Đ·ụ l*n cho đã
← Ch.40 | Ch.42 → |
Phòng làm việc khôi phục yên lặng, Phàn Tín đứng dậy đi khóa cửa.
Phùng Dao trốn dưới bàn, khẽ thở ra vài tiếng, chân cô mềm nhũn, vừa rồi dùng hết sức cưỡi ba chồng, giờ mệt mỏi quá mức, lại còn bị dọa giật mình, cả người không còn chút sức.
Phàn Tín bước trở lại, thấy người đẹp trần truồng vẫn ngồi ở chỗ cũ, thân dưới đè lên áo khoác của hắn, bầu vú căng tròn có mấy vết đỏ, ánh mắt đẫm nước, xinh đẹp động lòng.
Hắn bế người đi thẳng vào phòng nghỉ rồi nói: "Nơi này không ai vào được."
Phùng Dao bị đặt 👢.ê.ⓝ g1ườⓝ.🌀, khẽ hừ một tiếng, nhận ra hắn định đặt cô ở tư thế quỳ, nũng nịu nói: "Không được, em hết sức rồi..."
Nói xong bèn vểnh 𝖒ôп*𝖌 lên, môi *** hơi tách ra, hai chân bò ra giường nằm sấp xuống, quay đầu nhìn hắn, tư thế mời gọi biếng nhác.
Phàn Tín vỗ 𝐦ôn.𝐠 cô, cởi hết áo sơ mi và quần ra, men theo khe thịt chảy tinh kia c_ắ_〽️ ⓥà_𝖔.
Tư thế thay đổi, vừa rồi cô cưỡi hắn, giờ thành hắn cưỡi trên người cô, ưỡn hông ** *** cái *** ướt nhẹp.
Âm thanh va chạm vang lên.
"A a... tê quá... ưm a... ba ơi..." Bầu vú nặng trĩu cọ lên ga giường, bị ép chặt, cô chỉ có thể tự đưa tay ôm lấy xoa nắn, vừa bóp vừa rên.
Khi *** thịt co rút, hai cánh Ⓜ️.ô.ⓝ.𝐠 béo múp cũng κẹ·🅿️ c♓·ặ·🌴 Phàn Tín, ánh mắt hắn nhìn chằm chằm con *** thô dài đang dập nắc ở giữa 𝐦.ô.n.🌀 cô, lúc rút *** ra còn kéo theo nước 𝐝â.ⓜ chảy ra.
"Đĩ 𝒹_â_ⓜ, *** non mềm thế này, ** nát em luôn nhé?" Nhìn thấy lỗ *** bị căng ra, hắn lại có ♓*@*𝖒 ɱ*u*ố*п thô lỗ, thế là càng ra sức ** ***.
"Ưm... đừng, hu hu... sâu quá ba ơi..." Chân tay Phùng Dao đều đặt trên giường, chỉ có 𝖒ôn-🌀 là vểnh cao, cứ đâ*ɱ ⓥ*à*𝐨 sâu bên trong là cô lại rên dâ.𝐦.
** từ phía sau là tư thế cả hai đều thích, Phùng Dao mơ hồ cảm giác thứ ở trong cơ thể sắp thọc tới bụng, cả người lắc lư dưới 𝐤ho●á●❗ 🌜●ả●〽️ tình dục, chỉ có vùng háng là bị cố định một chỗ.
Phàn Tín càng ** càng hưng phấn: "Tại sao lại đừng? ** nát em, để em chỉ nằm trên giường đợi ba về ** ***, ngày ngày dạng chân ** ***, phun nước tiểu, như thế không 𝖘*ướռ*ɢ sao?"
"Hu hu..." Phùng Dao không kiềm được nghĩ đến cuộc sống 🅓.â.m loạn đó, tiếng rên càng lúc càng 𝒹â_𝐦: "A... şướ*𝐧*🌀... mỗi ngày dạng chân cho ba ** ***, ba phải ** s-ư-ớ-п-𝖌 *** em, không thì em n*ng lắm... a a..."
"Con đĩ, biết ngay là em thích, đương nhiên mỗi ngày phải ** con dâu ◗â-Ⓜ️ của ba, *** khít thế này, ngày nào cũng ** thì sẽ ** lỏng thôi."
Phàn Tín nửa quỳ ** cô một lúc, *** cắm đến trong cùng, ghé nửa người lên lưng cô, eo hông điều khiển con *** dập nắc trong âm đ*o, tay giơ ra trước xoa bóp vú bự mề*ⓜ Ⓜ️*ạ*𝒾 của cô.
Phùng Dao bị xoa 💰ướ𝖓·ⓖ cả người, quay đầu áp sát mặt lên cánh tay cường tráng của hắn làm nũng: "** lỏng thì ba sẽ không thích nữa, chẳng lẽ ba muốn người ta kiếm gã sao?"
Phàn Tín tát hai cái lên môп_𝐠 cô, 𝐩-♓á-✞ 𝖗-🅰️ â-ɱ ✝️♓-@-𝐧-𝒽 giòn tan, vùi đầu vào vùng cổ cô: "Mơ đẹp đấy, *** em là của ba, có lỏng thì ba vẫn thích, *** cũng chỉ được chứa *** ba."
"Ưm a..." *** Phùng Dao tê dại, nâng chân quấn lấy hắn, trách cứ: "Chỉ giỏi dỗ dành, a a... ra rồi... ba ơi..."
ℳô●𝓃●𝐠 thịt căng đầy 𝖗ⓤ*𝖓 ⓡẩ*𝓎 dưới bụng dưới hắn, chưa đến mấy giây đã tiết ra một cỗ nước, bụng dưới hắn bị cô tưới ướt, hắn rút con *** đẫm nước ra, lật người cô lại.
Người phụ nữ trên giường bị tách rộng hai chân, vùng kín đỏ ửng, *** múp 𝒽_é 𝖒_ở, vẫn đang ⓒ𝒽ả·𝓎 ռ·ư·ớ·𝐜 ra ngoài.
Phàn Tín cầm lấy con *** cứng ngắc, chà xát lên *** khiến Phùng Dao há miệng 𝐭♓-ở gấ-ρ: "A ba ơi, to quá, cứng quá, chà hột le đi..."
Cô hơi dịch chuyển, cọ hột le đang vểnh ra lên quy đầu, Phàn Tín khẽ cười, nắm *** dùng đầu nấm thô to đâ●𝐦 chọc hột le, chọc liền mười mấy phát, cô liền rên la 𝖉.â.ⓜ đãⓝ.ⓖ rồi phun nước.
Nước 𝐝_â_〽️ chảy dài giữa *** *** hai người, dính nhớp 𝐩*♓á*ⓣ ⓡ*𝐚 â*Ⓜ️ 𝖙ⓗa*𝐧*𝒽, cái *** ướt dẫm, nhầy nhụa đỏ tươi, không có lông nên nhìn càng 𝒹●â●〽️ ⓓụ●𝖈 hơn.
Phàn Tín lại nắm *** vỗ lung tung lên *** cô, cười cô lắm nước, giọng điệu lại rất cưng chiều: "Bé 𝐝â_m, sao em nhiều nước thế, mới chơi vài phát mà đã phun khắp nơi."
*** bự đặt ở môi *** nhạy cảm, xúc cảm mãnh liệt, ngứa ngáy, Phùng Dao chớp mắt, vạch *** thịt ra dụ hắn tiến vào: "Ba ** s.ư.ớ.𝓃.🌀 quá... mãi không đủ, vẫn muốn nữa, ba vào đi, còn phun nhiều hơn nữa cơ... ưm..."
"Đĩ nhỏ đúng là có cái *** 🅓â·m, trời sinh thích ăn ***..." Phàn Tín cắn răng, lại trượt *** vào động dâ.Ⓜ️ đang rộng mở của cô, bên trong toàn là nước, bên ngoài là thịt mềm hút chặt ***.
Hắn vùi đầu vào hai bầu vú, vừa ngậm vừa ɱ●ú●ⓣ, ngửi mùi hương cơ thể cô, ra sức va chạm thật mạnh trong *** thịt, ưỡn hông điên cuồng ** ***, đệm giường còn bị rung lắc phát ra tiếng.
"A a... mạnh quá, ba quá khỏe, a a..." 🎋𝐡·🅾️·á·1 𝐜·ả·Ⓜ️ dâng trào, Phùng Dao ôm chặt ba chồng ở trước ռ🌀ự●c, đôi chân kẹp eo hắn, nơi 🌀𝒾*@*ⓞ 𝖍ợ*🅿️ dính sát nhau, không chút khe hở.
Bạch bạch bạch...
Phùng Dao s●ướռ●🌀 điên người, bị *** bự ** cho ⓡê.ⓝ 𝓇.ỉ không ngừng.
"Ưm..." *** ** mở tử cung, lối vào chật hẹp 𝐤ẹ-ⓟ ⓒ♓ặ-ⓣ quy đầu, cơ thể hai người đều đổ mồ hôi, Phàn Tín khẽ run, hơi rút *** ra một chút, rót đầy tⓘ𝖓.ⓗ ⓓ.ị.c.𝐡 đặc sệt vào lỗ *** nhầy nhụa.
"A a..." Phùng Dao bị bắn s_ư_ớ_п_ⓖ người, bụng dưới co giật, phun ra một luồng nước 🅓●â●𝐦, tưới ướt nhẹp lông *** và trứng dái người đàn ông.
Phàn Tín quẹt qua lông ***, nước chảy tí tách xuống dưới, *** nhỏ ◗â*ⓜ đã*𝖓*ℊ như chìm trong biển nước.
Sau cơn 𝖘·ư·ớռ·g, Phùng Dao mệt không thở nổi, Phàn Tín nằm xuống, kéo cô vào lòng, vân vê chân cô: "Mệt vậy à, mới làm có hai lần."
"Ưm..." Phùng Dao nằm rạp trên lồng nɢ-ự-↪️ hắn, tay không nhấc nổi, bị xoa nắn rên thành tiếng: "Đừng xoa nữa... sáng em mới đi tập."
Biết vậy khỏi tập, cô khép mắt, bầu vú vẫn còn 𝓇·𝖚·𝐧 𝓇ẩ·ⓨ.
Phàn Tín chuyển tay lên trên, ôm lấy eo cô, ⓝ𝐠ự*𝒸 dán sát nhau, nghe vậy bèn nghĩ tới lúc nãy cô cưỡi trên người mình rất mạnh mẽ, cười nói: "Vậy đúng là mệt lắm rồi, ngủ một lát đi."
Phùng Dao khẽ đáp một tiếng, mơ hồ chìm vào giấc ngủ.
Nhiệt độ trong phòng vừa đủ, đang lúc ngủ ngon, cảm giác bàn tay trên eo rút đi, cô đưa tay định túm lại thì bị nắm lấy, người đàn ông thấp giọng dặn dò bên tai cô: "Ba đi họp, em ngủ tiếp đi, nay đừng đi đâu, ba phải ** *** cho đã."
Phùng Dao đang buồn ngủ nên không chú ý hắn nói gì, mơ hồ trả lời rồi ngủ tiếp.
Đến khi cô đang say giấc nồng thì bất ngờ bị tách hai chân lấp đầy, lúc này mới nhận ra được hắn đã nói gì.
Phàn Tín đi họp trở về, đã thay một bộ đồ sạch sẽ, chỉ cởi thắt lưng, làm loạn trên người cô. Con *** nóng rực va chạm mạnh mẽ trong *** nhỏ, nước *** không lúc nào thiếu, vừa ** đã nghe tiếng nước. Phùng Dao bị hắn ** tỉnh, theo bản năng ôm cổ hắn khẽ rên.
Cơ thể quấn lấy hắn, *** 𝐝â*〽️ cũng hút chặt, bị hắn đ.â.ⓜ xuyên ** ***, ⅼ●ê●ռ đ●ỉⓝ●𝒽 hai lần, thịt *** ◗â-m đãn-🌀 vểnh cả ra ngoài.
Nguyên cả buổi chiều, cô như một đĩ d●â●m cho hắn chơi đã, 𝐦-ê Ⓜ️-🔼-ռ dạng chân nằm trên giường đợi hắn xong việc về ** cô, ** xong lại chỉnh trang ra ngoài.
Trong không khí tràn đầy hơi thở ◗â*ⓜ ⓓ*ụ*↪️, *** nhỏ 𝓃ó𝐧·🌀 𝖇·ừռ·ɢ bị hắn liên tục căng rộng, động thịt béo múp nhiều nước chảy ◗â_〽️ dịch ào ào, cơ thể như không còn là của cô, không còn biết suy nghĩ gì, chỉ biết ⅼà-m 🌴ì-п-♓ cùng hắn.
Lúc ra ngoài hắn đóng chặt cửa, Phùng Dao 𝖈.ắ.n 〽️ô.i nằm liệt ra giường, eo chân toàn là ✞𝐢·𝖓·𝒽 🅓ị𝐜·𝖍 trắng đục, *** thịt tê dại sưng đỏ. Thỉnh thoảng cô còn nghe thấy bên ngoài có người đến tìm hắn bàn công việc.
Vừa xấu hổ vừa k.í.🌜.♓ ⓣ.♓.í.↪️.h, thậm chí cô còn nghĩ khi nào hắn sẽ vào ** cô tiếp. Cô không ngủ được nữa, khi hắn trở lại lần nữa thì chủ động nâng chân vểnh Ⓜ️.ô.𝓃.𝐠, vạch *** đón hắn, trong lúc kích động bị hắn ôm ** đến mức tiểu ra.
Trông Phàn Tín vẫn rất chỉnh tề, dưới người lại là một cơ thể xinh đẹp vừa tiểu ra giường, *** thịt 𝖍●é 〽️●ở sưng đỏ thê thảm, hắn rút *** ra, xoa nắn hột le, Phùng Dao lập tức 𝖗ê-п r-ỉ: "A a đừng... ba ơi, lại muốn tiểu nữa..."
Hắn bế người đi vào nhà vệ sinh, nhắm vùng kín cô về phía bồn cầu, nhìn chằm chằm cơ thể trần truồng của cô: "Dạng rộng chân, tiểu đi."
Phùng Dao rõ ràng đã 💰ướn.🌀 đủ lắm rồi, gương mặt đỏ ửng, nhưng bị hắn nhìn nơi nhạy cảm như vậy vẫn 𝖗·⛎·ⓝ ⓡẩ·🍸 trong lòng, giọng nghẹn ngào: "Ba ơi..."
"Ngoan, tiểu xong chúng ta ra ngoài." Phàn Tín cúi đầu, ♓_ô_п lên cánh môi cô.
Cô tách hai chân, tiểu ra dưới ánh nhìn của hắn, bụng dưới run lên, †ⓘn●h ◗●ị🌜●♓ tích trữ bên trong cũng theo nước tiểu chảy ra.
← Ch. 40 | Ch. 42 → |