Truyện:Đừng Cắn Em Mà - Chương 06

Đừng Cắn Em Mà
Trọn bộ 19 chương
Chương 06
Bị cậu trai trẻ đè xuống giã dữ dội
0.00
(0 votes)


Chương (1-19)

<images>Vẻ ngoài của hắn quá lừa tình, điều này làm cho Bạch Mộc cứ cảm thấy mình giống như tên tội phạm đang cưỡng h·ô·n đứa trẻ vị thành niên vậy.

"Có thể...Đừng biến thành thế này không..." Bạch Mộc lí nhí nói.

Khóe mắt lướt qua, nàng nhìn thấy vẻ mặt của cậu bé này hơi cứng lại, hắn hơi nghi ngờ xen lẫn ấm ức hỏi nàng: "Em không thích ư?"

Quay đầu lại lần nữa, người bên cạnh lại thay đổi hình dáng tiếp.

Đường nét nảy nở hơn lúc nãy một chút, chiều cao cả hai xấp xỉ nhau, dáng người nhìn thì có vẻ hơi gầy nhưng cánh tay nàng đang nắm này đây lại rất có cơ bắp, sờ vào cảm thấy rất mạnh mẽ rắn chắc.

Vì chiều cao của bản thân nên hắn hơi hạ trán xuống để ngang bằng với tầm nhìn của nàng.

Môi chạm vào khóe miệng của nàng cọ cọ, Luis vòng tay qua ôm lấy eo nàng, mở miệng hỏi bằng chất giọng độc nhất của cậu trai trẻ, "Thế này thì sao?"

Hô hấp của người con gái thoáng khựng lại, hai má của nàng đỏ lựng hết lên, đôi môi lúc đóng lúc mở chẳng thốt nên lời.

Chàng thiếu niên nhếch khóe môi ngậm lấy môi nàng.

Chiếc áo choàng bị ném đại xuống mặt đất, váy ngủ bị vén cao lên khoe ra bầu vú trắng nõn 〽️●ề●𝖒 ⓜ●ạ●ı, nụ hồng anh bị người ta vạch ra 𝓇*u*𝐧 ⓡ*ẩ*y đứng thẳng trong không khí.

Bạch Mộc bị người nọ đặt lên trên bàn, sự đụ·n·🌀 𝐜·𝐡·ạ·ⓜ lạnh lẽo khiến nàng nhíu mày lại, hai chân bị hắn mở rộng ra, người đàn ông mạnh mẽ đè lên kê thứ cứng ngắc của mình cạ vào nơi e ấp của nàng bắt nạt 𝖈·ọ ×á·т.

Chàng trai ngậm lấy nụ hoa trên n🌀ự.c nàng ⓛ❗*ế*𝖒 l❗·ế·𝖒 cắn cắn, từng trận tê dại dấy lên ⓚ●í●🌜●𝖍 т♓í𝖈●♓ đến lỗ hoa dưới thân, Bạch Mộc kẹp lấy eo hắn phun ra một dòng nước xuân kích tình.

Dưới thân bị quy đầu chọc mạnh, dương v*t cách một lớp quần ⓗ⛎ռ·𝖌 𝒽·ă·𝓃·ɢ ⓝ●g●𝒽●ⓘ●ề●𝖓 𝐧●á●т vào lỗ hoa của nàng, nước xuân chảy đầm đìa xuống thấm ướt hết đũng quần của hắn.

Chàng ta thò tay xuống 𝖛𝐮.ố.† ⓥ.𝑒 â●𝖒 𝐡●ộ của nàng, ngón tay thon dài 𝖈.ọ ❌.á.✝️ bên ngoài khe hoa rồi bất chợt tiến nhanh vào trong.

"A ..." 𝐊𝐡*🅾️*á*i 𝐜ả*ɱ khi bị ⓧ·â·〽️ ռ·𝒽·ậ·𝓅 vào khiến nàng không chịu nổi rên lên một tiếng, thịt non trong lỗ hoa 𝖘iế*t 🌜♓*ặ*ⓣ lại, tham lam cắn chặt lấy ngón tay của hắn hệt như cái miệng nhỏ đang ngấu nghiến đồ ăn ngon.

"Thèm đến thế ư?" Hắn trở tay xoa xoa bầu vú đang bị ngó lơ kia, ngậm lấy nụ hồng anh đỏ ửng mơ hồ hỏi khẽ.

Ngón tay hơi 𝐫*ú*𝐭 𝐫*🅰️ ngoài, rồi lại đột nhiên đẩy vào chỗ sâu nhất.

Lỗ hoa của nàng chợt co rút mạnh, một luồng hơi nóng ào ạt len ​​lỏi ra ngoài kẽ tay thoát ra khỏi con đường hầm.

Người con gái ngâm nga khe khẽ, nàng nâng cái người đang ✔️_ù_ℹ️ ✌️à_o 𝓃g·ự·𝖈 trái của mình ⅼïế*〽️ cắn kia lên, Bạch Mộc bĩu môi, trong mắt chứa đầy sự bất mãn, nàng ưỡn 𝖓●🌀●ự●↪️ phải của mình lên kê vào miệng hắn.

"Sao có thể... Không công bằng như thế... Ư á!" Chưa kịp nói hết câu thì chàng trai này đã há miệng cắn mạnh vào nụ hồng anh mất rồi, hắn dây nghiến lấy nụ hoa như đang trừng phạt vậy.

Sau khi trải qua những lần là*𝖒 ✞ì*𝐧*𝐡 trước đó thì dường như cơ thể càng trở nên nhạy cảm hơn thì phải, mỗi một lần đ*ụⓝ*🌀 𝖈*h*ạ*𝐦 đều khiến nàng run lên không thôi, nàng 🎋-ẹ-🅿️ 𝖈-♓ặ-𝖙 lấy eo của hắn dí sát nơi thầm kín của mình vào chỗ cứng nhắc kia ✞ⓗ_ở ⓓ_ố_↪️ 𝒸.ọ ×.á.🌴 không ngừng.

Nhưng vì sự cản trở của lớp vải nên nàng chẳng thể nào ăn được thứ thô to cương cứng ấy.

Bạch Mộc uất ức cực kỳ, người đàn ông trên người chỉ biết vùi đầu ⓛ_❗_ế_〽️ cắn, thậm chí ngón tay kia cũng chỉ 🌜●ọ ❌●á●𝖙 bên ngoài chứ chẳng chịu vào trong.

Không có ngón tay an ủi nên chỗ sâu thẳm bên trong kia càng ngày càng trống rỗng khó chịu, không còn cách nào khác, nàng chỉ đành tự mình vươn tay 🌜ở-𝐢 զ⛎ầ-n của hắn ra.

dương v*t thô to thoát khỏi rào cản đập mạnh vào mu bàn tay của nàng.

Bạch Mộc đan hai tay vào nhau cầm lấy hàng họ cương cứng sục lên sục xuống, dù chỉ vừa sờ vào thứ bự chảng này thôi nhưng nó cũng đủ để nàng ⓡ⛎.n l.ẩ.ÿ 𝖇ẩ.γ ứa nước ra ồ ạt rồi.

Mặc dù đang ở trong hình hài một chàng trai nhưng thứ đó của hắn vẫn to bự như cũ, dương v*t bị nàng cầm trong tay chơi đùa, đỉnh đầu bị k·í𝒸·𝒽 †·♓í·𝖈·♓ chảy ra dòng chất lỏng trong suốt tanh nồng.

Nàng nắm lấy dương v*t ấy để nó kê vào khe 𝖇·í·ɱ của mình, sau đó vặn eo nóng lòng muốn nuốt lấy nó.

Như thể cố ý đối đầu với nàng, quy đầu kia chỉ vừa tiến vào một chút là đã quay lưng rú·𝐭 𝐫·𝖆 ngoài.

"Đừng ... Đừng đi mà..." Người con gái nức nở van xin.

Nhưng cậu trai này lại nhất quyết không chịu vào, hắn nhả ra câu "Xem biểu hiện của em" rồi xoay người ngồi xuống mép giường.


Bạch Mộc chỉ đành nhảy khỏi bàn giẫm lên tấm thảm nhào tới đùi hắn.

dương v*t dựng đứng hiên ngang, người con gái nuốt nước miếng dùng cả hai tay ôm lấy nó, nhìn hắn bằng ánh mắt nài nỉ.

Một dải lụa đỏ bay ra khỏi ngăn kéo, đầu ngón tay của chàng trai khẽ run lên, dải lụa tức khắc trói chặt tay nàng lại, buộc cổ tay của nàng ra sau lưng rồi buộc tiếp cặp đùi của nàng vào nhau.


Dải lụa đỏ 💰*❗*ế*🌴 𝐜*𝐡*ặ*t tạo nên vài vết lõm trên cặp đùi của người con gái, mặt hắn tối sầm lại, cầm lấy dương v*t sục liên hồi.

Hắn nắm hàng họ của mình vỗ một cái vào góc mặt của nàng, sự va chạm nhẹ phát ra tiếng "bốp" như tiếng hai bàn tay đập vào nhau, quy đầu dương v*t vòng trở xuống chạm vào nụ hoa đỏ trên ⓝ𝖌ự-c nàng, 🌜-ọ 𝐱-á-ⓣ bôi 𝐭-1𝐧-𝐡 𝐝ị-𝐜-𝖍 vào nụ hồng anh ấy làm cho sắc đỏ trên đó càng thêm long lanh hơn.

"Hừ a ..." Người con gái nằm giữa hai chân của hắn há miệng r*ê*𝐧 𝐫*ỉ không ngừng.

dương v*t thô to gần trong gang tấc, nàng vươn cái lưỡi hồng hào của mình ra thử 👢·ı·ế·〽️ vào lỗ sáo nho nhỏ ấy.

Hô hấp của cậu trai dần nặng nề hơn, hắn 𝖛⛎ố●🌴 ν●𝖊 đầu của nàng, con ngươi thấp thoáng hiện lên màu đỏ thẫm.

Nàng vẫn chăm chú 👢*ıế*〽️ lỗ sáo nhỏ ấy, sau khi nhận ra nó không có mùi vị gì thì lúc này mới mở miệng ra ngậm hết quy đầu vào trong.

"Hừ ... Đừng dùng răng."

Bạch Mộc cẩn thận thè lưỡi 𝖑*1*ế*m quanh thân cán, dương v*t khá dài nên dù nuốt đến tận cổ họng thì vẫn còn một nửa lộ ở bên ngoài.

Người con gái chầm chậm 𝖑ℹ️●ế●𝐦 〽️ú·🌴, ở nơi nàng không nhìn thấy, cần cổ của hắn đã nổi đầy gân xanh, trong mắt của hắn ngập tràn ◗.ụ.ⓒ 𝐯.ọ.𝓃.ɢ, hắn bỗng đè đầu Bạch Mộc lại thọc thọc vài cái vào miệng nàng.

Cuối cùng cũng nghe hắn thở hắt ra một hơi: "Ư..."

Bàn tay đang giữ cái gáy của nàng hơi buông lỏng ra, người con gái lật đật nhổ thứ trong miệng ra ngoài, vuốt cổ họ nhẹ hai tiếng.

Sức lực lúc nãy quá ghê người, nó thọc đến tận chỗ sâu nhất trong cổ họng của nàng, một thoáng đó Bạch Mộc thậm chí còn tưởng rằng mình sắp bị nó đâ-〽️ thủng cổ họng rồi chứ.

Chàng thiếu niên bợ ⓜ●ôռ●g nàng lên nhấc cả người nàng lên khỏi mặt đất, để nàng quỳ gối trên người mình, hắn kê dương v*t cứng ngắc của mình vào nơi e ấp của nàng chọc chọc.

"Muốn thì tự mình làm đi."

Nước xuân men theo bắp đùi chảy xuôi xuống dưới, dương v*t kê vào khe hoa, quy đầu từng chút từng chút mở ra khe nhỏ, sự mát lạnh κí.c.h т.𝒽.í.𝖈.♓ khiến nàng không kìm được co rút khe nhỏ cắn chặt lấy quy đầu đang hưng phấn kia.

Luis cũng hơi nhíu mày chống lại cơn ◗●ụ●𝐜 ✅ọп●𝐠 muốn bắn ra của mình.

Cơ thể của nàng hạ xuống, cực kỳ chậm rãi nuốt thứ ấy vào trong.

Cậu thiếu niên nhéo eo nàng một cái, đột nhiên ấn mạnh xuống.

dương v*t thọc thẳng vào chỗ sâu nhất, tiếng г-ê-ⓝ r-ỉ của Bạch Mộc tản ra ngoài không khí, tựa như con cá đang mắc cạn nằm trong lòng hắn ⓣ_ⓗ_ở ♓ổ_n 𝖍ể_𝓃.

Hơi nóng ⓝón-𝐠 𝐛ỏп-g cùng với tiếng 🌴𝒽_ở 𝐝ố_𝒸 yêu kiều phả vào bên tai, hạ bộ của Luis lại cương cứng hơn, không đợi nàng làm quen mà đã bắt đầu điên cuồng đẩy đưa liên hồi.

Tiếng г●ê●𝓃 𝐫●ỉ vang lên đứt quãng, nàng bị chơi đến nói không tròn câu, chỉ biết lắc đầu thỏ thẻ cầu xin bên tai hắn: "Chậm lại ... Đừng á ... Ư ư ... Chàng chậm lại một chút.... Xin chàng ..."

Hắn ôm lấy lưng nàng dập liên hồi, sau mười mấy lần giã cuối cùng Bạch Mộc không chịu được nữa 𝖗𝐮●𝓃 𝓇●ẩ●🍸 lên cao trào.

Thứ đồ trong cơ thể vẫn cương cứng như cũ, hắn cố tình thả chậm tốc độ lại, chôn quy đầu ở bên trong thong thả đẩy đưa, ngay lúc nàng thả lỏng ✝️*𝐡*ở ♓*ổ*n ♓ể*𝖓 thì bất ngờ hung tợn đẩy mạnh cả cây vào chỗ sâu nhất ռg●h1ề●𝓃 пá●𝐭.

Người con gái thét chói tai giãy giụa nhưng lại bị hắn tóm lấy m·ô𝐧·𝐠 khống chế chặt chẽ, nàng bị bắt phải chịu đựng một đợt đưa đẩy liên hồi khác.

Dải lụa trên tay đã được tháo ra, nhưng hắn cũng không bỏ qua hoàn toàn mà lại tiếp tục lấy nó quấn chặt xung quanh ngự-🌜 nàng, quấn lấy bầu 𝓃_𝐠ự_𝐜 nõn nà ấy, bầu 𝓃●🌀ự●↪️ mềm mịn trắng nõn như tuyết bị dải lụa đỏ thít chặt vào nhau, ngay cả nụ hồng anh ửng đỏ trên ռ🌀-ự-🌜 cũng bị quấn lấy.

Âm hộ nhỏ của nàng vẫn đang ăn vào nhả ra dương v*t to lớn, ⓚ𝐡.𝖔.á.𝖎 𝐜.ả.𝖒 quá đỗi mãnh liệt khiến cho nàng không chịu nổi c♓●ả●γ nư●ớ●🌜 mắt li ti.


Hắn dang rộng hai chân người đang quỳ giữa háng mình ra vác hai chân ấy lên khuỷu tay của mình, Luis cứ như thế vừa dập vừa đi đến cạnh giường.

Mỗi lần đi một bước là thứ bên trong cơ thể lại tiến vào sâu hơn, quy đầu dương v*t hết lần này hết lần khác cạ mạnh vào vách tường bên trong.

🎋·♓·0á·ï 𝒸·ả·Ⓜ️ lần lượt ồ ạt đến, eo của Bạch Mộc mềm nhũn cả ra, chẳng có chút sức để tránh sang chỗ khác.

Cơ thể đột nhiên ngã xuống, rơi xuống chiếc giường êm ái.

Chàng thiếu niên nâng môռ·ⓖ nàng lên, để nơi thầm kín riêng tư của nàng treo ở mép giường.

Bạch Mộc có thể nhìn thấy rõ thứ cương cứng thô to kia đang 𝐱.â.𝖒 п.𝖍.ậ.🅿️ vào cơ thể của mình như thế nào.

Hắn bất chợt dập mạnh xuống, giã đến mức nàng nói không tròn câu, Bạch Mộc hoảng sợ nắm chặt lấy cánh tay của hắn hòng tìm cảm giác an toàn.

Móng tay đ-â-ⓜ 𝖛à-ⓞ da thịt, cơn đau nhói khiến hắn ngày càng hăng hái hơn, phần eo bắt đầu không theo quy luật mà đưa đẩy liên hồi trong cơ thể của nàng.

Bộ ⓝɢ-ự-𝖈 căng tròn vì tốc độ đưa đẩy của hắn mà không ngừng ⓖợ-ռ 💰ó𝖓-𝐠 bấp bênh, tựa như con thỏ trắng đang nhảy nhót giữa cánh rừng, trên dưới cùng đong đưa, dải lựa đang buộc trên n-🌀ự-🌜 chếch sang hướng khác phơi ra nụ hồng anh yêu kiều.

Nước xuân trong suốt vì động tác của hắn mà liên tục tràn ra thấm ướt hết chỗ giao nhau của hai người, cánh 〽️ô·ⓝ·🌀 của người con gái ướt nhẹp không tả nổi, bỗng cây hàng thô to kia trượt ra khỏi cơ thể, nàng bị người nọ lật người lại.

Áp sát cơ thể lạnh lẽo của mình vào lưng nàng, hắn vỗ vỗ vào 𝖒.ô.ⓝ.g nàng, khàn khàn ra lệnh: "Nâng lên."

Làm theo chỉ thị của hắn, Bạch Mộc nâng Ⓜ️.ô.n.ɢ lên đồng thời hạ thấp eo xuống.

Cặp đào bị người nọ nhẹ nhàng tách ra, dương v*t cương cướng lại lần nữa đú●𝖙 mạnh vào, người con gái rên lên một tiếng, cứ như thế đạt tới 𝖈_ự_𝖈 ⓚ_♓o_á_i.

Bụng nàng 𝖗ц-ռ гẩ-𝓎 không ngừng, khe thịt mềm xoắn chặt lấy khiến hắn chẳng thể động đậy nổi.

Một tay của hắn chống xuống bên cạnh người nàng, tay còn lại lần mò xuống 𝐯·𝖚ố·🌴 𝐯·𝖊 hạt châu đang bị giấu trong khe thịt kia.

dương v*t chôn ở bên trong nắc mạnh không ngừng, mỗi lần đâ·Ⓜ️ 𝐯à·𝑜 đều nghiền qua chỗ đang sưng phồng bên trong, cao trào đợt trước còn chưa tan đi mà cơn 💰ư●ớⓝ●ℊ khoái của đợt sau đã ồ ạt kéo đến.

Ngón tay của hắn nhẹ nhàng xoa nắn hạt châu đỏ lựng, ngay lúc thọc vào còn cố ý xoa mạnh hơn.

Bạch Mộc thét chói tai gần như nằm liệt trên giường, bụng nàng co rút kịch liệt, trên mặt đọng vài hàng lệ.

Tấm trải giường dưới thân bị nước xuân của nàng xối ướt đẫm, nàng 𝖙_♓_ở 𝖍ổ_𝖓 ♓ể_𝐧, không còn sức mà nâng Ⓜ️●ô●𝖓●𝖌 lên nữa.

Cậu trai l*ⓘ*ế*𝐦 𝖍_ô_n sau gáy của nàng, in xuống những dấu vết mờ nhạt trước đó bằng những dấu vết mới.

dương v*t to lớn chôn sâu trong 𝖇í●〽️ nhỏ, nàng có cảm nhận rõ hai chiếc răng nanh đang thèm khát cọ vào gáy của mình kia.

Người nọ nắm lấy eo nàng, dương v*t bên trong đẩy nhanh tốc độ giã bành bạch liên hồi.

Hắn bóp bầu ⓝℊự-𝐜 tròn trịa của người con gái, nắm trong lòng bàn tay xoa nắn ✌️.𝐮.ố.🌴 ✔️.𝖊.

Bạch Mộc vùi đầu vào trong chăn nức nở khóc thút thít, bỗng người phía sau xoay đầu nàng lại, giây tiếp theo đầu lưỡi nhỏ bé của nàng đã bị chiếc lưỡi lạnh lẽo kia của hắn quấn quít nhảy múa.

Hắn chợt tăng tốc độ đưa đẩy, hàng họ thô dài mạnh mẽ dập thêm mấy chục cái rồi thọc vào chỗ sau nhất chôn vào nơi nhạy cảm ấy bắn hết ra.

Dòng chất lỏng trắng đục tràn ra xối ngập khe hoa của người con gái, tiếng thét chói tai của nàng bị mắc kẹt trong cổ họng, bụng dưới г●υ●𝐧 𝐫●ẩ●y co rút lại, giờ đây nàng chẳng còn suy nghĩ gì được nữa, ngay giờ phút này nàng chỉ cảm nhận được dòng chất lỏng mát lạnh kia đang không ngừng chảy róc rách trong cơ thể của mình.

Môi răng tách ra, sợi chỉ bạc chảy ra khỏi miệng của đôi trai gái.

Bạch Mộc hoảng hốt lật người trở lại nằm ngửa trên giường.

dương v*t thô tô chậm rãi 𝐫ú*t 𝖗*𝒶 ngoài, dòng chất lỏng mất đi sự ngăn cản của dương v*t chầm chầm chảy xuôi ra ngoài lỗ hoa.

Luis h*ô*𝐧 lên đầu gối của nàng, 𝒽ô·n từ bẹn đùi đến tận mép háng. Hắn dựa gần vào â.m ♓.ộ nhỏ của nàng, nơi đó bị chơi đến đỏ ửng đáng thương, hai cánh hoa 𝒽·é Ⓜ️·ở chảy ra từng dòng chất lỏng màu trắng hỗn tạp.

Mắt hắn tối sầm lại, răng nanh kê vào bắp đùi của nàng cắn xuống.

Chương (1-19)