Ti*u ra quần
← Ch.06 | Ch.08 → |
Hoa Ly sinh ra khuôn mặt đã hoàn mĩ, ngọc thể thì lại càng tuyệt diệu, băng cơ ngọc cốt, tao huyệt thì 🅓*â*ɱ mị, nhưng chính nàng lại không biết cứ ngây thơ mà lộ ra làm cho nam nhân càng thêm phát cuồng. Bạc Đình cúi người đem bụng nhỏ ⓓ.â.Ⓜ️ mị của nàng 🦵ℹ️ế_𝐦 sạch sẽ, làm nàng khẽ khóc từng tiếng, lại dùng môi răng đi trêu đùa núm vú của nàng.
"Ô ô! Đi, tránh ra... Ta, khó chịu."
Tiểu thanh nhi nhu nhược có chút thở hồng hộc, làm tâm Bạc Đình đều mềm ra, một bên xoa cái eo nhỏ mềm như cành liễu, một bên đem môi di chuyển qua cái cổ tuyết trắng rồi cắn vào cái cằm nhỏ, sau đó lại ♓ô*п cái miệng nhỏ thơm tho, mạnh mẽ đem hơi thở của bản thân tràn vào trong miệng nàng.
"Tiểu Bảo bối, chính là phía dưới tiểu tao huyệt lại ngứa? Lại 𝒸ắ_ⓜ νà_⭕ cho nàng nha?"
Đứng thẳng dưới háng đại dương v*t cứng rắn cực kỳ, nói xong liền hướng giữa hai chân Hoa Ly mà chọc, tiểu hoa khẩu ấm áp ư.ớ.𝐭 á.✝️ thiếu chút nữa bị căng ra, chân Hoa Ly nhanh chóng 𝓇ц.n ⓡ.ẩ.ÿ vô lực ở dưới thân hắn giãy giụa.
"Không muốn, không muốn! Bên trong trướng quá!"
Nàng khóc lóc chụp đánh lồng 𝖓ℊự-𝐜 của hắn, trong miệng còn không ngừng nuốt vào nước bọt hắn đưa qua, nhất thời gương mặt nhỏ nhắn càng trở nên đỏ bừng, tiểu huyệt lại tràn ra vài cổ tao thủy trong suốt.
"Chẳng lẽ ngươi không thích trướng chút? Ta đây thay nàng móc ra đi."
Bạc Đình nhàn nhạt cười, khoảng cách trong gang tấc làm hắn càng thêm rõ ràng thưởng thức thiếu nữ phấn mặt má đào, ngón tay đưa đến bên mặt lau đi một giọt lệ nóng hổi, hắn rất có hứng thú đưa ra trợ giúp.
Hoa Ly lại không ngốc, đầu nhỏ lắc như trống bỏi: "Không cần ngươi đào, ngươi đi ra đi!"
Bạc Đình lại càng không nghe nàng, ngược lại càng thêm phấn khởi, nhanh chóng đứng dậy, liền khom lưng đem Hoa Ly từ mà gian ngoài ôm vào trong, tiếng hô nhỏ chống cự của nàng bị hoàn toàn bỏ qua, hắn nhanh chóng hướng mật thất mà ở trung tâm bày một cái thiết giá (giá bằng kim loại) mà đi đến.
"Không cần ta đào vậy còn muốn cho ai tới? Chính ngươi đem ngón tay c●ắ●〽️ ѵà●𝐨 đi? Tiểu Bảo bối nàng ngón tay như vậy nhỏ, thỏa mãn không được cái â·〽️ 𝒽·ộ ◗â.ⓜ đã.𝓃.g này đâu."
"A a! Ngươi muốn làm gì! Buông ta ra!"
Khóa trên thiết giá rơi xuống, cổ tay Hoa Ly trước hết bị treo lên, khóa tay bằng da ɱề·m 𝖒ạ·i nhưng rất chắc giam cầm tự do của tiểu nhân nhi, trong phòng chỉ còn tiếng xích sắt loảng xoảng.
Bạc Đình ấn cơ quan bên sườn, liền đem xích sắt rút ngắn lại không ít, làm Hoa Ly miễm cưỡng dùng ngón chân chống đỡ trên mặt đất, hai tay bị xiết sinh đau.
"Đau quá! Ô ~ cầu xin ngươi thả ta xuống dưới!"
Cánh tay thon nhỏ của nàng nơi nào chịu được, Bạc ĐÌnh liền từ trên thiết giá lấy một đôi hoàn khấu (khóa hình tròn), lúc này đây trực tiếp đem hai chân nàng cũng chế trụ, Hoa Ly hoàn toàn bị treo lên không giữa thiết giá không thể động đậy.
"Hư, bé ngoan, nhìn nơi này của nàng đều ra rồi này"
Tầm mắt hắn chuyển từ trên khuôn mặt nhỏ đẫm nước mắt của Hoa Ly đảo xuống phía dưới, trên không hai mảnh xương hông mạnh mai tách ra, âm huyệt thịt non sưng đỏ khẽ đóng rồi hơi mở ra, dịch nhầy phân bố bên trong mang theo nhiệt độ bị tễ ra, lạch cạch từng giọt rơi trên mạt đấy sáng bóng.
Ngay phía dưới rơi một bãi d*m thủy lóng lánh, khó có thể tưởng tượng đó là từ trong cơ thể thiếu nữ mà chảy ra, ԁ.â.Ⓜ️ diễm tuyệt diệu k.í.↪️.♓ тⓗí𝒸.h nhân tâm.
Bạc Đình vuốt cổ tay nhỏ bị xiết đến phát cương của Hoa Ly cười nói: "Rất đau? Cũng biết nàng hiện nay tao huyệt có bao nhiêu ◗·â·〽️ mĩ đâu. Ngoan, bắn tiểu ra quần, làm ta thấy nàng càng mỹ bộ dáng, liền sẽ thả nàng xuống dưới."
Hắn thành thạo phá hủy phòng tuyến của nàng, lúc này đây, một chút tự tôn còn sót lại làm nàng cảm thấy thẹn thùng đều bị đáng dập nát. Hoa Ly trừng lớn mắt, ủy khuất lại phẫn nộ hận không thể 𝖌ı●ế●ⓣ hắn, run khóc kêu:
"Ngươi biến thái! Ca ca sẽ đến cứu ta! Hắn sẽ 𝖌ıế-ⓣ ngươi! A!!"
Mới vừa rồi bàn tay to còn vỗ về chơi đùa â-m 𝒽-ộ, trực tiếp không lưu tình chút nào mà đánh vào đôi vú tròn trịa của Hoa Ly, một đoàn thịt non tuyết trắng bị đánh đến vang thanh, hai vú sinh đau nhưng lại có một loại 🍳*υ*ỷ dị tê dại, Hoa Ly khó chịu không chịu được mà thét chói tai.
" Rõ ràng 𝒹-â-Ⓜ️ đã-ռ-ⓖ như vậy, bất luận là vú hay tiện â*〽️ ♓*ộ, đều thích bị ⓗ-ц-п-🌀 𝒽-ă𝐧-ℊ đối đãi đi? Ngay cả cái tao động mặt sau dù có thô bạo 𝖈.ắ.𝖒 𝖛à.𝖔 cỡ nào đều ⓓâ·ɱ dãng kêu lên muốn bao nhiêu tao đều có nha"... Hắn cười lạnh tiếp tục quất đánh vào vú nàng, tiếng đánh giòn vang lên mỹ diệu, một bên chậm dãi nói.
Hoa Ly gần như hỏng mất khóc kêu lên: "Không phải không phải!"
"Ta nhưng thật ra thực chờ mong ca ca ngươi sớm ngày xuất hiện, đến xem Thánh Nữ muội muội của hắn, là như thế nào bị ta thao hàng ngày, không chừng hắn lại đến muộn chút, trong bụng nàng đều có ta hài tử."
Nam nhân tuấn mĩ này xem ra so với ác ma còn đáng sợ hơn, thô bỉ lời nói từng câu từng chữ đánh tan tâm hồn thiếu nữ, cách làm lại thực ôn nhu, song chỉ 𝖈_ắ_ⓜ 𝐯_à_𝑜 huyệt nhi ⓒ·♓ả·y n·ư·ớ·ⓒ của nàng mà nghiền lộng một trận.
"Tiểu ra quần"
(~ ̄▽ ̄)~kiwi~(~ ̄▽ ̄)~kiwi~(~ ̄▽ ̄)~
Suggest: Dạy ♓.ô.ռ (cao h) của Quân Quân Quân
← Ch. 06 | Ch. 08 → |