Nơi Rừng Núi Hoang Vắng Bị Xé Áo 🅿️ⓗ.á 𝒯.𝖗𝐢.ⓝ.𝖍 (2)
← Ch.03 | Ch.05 → |
Thầy giáo cảm nhận được Tiểu Ngọc lại bị mình chơi đến cao trào, đứng dậy động đậy dưới háng, dung hạ thể ♓uп.g 𝒽ă𝐧.𝐠 đâ-Ⓜ️ cô, Tiểu Ngọc thét chói tau phun thật nhiều nước, lần này, cửa sổ xe, mái xe, còn có trên người thầy giáo tất cả đều dính nước, dưới thân ghế dựa cũng ướt, tay Tiểu Ngọc bất lực mà túm lấy đệm da dưới thân, 𝓇●ê●ⓝ r●ỉ không ngừng.
Thầy giáo nhìn Tiểu Ngọc quần áo không chỉnh tề, tóc hỗn loạn ngã dưới thân mình 𝓇·⛎·ռ 𝖗·ẩ·γ 𝖗●ê●n г●ỉ, mà hạ thể còn gắt gao bao lấy ν-ũ κ-♓-í sắc bén của mình, tâm trạng của thầy giáo rất tốt, hắn cúi người xuống một lần nữa nắm lấy bộ ⓝ🌀●ự●𝐜 của Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc thoải mái nắm lấy tóc của thầy giáo văn vẹo cơ thể phóng đãng kêu, khi chưa nhận thức được, cô đã bị chinh phục.
"Thầy ơi thật thoải mái! N🌀ự·c bị thầy hút đến 💲·ướ𝖓·ⓖ!"
"Bên trước thoái mái, còn phía dưới thì sao? Phía dưới ş·ướ·𝖓·🌀 hay không şư*ớ*п*🌀?" Nói xong thầy giáo bắt đầu dung sức điên cuồng đâ.〽️ ⓥ.à.𝑜 𝐝_â_ɱ huyệt vừa mới cao trào của Tiểu Ngọc.
"A a a a a! 𝒮_ư_ớп_🌀! Phía dưới cũng rất ş.ư.ớ𝐧.ⓖ, thầy làm cho em rất 𝖘.ư.ớ.𝓃.ⓖ! Thầy ơi, bên trong tiểu huyệt của em rất 𝐬ướ𝖓·🌀! Đầu vú cũng rất 𝐬ư*ớ𝖓*ɢ a a a! 𝒩𝐠ự●↪️, cảm giác ⓝ🌀_ự_𝒸 cũng muốn cao trào! Hút đầu vú em! Hút đầu vú em a a a thoải mái muốn 𝐜ⓗế_t! Bên kia cũng l_1_ế_𝖒, bên kia, bên kia, cũng, a a a a thật 𝐬ư_ớ_𝓃_𝖌 ~ vú thật thoải mái! Thầy giáo đ_ 🌜-𝐡ế-🌴 em! 𝒮ướ·𝖓·🌀 muốn 𝐜♓ế●✝️ thầy ơi a a a ưm ưm, hóa ra bị đ● 💰*ướ*𝓃*ℊ như vậy! Bị đàn ông đ* cũng quá sung 💰*ướ𝐧*ⓖ rồi ~~ thầy ơi người tùy tiện làm em đi! Thầy ơi người đ● em đi! A a a a a! Ưm ưm thầy ơi! A a!"
Nhìn thấy Tiểu Ngọc đã hoàn toàn từ bỏ chống cự, ôm hắn không kiêng nể gì 𝓇·ê·𝖓 𝖗·ỉ phóng đãng kêu cầu thao, thầy giáo càng thêm công kích, 𝐝.ươ.𝖓.ⓖ ✅.ậ.t dường như toàn lực cắ*〽️ và*🔴, đã hoàn toàn bị ⓚ●♓●0á●ⓘ 🌜ả●〽️ trong tiểu huyệt bao trùm.
"Tôi đ* c𝒽ế-† em, Tiểu Ngọc! Thật 💰ướ𝓃.🌀! Em là người thầy giáo tôi chơi ⓢ·ướ·ⓝ·ɢ nhất! Â*m ♓*ộ m_ề_〽️ Ⓜ️ạ_1 nhiều nước như vậy, ԁ●â●𝐦 đ●ã●п●🌀 muốn c♓-ế-†, thật chặt! Kẹp 🌜𝖍ế-т tôi, thật 𝖘ư*ớ*𝐧*ⓖ, quá sung ⓢ.ướ.п.𝐠!"
Thầy giáo đưa ngón tay sờ vào chỗ hai người ⓖℹ️🔼●🅾️ 𝒽●ợ●𝐩, sờ sờ miệng huyệt và môi â●𝐦 ♓●ộ kiều nộn ư.ớ.𝐭 á.𝐭, cuối cùng dừng lại trên âm đế, ngón tay hắn điên cuồng ấn âm đế của Tiểu Ngọc, Tiểu Ngọc sung ⓢ.ư.ớ𝐧.ɢ bắt đầu điên cuồng gào thét.
"Thầy đừng chạm vào chỗ kia! Đừng đừng đừng đừng a a a a a! Không cần a a a a a! A a a ưm ưm! Thật, thật 💲*ư*ớ𝐧*𝖌 a a a em muốn hư rồi!"
Niệu đạo của Tiểu Ngọc phun ra nước, 𝖉·â·〽️ thủy từ bàn tay to của thầy giáo phun ra, từ âm đế bắn ra bọt nước mỹ lệ, 🅿️♓●á●✝️ ⓡ●𝖆 â●𝐦 ✝️𝐡@𝖓●♓ d_â_〽️ đ_ãn_ⓖ.
Dùng ngón tay còn chưa đủ, thầy giáo giật mạnh ⓓ.ư.ơ.п.🌀 ☑️ậ.🌴 của mình ra khỏi â.𝐦 𝐡.ộ, cùng đưa ra ngoài â-m đ-ạ-🔴 một lượng lớn ◗â-𝐦 thủy, dập mạnh vào â-ⓜ đ-ạ-𝐨, mỗi lần đ·â·Ⓜ️ mạnh như vậy kéo theo rất nhiều nước chảy ra. Tiểu Ngọc vẫn luôn kêu d●â●Ⓜ️, cô cũng không biết bản thân rốt cuộc nước ở đâu mà ra nhiều như vậy, trước đây cô tự an ủi chưa từng triều xuy, lần lần quả thực phun chảy các loại nước, tự như hạ thể biến thành suối nước nóng.
Thầy giáo kiểm tra tiểu huyệt của Tiểu Ngọc đã lâu, Tiểu Ngọc cao trào vài lần, cuối cùng, thầy giáo đưa 𝖉●ư●ơռ●🌀 vậ●ⓣ nhét vào miệng cô, toàn bộ tràn đầy bắn vào trong cổ họng cô. Trong miệng Tiểu Ngọc tràn đầy 𝖙ın_𝖍 ԁị𝖈_h đặc sệt cùng ⓓ·â·m thủy của mình.
Thầy áo một bên 𝖇·ắ·ռ †·i𝓃·♓ một bên thọc lộng, vốn định làm xong thì kết thúc lần ◗â_𝐦 hành này, nhưng mà không nghĩ tới trong miệng Tiểu Ngọc qua thoải mái, vừa ấm áp lại Ⓜ️ề*𝐦 ⓜ*ạ*𝒾, còn có đầu lưỡi nho nhỏ và quy đầu cùng nhau càn quấy, thầy giáo lại bắt đầu cứng lên, vì thế lại đ* Tiểu Ngọc thêm một lần, ♓●υп●🌀 𝐡ăⓝ●🌀 mà để cô cao trào vài lân, đ● đến tận hứng, cuối cùng bắn bên trong tiểu huyệt của Tiểu Ngọc.
Sau cùng, Tiểu Ngọc nằm ở phía sau hai chân không khép được, â_〽️ 𝒽_ộ chậm rãi chảy ra ԁ-â-m thủy và т·1n·♓ ◗ị𝐜·♓, trên người đều là dư vị khο·á·1 ↪️·ả·𝖒 cao trào. Thầy giáo lái xe đưa cô đến trước cửa nhà, còn tặng cho Tiểu Ngọc thuốc tránh thai bản thân đã chuẩn bị trước.
Hắn giúp Tiểu Ngọc mặc đơn giản áo đồng phục xong rồi vát, nhưng mà toàn bộ áo lót quần lót bị thầy giáo tịch thu, hắn nói hắn muốn giữ lại làm kỉ niệm, Tiểu Ngọc đành phải trống rỗng xuống xe, đồng phục của cô bởi vì bị thầy giáo xe rách rơi mất vài cái cúc, cũng chưa có cách khép chặt, cô đành phải ôm cặp sách che đậy bộ 𝓃𝐠ự.c sắp bị bại lộ, hai chân 𝓇ⓤ·п rẩ·𝖞 xuống xe về nhà.
Tiểu Ngọc nghĩ thầm, hôm nay sau khi tan học 𝐥à_m тì_ⓝ_h với thầy giáo đã lâu, sắc trời có chút đậm, thời gian này cha đã sớm tan tầm ở nhà, hy vọng hắn nhìn qua bộ dáng ⓠ𝐮á.ı 🅓.ị của mình không nghi ngờ gì.
← Ch. 03 | Ch. 05 → |