Bị Làm Đến Cao Trào Không Ngừng
← Ch.16 | Ch.18 → |
Cô thở dồn dập dán người lên, nâng cặp vú non mềm trước 𝓃.𝖌ự.↪️ tới dựa sát vào hắn: "Ông xã, tiểu tao huyệt rất đói, rất muốn được đại côn thịt ↪️*ắ*Ⓜ️ 𝖛à*🔴."
Trình Sơ không đè nén thêm nữa. Hắn ↪️ở●ℹ️ q●цầ●𝐧 lót của cô ra, nâng một chân cô lên vai, bắt đầu điên cuồng lao tới trong cơ thể cô.
Tiếng xì xì vang vọng trong phòng khách.
Rất nhanh Chu Nghiên đã không thể kiên trì nổi mà tiết ra nhưng Trình Sơ lại không định tha cho cô một cách dễ dàng như vậy.
Hắn lật người cô lại, khiến cô đưa lưng về phía hắn, quỳ gối trên sofa, sau đó từ phía sau 𝖍-uп-𝐠 𝒽ă-ռ-ⓖ xỏ xuyên qua cơ thể cô, khiến cô không nhịn được phải xin tha.
"A... Đừng... Đừng mà... Huyệt nhỏ ăn không vào đâu... A... Sẽ hư mất..."
Trình Sơ vừa dạy dỗ người phụ nữ có ý đồ rời khỏi hắn vừa nói:
"Cái miệng trên của tiểu tao hóa rất thích nói mà cái miệng dưới lại rất tham ăn, vừa 𝒸ắ·〽️ ⓥà·ο đã mú.🌴 chặt lấy đại côn thịt không bỏ, nếu không đú_✞ no nó, nó sẽ lại 𝒸-hả-y ⓝ-ướ-𝒸 miếng ở phía dưới."
"Tiểu tao bức vẫn luôn 🌜-♓ả-𝐲 𝖓ư-ớ-↪️, chắc chắn là muốn bị thao. Cô luôn miệng nói chúng em phải thành thật, nhưng chính cô lại dối trá, nên phạt!"
Nói xong hắn trực tiếp vỗ mấy cái lên cặp 〽️ôn*g trắng như tuyết của cô, khiến Chu Nghiên không khỏi vặn vẹo cơ thể. Nhưng tiểu huyệt còn đang bị một cây côn thịt cắm lấy, phối hợp với hành động của cô, trông như cô đang cơ khát khó nhịn chủ động ✅⛎ố·✞ ✌️·𝐞 côn thịt vậy.
Nhìn dáng vẻ côn thịt bị động thịt của người phụ nữ chủ động phun ra nuốt vào, Trình Sơ chỉ cảm thấy điên cuồng muốn thao ngất tiểu tao hóa này mới thôi.
Hắn không hề ↪️.ọ x.á.𝐭 nữa mà đỉnh hông mạnh mẽ thao lộng, đôi tay với vào trong váy ngủ đùa bỡn nộn nhũ.
Vệt nước xung quanh huyệt khẩu khiến lông mao của hai người ướt nhẹp dính lại với nhau, còn có một chút dâ●〽️ thủy thuận theo bắp đùi chảy xuống.
Vì động tác thao huyệt mạnh mẽ của hắn, chỗ huyệt khẩu bị mài ra đầy bọt biển màu trắng, có vẻ d·â·〽️ mĩ tới tận cùng.
Mà Chu Nghiên lại chỉ cảm thấy toàn thân mình sắp bị hắn đ_â_ɱ nát thành từng mảnh, sofa Ⓜ️ề-ⓜ 𝖒ạ-❗ cũng khiến cô không tìm được điểm chống đỡ, khiến cơ thể cô lắc lư liên hồi.
Tư thế này có thể 𝖈.ắ.m ѵ.à.𝑜 rất sâu trong cơ thể cô, hệt như đã cắm tới cổ tử cung, khiến cô vừa đau vừa sướ*𝓃*🌀, cao trào hết đợt này tới đợt khác.
Đến cuối cùng, Chu Nghiên đã mệt tới độ nhũn người trên sofa, chỉ có cặp ⓜ·ô𝓃·ⓖ đang nhếch lên cao cao. Cứ như thế, nhục huyệt vẫn còn đang co rút một cách không biết mệt mỏi, trên sofa cũng tích một bãi lớn nước.
← Ch. 16 | Ch. 18 → |