãng như thế à? Rên cho anh, thu hút tất cả mọi người lại đây, để cho người khác nhìn thấy con đàn bà d*m đãng trần trụi không một mảnh vải che thân bị ông đây chơi huy*t."

Hiện giờ hai người đang ở lối ra vào thang máy, nếu có người đến tầng này thì hai người họ sẽ bị nhìn thấy ngay lập tức. Tuy rằng sợ, nhưng Chu Kỳ vẫn thỏa mãn Tưởng Diên, cô 𝐫ê_ⓝ 𝐫_ỉ: "A —— a —— a —— chồng, thoải mái quá đi —— thật sự rất thoải mái —— anh cắm thật thoải mái."

Tưởng Diên đã chơi ngán tư thế này rồi nên đổi Chu Kỳ thành một tư thế khác đối mặt với anh. Tưởng Diên banh một chân Chu Kỳ ra gác lên vai mình, sau đó đ●ú●𝖙 vào tiểu huy*t vừa rồi bị cắm hơi mở ra của cô một lần nữa. Sau khi đú*𝖙 vào, anh bắt đầu thọc vào 𝐫·ú·🌴 𝖗·ⓐ trong cơ thể cô.

Chu Kỳ dùng tay ⓚí●𝖈●𝐡 𝖙♓●í●↪️●𝖍 đầu v* của Tưởng Diên. Cô không biết người đàn ông này có cảm nhận được 𝖐●♓●𝑜á●ℹ️ 𝖈ả●𝐦 hay không, nhưng cô muốn 𝖑*𝖎ế*𝐦 đầu v* cho anh. Vậy nên cô dán sát vào anh, phía dưới bị anh đú-🌴, phía trên còn ngậm đầu v* của anh, 𝐥ℹ️ế●ⓜ láp cho anh học theo cách anh 𝖒ú-ⓣ n𝖌*ự*𝐜 mình, chiếc lưỡi phấn hồng như đang ăn cây gậy của anh vậy, cực kỳ d*m dục.

Tưởng Diên vén tóc Chu Kỳ ra phía sau, lộ ra cần cổ thon dài trắng muốt. Cô 𝐥ⓘ●ế●ɱ đầu v* cho anh, anh nắm lấy ռ●🌀ự●ⓒ Chu Kỳ, nhéo rồi dùng sức xoa bóp nó.

Chu Kỳ không biết có phải vì chỗ này là ở bên ngoài, sợ bị người ta nhìn thấy nên cơ thể cô mẫn cảm khác thường hay không. Chẳng được bao lâu cô đã 💰·ư·ớn·🌀 đến cao trào, cả người 𝐫_υ_ⓝ rẩ_γ, trên mặt là vẻ thoải mãn vui thích, khuôn mặt đạt 𝐜●ự●𝐜 ⓚ♓0●á●ℹ️ có chút khổ sở, trông cực kỳ d*m.

Tưởng Diên thấy cô lén lên cao trào thì cố ý giật mạnh đầu ti: "D*m phụ lén 🦵●ê●ⓝ đ●ỉ𝐧●𝒽 trước chồng, chơi em này đồ đàn bà d*m đãng, cắm lỏng chỗ đó của em ra. Em nhìn mặt em xem, d*m biết bao nhiêu, có phải cây gậy nào của đàn ông chơi em cũng có thể cắm em đến cao trào, cắm đến sung 𝖘·ướ·n·𝐠, cắm đến nỗi em thật sự bày ra khuôn mặt ↪️·ự·↪️ κ·♓🔴á·i không."

Lúc Tưởng Diên nói, anh còn giữ chặt lấy eo Chu Kỳ, nhanh chóng thọc vào 𝓇ú*ⓣ 𝓇*ⓐ.

Chu Kỳ nghe vậy thì bắt lấy bờ vai anh, giải thích: "Không có, em không muốn bị gậy th*t của người khác làm đâu. Em chỉ cần cây gậy th*t của chồng đ*ú*𝐭 vào, huy*t nhỏ chỉ có gậy th*t của chồng cắm mới thoải mái mà thôi.

Không có như vậy với người khác. Huy*t nhỏ chỉ nhận mỗi gậy th*t của chồng mà thôi."

"Vậy anh sẽ cắm lỏng chỗ đó ra, xem huy*t nhỏ còn phát d*m được thế nào nữa."

Nghe thấy những lời trêu ghẹo này, Chu Kỳ ⓚ_ẹ_🅿️ 𝐜_𝖍_ặ_𝖙 cô bé của mình lại, giận dỗi nói: "Chỗ đó của em không có lỏng, bây giờ em thít chặt anh, kẹp thật chặt cây gậy của anh."

Cô ⓚẹ·🅿️ ↪️𝖍ặ·🌴 một trận, Tưởng Diên sung 𝖘ư*ớп*𝐠, trực tiếp buông bỏ 𝖛_ũ ⓚ_𝖍_í đầu hàng, bắn ra. Anh không hề nghĩ là nó sẽ nhanh như vậy, may mắn là anh kịp thời rú*✝️ r*🔼, bắn tới bắp đùi Chu Kỳ. Tinh d*ch tưới lên đùi cô, chảy xuống quần lót của cô.

Chương (1-122)