← Ch.39 | Ch.41 → |
Quý Nam Uyên lấy khăn giấy lau khô ✞●ℹ️●ⓝ●ⓗ dị𝖈●h trên sàn, rồi lại 𝖑ê_𝓃 𝐠ı_ườ𝐧_🌀 lau người cho Dư Ôn.
Trong lúc xoa xoa, ngón tay thon dài của anh lại chui vào trong tao huyệt rồi moi lộng một phen khiến Dư Ôn lập tức rê·𝖓 𝐫·ỉ thành tiếng, cả người lại cong lên.
Quý Nam Uyên cúi người ngậm lấy đầu v* phấn nộn, ngón tay trong cơ thể cô nhanh chóng moi móc.
Ⓚ♓𝖔●á●ℹ️ 𝖈ả●ⓜ quá mức mãnh liệt khiến Dư Ôn nức nở bóp chặt cánh tay anh, kêu lên, "Lại tới a a a a a..."
Bụng nhỏ của cô run vài cái, một đợt d*m thủy nữa lại phun ra, toàn bộ đều dính hết vào lòng bàn tay Quý Nam Uyên.
Quý Nam Uyên bôi d*m thủy lên đầu v*, sau đó lại đỡ lấy côn th*t đã cương cứng đưa đến bên môi cô, âm thanh khàn khàn nói, "𝐋1.ế.〽️ cho anh."
Dư Ôn còn chưa kịp mở lời thì dương v*t to lớn đã thọc vào miệng cô.
Cô nức nở, bất đắc dĩ phải mở hàm răng ra, cự vật kia cứ thế mà đỉnh thẳng vào cổ họng.
Dư Ôn vỗ mạnh vào cánh tay Quý Nam Uyên, "Ô ô ô..."
"Còn chưa học được sao?" Quý Nam Uyên xoa bóp hai bên nhũ thịt no đủ, rồi kéo Dư Ôn ngồi trên giường, chế trụ đằng sau ót cô, nhẹ nhàng cắm côn th*t vào trong khoang miệng
"Dùng đầu lưỡi 🦵.𝐢ế.Ⓜ️, không được dùng răng." Anh ✝️*♓*ở 𝒽*ổ*𝐧 hể*𝖓, một tay vén mái tóc dài ướt đẫm của cô lên, một tay thủ sẵn ở sau ót, mạnh mẽ nhấp eo, đỉnh thẳng vào cổ họng. Nơi đây cũng co rút lại không khác gì thao huyệt khiến anh ş·ướ·п·ⓖ điên, nhịn không được mà đỉnh sâu hơn một chút.
Dư Ôn bị cắm đến mức nôn khan, Quý Nam Uyên thấy vậy liền 𝐫ú.t г.ⓐ, chờ đến khi cô bình ổn lại rồi mới lần nữa đem quy đầu để bên miệng cô, "🦵𝒾.ế.〽️."
Trong bóng đêm, Dư Ôn không nhìn thấy đồ vật kia, chỉ cảm nhận được một độ ấm nóng đang sát gần.
Cô nhắm mắt, dùng đầu lưỡi ⓛ❗_ế_𝖒 ⓛℹ️ế_Ⓜ️.
Sau đó há miệng ngậm lấy.
Quá lớn, Dư Ôn chỉ mới ăn vào một nửa mà toàn bộ khoang miệng đều bị căng đến thay đổi hình dạng.
"Ăn như ăn kẹo que vậy" Cả bàn tay của Quý Nam Uyên đè ép sau ót cô, giọng nói khàn khàn đến cực điểm, "𝐋·ⓘ·ế·ɱ, hút, ngậm, ăn vào hết."
Ngón tay Dư Ôn 𝖗*⛎*п rẩ*🍸 mà cầm côn th*t thô to kia thử 𝖑ℹ️-ế-𝖒 lên mã mắt rồi nhẹ nhàng hút một chút, khoang miệng ngập tràn hương vị 𝖙_ℹ️_𝐧_♓ 𝐝_ị𝖈_ⓗ, hơn nữa không biết vì cái gì mà từ lúc cô bắt đầu l❗ế-ɱ, phía dưới liền ⓒ_𝒽_ả_ⓨ пướ_↪️.
Dư Ôn tưởng tượng mình đang ăn kẹo que, ɱ·ú·𝐭 mạnh lên quy đầu.
Quý Nam Uyên т𝖍·ở 𝒽ổ·𝓃 hể·п rồi chửi tục một tiếng, cảm giác này thật sự quá sung 𝖘-ư-ớ𝖓-𝐠 rồi.
Vì muốn cho anh nhanh chóng bắn ra nên động tác l●❗ế●Ⓜ️ Ⓜ️ú_𝖙 của Dư Ôn càng lúc càng nhiệt tình.
Quý Nam Uyên đột nhiên giữ sau ót cô, đỉnh sâu vào trong vài cái, Dư Ôn bị cắm đến mức thở không thông, nức nở chụp đánh lên chân anh.
Quý Nam Uyên rút côn th*t ra, xoay người Dư Ôn lại, để cô ghé vào trên giường, từ đằng sau 𝖈ắ●ɱ 𝖛●à●ⓞ.
Dư Ôn bị làm đến da đầu tê rần một mảng, 𝖙𝐡.â.𝓃 ✝️.♓.ể liên tục г.u.ռ 𝖗.ẩ.𝖞, cô đang muốn chống tay đứng dậy, lại bị Quý Nam Uyên bắt lấy, giữ chặt eo rồi mạnh mẽ thao làm.
Ván giường run như muốn sụp xuống.
Dư Ôn bị thao đến tiếng khóc cũng đều đứt quãng.
Quý Nam Uyên ôm cô vào lòng, nâng tay nắm lấy một bên nhũ thịt, mạnh mẽ xoa nắn, một cái tay khác đem cả khuôn mặt cô xoay lại, cúi đầu 𝒽ô.𝐧 lên môi, cùng nhau trao đổi nước bọt, hạ thân vẫn không ngừng đỉnh lộng đưa đẩy.
Khi cao trào tiến đến, Dư Ôn bị 𝖐ⓗ_0_á_𝖎 c_ả_𝐦 bức đến điên cuồng mà thét chói tai.
"Quý Nam Uyên... Muốn 𝖈·hế·t... A a a a... Cầu xin anh... Tôi muốn... 𝒞●ⓗế●ⓣ mất a... A a a a..."
Quý Nam Uyên bóp eo Dư Ôn, thao vừa sâu vừa nhanh mấy chục cái, sau đó nhanh chóng 𝓇*ú*† 𝓇*🅰️ bắn ở sau eo cô.
Anh cúi đầu vừa 🦵●𝒾●ế●𝖒 vừa cắn dọc theo sống lưng, cuối cùng là nắm lấy cằm cô xoay lại, ♓ô_ⓝ lên môi.
← Ch. 39 | Ch. 41 → |