Người cô yêu nhất
← Ch.65 | Ch.67 → |
Cô hốt hoảng, "Tôi nói tôi không làm nữa." Cô dùng sức đẩy cơ 𝓃.🌀.ự.↪️ rắn chắc, nhưng hoàn toàn không xê dịch được anh.
"Thu Thu, em nhẫn tâm sao?"
Côn th*t kề bên miệng huyệt nhẹ nhàng nghiền ép, d*m thủy vốn đình chỉ lại bị anh 🌜●ọ x●á●𝖙 đến tiếp tục ư●ớ●✞ á●✝️.
Chân Lương Thu Thu bị cố định ở hai bên hông của anh, không thể động đậy, côn th*t nhẹ nhàng ↪️.ọ ✖️.á.t dính d*m thủy, trở nên sáng loáng.
Hứa Gia Ninh nâng một chân cô lên, quy đ*u tròn tròn chen vào miệng huyệt ướt đẫm, quá trình tiến vào cũng không khó khăn, chỉ vừa đi vào lại bị hàng ngàn cái miệng nhỏ nhẹ nhàng ⅼ*ï*ế*𝖒 𝖒ú_𝖙, huyệt nhỏ 〽️ề*m ɱ*ạ*❗ chặt chẽ, Hứa Gia Ninh vừa tiến vào liền bị Ⓜ️ú*🌴 đến da đầu tê dại.
Anh cũng không nóng vội đi vào sâu bên trong, nhẹ nhàng động eo cắm từng chút vào, 🌴𝒽●â●𝓃 𝐭𝐡●ể 〽️ề●𝐦 〽️●ạ●1 của Lương Thu Thu r𝐮*𝐧 rẩ*𝓎, mồ hôi đầm đìa, tê dại 𝐱●â●ɱ nⓗ●ậ●🅿️ phủ kín xương tủy cô, cô thấp giọng um một tiếng, duỗi tay ôm dán lấy Hứa Gia Ninh.
Bộ п🌀ự*↪️ 𝐦ề*〽️ Ⓜ️*ạ*❗ như bông đè trên người Hứa Gia Ninh, đầu v* đứng thẳng гu-𝐧 гẩ-𝖞, đè ép 𝐧-ɢự-ⓒ anh.
Tư thế tứ chi giao nhau chặt chẽ như này mang đến cảm giác muốn ngừng mà không được, một tay Hứa Gia Ninh ôm eo cô, tốc độ côn th*t thắng tiến vào trong cơ thể cô ngày càng nhanh.
Hoa kính chật chẽ nương theo tốc độ anh 𝖈_ắ_ɱ v_à_𝑜, đỏ bừng 𝖉-â-m mĩ, diễm sắc như mật.
Hứa Gia Ninh nhẫn nại đến cực hạn, anh dùng một ít lực, gắng gượng cắm côn th*t vào nơi sâu nhất bên trong cô.
Vừa trướng lại ngứa, ⓚ·ⓗ𝐨·á·1 𝐜ả·〽️ lan tràn từ đầu đến chân, bụng nhỏ co rút từng đợt, hô hấp Lương Thu Thu ngắt quãng, ngón tay đang ôm ở cổ Hứa Gia Ninh ngày càng dùng sức, để lại dấu tay nông sâu trên da anh.
d*m thủy dính nhớp ấm áp, quy đ*u 𝖈.ọ 🔀á.ⓣ miệng tử cung, 🎋ⓗ⭕á.ℹ️ 🌜ả.Ⓜ️ mãnh liệt dâng trào khiến d*m thủy hướng ra ngoài mà bắn, đem tinh hoàn phía bên ngoài huyệt tưới ướt đẫm.
"Thu Thu, anh có phải là người em yêu nhất không?"
Giọng anh khàn khàn hỏi, tiếng có tiếng không, ◗●ụ●𝒸 ✅●ọⓝ●𝐠 cùng lý trí chống cự lẫn nhau, côn th*t trì hoãn, dừng lại ở phía trong hoa huy*t, chặt chẽ hợp với nhau không có khe hở.
Mắt Lương Thu Thu hồng hồng, khó hiểu mà nhìn anh.
"Bé cưng, trả lời đi, bằng không cũng không cho em thoải mái."
Anh bỗng nhiên đỉnh vào bên trong, tiếng г*ê*ⓝ 𝓇*ỉ của cô bỗng cao vút, "Là, là người em yêu nhất."
Cho cô, mau cho cô!
Lời hay ý đẹp, mặc dù biết lời trên giường không thể tin tưởng được, nhưng anh không thể chống cự lại những lời âu yếm như này."Thu Thu thật ngoan."
Anh cúi người xuống, nặng nề 𝒽ô.ⓝ 〽️.ô.ı cô, côn th*t dưới thân cũng không ngừng tấn công, từng chút cắm lộng hoa huy*t cô.
Côn th*t cắm ở khe nhỏ, ⓓ-â-〽️ dịch trong suốt theo động tác của anh mà "tí tách" nhỏ giọt trên mặt đất.
Bên trong huyệt nhỏ mẫn cảm bị anh nặng nề đỉnh lộng, ⓚh*0á*i ⓒả*𝐦 che trời lấp đất quét ngang toàn thân cô, cô run run cơ thể, tay ôm Hứa Gia Ninh buông lỏng, Lương Thu Thu vô lực ngã xuống sô pha, hai mắt đ-ộ𝐧-𝖌 🌴ì-ռ-𝒽, ↪️♓ế·t lặng nhìn côn th*t tiến công liên tục phía dưới cô.
Hơi thở bên miệng hóa thành tiếng г*ê*n 𝓇*ỉ, vừa thống khổ vừa khuây khỏa, cô theo bản năng kẹp dị vật bên dưới ngày càng chật.
Cử động này chạm đến tâm Hứa Gia Ninh, tay anh giáng xuống phần 〽️ô●𝓃●g m●ề●ⓜ 𝖒●ạ●𝖎, 𝐦.ô.ⓝ.𝖌 nhỏ bị vỗ đến đỏ hồng năm dấu tay, d*m thủy càng lúc càng nhiều.
"Thu Thu thật 🅓â*〽️ đ*ãⓝ*🌀, phía dưới này cũng thật nhiều nước."
Tay anh đưa xuống, ở nơi hai người giao nhau quẹt lấy, ԁâ*Ⓜ️ dịch trong suốt dính nhớp đầy tay a, anh trực tiếp bôi lên đôi n*gự*ⓒ 𝐦*ề*〽️ ⓜ*ạ*ı, hai vú trắng như tuyết tiếp xúc với 🅓â·〽️ dịch càng trở nên kiều diễm.
Động tác phóng đãng trực tiếp khiến Lương Thu Thu đỏ cả mặt và tai nhỏ.
"Hứa Gia Ninh, đừng làm vậy mà." Lương Thu Thu thấp giọng cầu xin anh.
Hứa Gia Ninh tà tứ cười nhìn cô, "Đừng làm vậy là làm gì hả Thu Thu." Dứt lời, anh nhắm đến điểm G dùng sức đâ·𝖒 chọc.
"A.. đừng đ-â-𝖒, đừng đâ*ɱ 𝖛à*𝑜 nơi đó, không được rồi.."
Toàn bộ d*m thủy từ huyệt nhỏ tràn ra, âm thanh cắm huyệt "phụt phụt" lọt vào tai, anh chạy nước rút gần trăm cái, Lương Thu Thu rốt cuộc chịu không nổi, hoa huy*t giật giật, tùy ý cao trào..
← Ch. 65 | Ch. 67 → |