Sáng sớm
← Ch.41 | Ch.43 → |
Wechat của Chu Tử Ninh vang lên, anh cầm di động lên nhìn qua tin nhắn rồi lại nhét vào túi như không có chuyện gì."Trời ơi, ba mẹ đều đến đây. Em còn chưa chuẩn bị gì cả." Vân Du lo lắng nói.
Chu Tử Ninh đè cô dựa vào tường, luồn tay vào làn váy, v_υ_ố_✞ 𝖛_3 bờ 𝖒ôп-g mịn màng.
"Em không cần áp lực. Ba mẹ anh đều là những người dễ nói chuyện, cứ xem họ là bạn bè bình thường đi." Chu Tử Ninh vén tóc cô lên cuốn vào lòng bàn tay, đầu lưỡi ư.ớ.ⓣ á.𝐭 l.𝖎ế.〽️ láp phần cổ mềm.
"Ưm.... Mẹ anh đang ở ngoài đấy. Hay là chúng ta ra ngoài trước đi."
Cô gái nhỏ tựa vào vách tường, cần cổ yêu kiều vì làn khí ⓝóп.𝖌 ⓑỏռ.🌀 của chàng trai mà nổi da gà lên.
"Bà ấy kêu anh phải giải quyết tiểu yêu tinh câu người trước tiên này." Anh lấy di động ra cho cô xem tin nhắn.
"Ninh Ninh, con không cần ra vội đâu, cứ làm tiếp chuyện sáng nay hai đứa còn dang dở nhé. Mẹ có chuyện muốn nói với ba."
Vân Du trợn mắt khó tin.
"Em xem, ba mẹ anh rất dễ nói chuyện đúng không?" Bàn tay anh tự nhiên đi một đường xuống dưới, chạm vào hoa tâm ẩm ướt. Chỗ đó nhớp nháp, vẫn còn sót lại tinh d*ch anh bắn vào tối qua."
"Thao em cả ngày lẫn đêm mà sáng sớm vẫn còn độ𝖓-𝐠 🌴-ì-ռ-ⓗ được à? Xem ra em thiếu thao rồi." Móng tay đẩy ra hạt châu đang ẩn nấp kia, nhẹ nhàng bấm vào.
Vật 𝐧·ó·𝓃·ɢ 🅱️·ỏ·ⓝ·ⓖ đằng sau chọt vào khe 〽️·ôn·ɢ của cô gái, cách hai tầng vải bông nhưng vẫn có thể thiêu đốt cô.
"Có phải muốn được ông xã thao nên em mới phát tình phải không?" Hông của anh ép sát vào cô, nửa người trên còn chưa động mà nửa thân dưới đã dập cô. Mặc kệ lớp vải đang che đậy, dương v*t của thiếu niên vẫn đánh liên hồi vào khe 𝖒ô𝖓.ɢ cô gái.
"Em không có....." Cô nhỏ giọng giải thích.
"Không có? Mới sáng sớm là ai đã dùng vú cọ anh, là ai đã dùng chân trêu chọc anh? Em còn không biết phía dưới anh cương lên?" Vừa dứt lời, anh càng dùng sức đánh lên.
Vân Du bị nói trúng tim đen nên đỏ bừng cả mặt.
Chu Tử Ninh dán sát vào mặt cô, dịu dàng nói: "Không sao đâu, có ♓@·ɱ m·⛎ố·𝖓 là bình thường mà. Ông xã sẽ thao em, sẽ đem dương v*t lớn nhét vào â.Ⓜ️ ✌️.ậ.✞ của em. Chỉ cần em gọi là ông xã sẽ đáp ứng. Em không cần đè nén d_ụ_𝒸 ✅ọռ_𝐠 của mình trước mặt anh, hiểu chưa?"
"Em hiểu rồi." Vân Du chạm vào quần anh, kéo nhẹ xuống.
"Ông xã đến đây." Chu Tử Ninh ⓒ·ở·❗ 🍳⛎·ầ·𝐧 pyjama và quần lót ra. Gậy th*t to lớn dữ tợn nằm giữa hai chân anh ước chừng to gần bằng cổ tay Vân Du.
Nó như một cánh tay nhỏ dài, trên mặt nổi đầy gân xanh.
Hạt châu của Vân Du bị c*ọ ⓧ*á*ⓣ nửa ngày nên trong huyệt ướt dầm dề. Chu Tử Ninh tì lên cặp 𝖒-ô-ռ-𝖌 của cô, 🌜-ắ-Ⓜ️ và-ο một cách thông thuận.
"A...." Thật 💲*ư*ớⓝ*ɢ. Cô phát ra tiếng rên kiều mị. Cô yêu người con trai đang đứng đằng sau kia. Cô muốn rằng mỗi giờ mỗi khắc đều bị anh xuyên qua, bị anh chà đạp, bị anh bắn đầy tinh d*ch.
← Ch. 41 | Ch. 43 → |