Trống Rỗng Lên Tàu Điện Ngầm Bị Luân Gian (2)
← Ch.19 | Ch.21 → |
Những người đàn ông khác nghe được âm thanh này cũng chậm rãi bước tới, nhìn thấy cảnh tượng ⓚ*í𝖈*ⓗ ⓣ𝖍*í*𝖈*h này, có vài người không nhịn được sờ hạ bộ đang phồng lên của mình, có vài người lớn mật cũng gia nhập hàng ngũ sờ Tiểu Ngọc, có vài người lại lấy điện thoại ghi lại hình ảnh nữ sinh cấp ba bị lăng nhục.
Tiểu Ngọc bị véo qua lại, ⓢướп●🌀 đến run người, rất nhanh đã không đứng được, người đằng sau cảm giác phía dưới đã đủ ướt, rút ngón tay ra, ngay lúc Tiểu Ngọc thở dài nhẹ nhõm một hơi, thì có rất một côn tᏂịt thô to hơn rất nhiều so với một ngón tay thay thế, một phát đâ.𝐦 thẳng vào tiểu huyệt.
Tiểu Ngọc 𝒹â*m đã*𝐧*🌀 kêu một tiếng cuối cùng cũng không đứng được, tê liệt ngã vào lồng 𝖓ⓖự*🌜 của người đàn ông cao lớn. Người đàn ông cao lớn vì thế ôm cô, nhéo cằm cô cùng cô hô*n 𝖒*ô*ℹ️.
"Ưm a a a! Làm sao lại 𝖈-ắ-Ⓜ️ 𝖛-à-🔴 rồi! Không cần! Cái đồ khốn khϊếp nhà anh đừng cưỡng gian tôi, không cần ưm! Ưm ưm ưm! Ưm ~ ~ ô ô......"
"Cái đồ học sinh 𝖉â·ɱ đã𝐧·𝐠 nhà cô, trong miệng thật đúng là ngọt."
"Ha ha, người anh em, đừng 𝒽_ô_ⓝ nữa, cậu có muốn tới thao không?"
Người đàn ông đằng sau nhìn hai người 𝒽ô●𝐧 𝐦●ô●❗ cười cười, hắn rút 🅓ư_ơ𝖓_ℊ νậ_ⓣ ra, mời người đàn ông cao lớn thao hậu huyệt của Tiểu Ngọc, người đàn ông cao lớn trước mặt Tiểu Ngọc gật đầu, đẩy Tiểu Ngọc ngã vào trong lồng 𝓃*ℊ*ự*ⓒ người phía sau kia, bản thân cởi bỏ thắt lưng, móc ⓓươ-𝓃-g v-ậ-✝️ đã cương cứng ra, quỳ gối nhắm ngay vào âm đa͙o Tiểu Ngọc, quy đầu với tới miệng âm đa͙o của cô lập tức thao vào.
"A a a a! A ~ ~ ~"
Tiểu Ngọc nằm liệt trên người đàn ông phía sau, mô𝐧.ɢ và chân bị người đàn ông cao lớn bế lên, cơ thể không nhịn được mà г⛎·ⓝ 𝐫ẩ·🍸. Mà người đàn ông đằng sau cũng học động tác vừa rồi của người đàn ông cao lớn, véo cằm Tiểu Ngọc, ♓_ô_𝓃 lên.
"Ưm ưm ưm ~ ~ không cần.... không cần thao tôi, ưm!"
"Cái miệng nhỏ của tiểu tao hóa này thật đúng là rất ngọt, ha ha ha!"
Tay của những người đàn ông khác xung quanh cũng bắt đầu duỗi ra đây, bọn họ kéo áo sơ mi của Tiểu Ngọc, vài bàn tay to đùa giỡn vú của Tiểu Ngọc, còn sờ bụng cô và đôi chân vừa dài vừa trắng vừa nhỏ lại trơn nhẵn.
Cuối cùng, mọi người càng ngày càng gần, có không ít người bắt đầu không muốn thỏa mãn đơn giản với tay, còn muốn dùng miệng, bắt đầu 🦵ıế*m láp cơ thể Tiểu Ngọc.
Cũng có người ép Tiểu Ngọc đá lưỡi cùng cô, muốn xem xem miệng cô có phải ngọt như đã nói không.
"Ông anh, anh đừng thao nữa, cũng cho tôi tới hai lần đi, tôi nhìn nộn bức này mà thèm muốn 𝒸·𝐡·ế·🌴."
Người đàn ông vẫn luôn nhìn bên cạnh nói, hắn đã sớm móc ◗ươ𝖓-𝖌 ⓥ-ậ-✝️ ra sục.
Người đàn ông cao lớn còn chưa thao tận hứng, nhưng mà nghĩ đến bản thân được người đàn ông khác nhường thao nữ sinh này, bây giờ quả thật cũng nên nhường cơ hội cho người khác, để mọi người đều có thể nếm thể tư vị của đứa con gái 🅓●â●〽️ đãռ●ɢ này, vì thế hắn rút ԁư_ơ_𝐧_🌀 v_ậ_✞ ra, một người đàn ông khác lập tức thay thế vị trí của hắn, chọc 𝐝-ư-ơ-𝐧-🌀 𝖛ậ-† sục đến phát tím vào.
"Làm sao lại đổi người! Không!! Không cần! Các người muốn luân gian tôi sao! Không cần ô ô ô.... ."
"Cô mặc như vậy lên tàu điện ngầm còn không phải vì muốn bị luân gian sao, để mấy người chúng ta cùng nhau tới yêu thương cô đi!"
← Ch. 19 | Ch. 21 → |