Chịu nhục
← Ch.11 | Ch.13 → |
Tề Thục Lan sau khi khỏi bệnh, trước mắt cố nhịn xuống tủi nhục, đầu tiên là tiến vào trong viện nơi thế tử ở, vốn muốn nói chuyện với thế tử vài câu, cải thiện զ.⛎.𝖆.𝓃 ♓.ệ lạnh nhạt đã lâu giữa phu thê, cũng vì nghĩ cho sau này.
Thế mà người hầu trong phủ nhìn thấy nàng đi rồi lại lần lượt rời khỏi, còn dùng những ánh mắt khinh thường nhìn nàng.
Tề Thục Lan không rõ nội tình nhưng nghĩ mình là chính thất của thế tử, tới thăm hỏi cũng là lẽ thường tình, liền đẩy cửa bước vào. Ai biết được vừa mới bước qua tấm rèm che liền nhìn thấy một màn hoang 𝖉â-Ⓜ️ vô cùng khó coi.
Đúng vào giữa trưa, ánh mặt trời vô cùng gay gắt, chiếu vào sáng rực cả căn phòng. Hai dải lụa đỏ rất rộng trên hai cột trụ quấn lấy hai chân của nữ nhân trần trụi, khiến hai chân trắng trẻo bị kéo rộng sang hai bên, â/m h/ộ giữa hai chân mở rộng, d*m thủy giữa hoa huy*t đang không ngừng chảy xuống, thảm dưới đất đã ướt đẫm một mảnh.
Hai tay của nữ nhân đó đang chống trên đất, chống đỡ cơ thể mình, đồng thời còn giống như con rắn lắc lư cái eo, miệng còn không ngừng phát ra những ngôn từ ⓓ-â-m đ-ã-n-g: "Thế tử, thế tử tốt, nhìn huyệt nhi của Thu Hoàn này, nước cũng đã thấm ướt rồi! Nô gia rất muốn người, nhanh đ*â*m cây gậy lớn của người vào trong thiếp đi!"
Thế tử đứng bên cạnh cũng đang lõa thể, đang bị một nữ nhân trần trụi ôm lấy không rời, nghe thấy từ ngữ ◗â_𝖒 dụ_𝖈 này liền cười nói: "Thu Hoàn bảo bối đừng vội, gia tới đ*â*Ⓜ️ nàng ngay đây!" Nói xong liền đánh mạnh một cái lên 〽️*ôп*ⓖ xinh của nữ nhân đó, đẩy nàng ta ra rồi dùng tay nâng dương v*t, đ.â.〽️ 𝖛à.ο huyệt nhi giữa hai chân bị tơ lụa trói chặt kia của nữ nhân đó.
Tơ lụa lay động, thế tử cũng thuận theo sự lay động đó mà 𝒹ồ·n ⅼ·ự·↪️ thẳng eo, dương v*t được d*m thủy bôi trơn ẩm ướt, tiến vào thuận lợi. Huyệt nhi trong bị sự lôi kéo của lụa đỏ từng chút một ngậm lấy vật tím đỏ kia của nam nhân rồi lại nhả ra, tiếng d*m thủy phát ra khi va chạm vang lên không ngừng.
Nữ nhân bị đẩy ra kia trong lòng không cam tâm, vểnh 〽️ô●n●g tới, ủy khuất nói: "Thế tử, lẽ nào vì tiện nhân 🅓·â·〽️ đã𝖓·ℊ này mà bỏ rơi Đông Hoàn sao! Nô gia không muốn đâu!"
Thế tử cười haha thật lớn, đâ●ⓜ ν●à●0 Thu Hoài như sắp bay lên: "Nàng ấy là tiện nhân ◗â·𝖒 đã·𝐧·🌀, vậy nàng cũng là tiện nhân phóng đãng, hai người nàng đều lẳng lơ như nhau!"
Đông Hoàn vểnh 〽️_ô_n_ɢ lên cao hơn, cong eo hết cỡ, giống như người không có xương vậy, để huyệt nhi bại lộ trước mặt nam nhân kia. Không chỉ như thế, nàng ta còn giơ ngón tay ra, chủ động đẩy ra hai cánh hoa đã ướt đẫm kia, hức hức nói: "Thế tử gia, vừa nãy người còn nói huyệt nhi của nô gia thao rất 𝖘ướ·𝓃·𝖌, sao mới chớp mắt đã bỏ rơi nô gia rồi!"
Thế tử ✞𝐡●ở 𝐠●ấ●p, mạnh mẽ đỉnh lộng Thu Hoàn kia, khiến nàng ta kêu lên ԁâ_ⓜ đ_ãп_ⓖ: "Aaaaa, nô gia muốn bắn rồi!"
Sau đó thế tử lùi ra sau một bước, dương v*t ướt đẫm kia г·ú·𝐭 𝓇·𝖆 khỏi giữa chân nàng ta, chỉ một đoạn ngắn rồi "Pa" một tiếng lại đâ_〽️ 𝐯_à_ο trong huyệt nhi của Đông Hoàn.
Đông Hoàn lập tức nở mày cười lớn, kêu lên: "Đông Hoàn lần này có thể ngậm lấy cự bổng lớn của thế tử rồi, không để nó chạy tới đâ*〽️ Thu Hoàn ԁ.â.ⓜ đãп.ɢ kia nữa!"
Thế tử dùng hai tay nắm chặt lấy eo nàng ta, nâng 𝖒ôn_🌀 nàng ta áp sát lại dương v*t mình, nghe thấy thế liền cuộn tay lại, đánh mạnh lên cái 〽️.ô.𝖓.g căng đầy non nớt kia, cười nói: "Được, tiểu thao hóa, nàng phải cắn côn th*t của gia thật chặt vào đó!"
...............
Tề Thục Lan bị một màn ԁ*â*ɱ đã𝐧*𝐠 trước mắt làm kinh sợ tới ngây người, nàng hoàn toàn không thể ngờ tới giữa thanh thiên bạch nhật, thế tử lại cùng với hai nữ nhân chơi trò hỗn xược như vậy.
Đợi tới khi hồi thần, nàng hoang mang muốn đi nhưng chân lại vướng phải một cái ghế.
Trong phòng ba người nghe thấy tiếng động, cùng nhau ngẩng đầu nhìn, hai tì thiếp kia ánh mắt khiêu khích, còn thế tử thì mỉa mai nói: "Yo, tiểu thư khuê các còn tới xem trộm chuyện này sao? Hẳn là ngươi thèm lắm đúng không? Có cần tới đây, gia sẽ làm ngươi hài lòng?"
Tề Thục Lan tức giận r●⛎●𝐧 𝖗ẩ●🍸: "Ngươi, tên hạ lưu..... ta không cần...."
Thế tử khinh thường nói: "Khi trước thấy ngươi còn là xử nữ, gia mới chơi thử cái mới thôi. Bây giờ ngươi cũng sinh con rồi, bên dưới tất nhiên đã lỏng rồi! Gia đây không thèm động vào ngươi đâu! Mau chóng cút ra ngoài!"
← Ch. 11 | Ch. 13 → |