Truyện:May Mắn Gả Cho Người - Chương 103

May Mắn Gả Cho Người
Trọn bộ 106 chương
Chương 103
Bị Thao Đến Ngất Xỉu
0.00
(0 votes)


Chương (1-106)

Sau khi côn thịt Phó Dư 𝖈·ắ·m v·à·0 hoa huyệt liền trực tiếp thao làm.

Côn thịt lớn nhanh chóng quấy đảo hoa huyệt tinh xảo. Phó Dư rất hưởng thụ loại cảm giác bị nhục huyệt Cố Miên gắt gao cuốn lấy. Đại lượng d·â·ɱ thủy trong suốt theo động tác thao làm từ huyệt khẩu chảy xuống. Rất nhiều 𝒹_â_Ⓜ️ thủy chưa kịp chảy ra lại bị côn thịt hắn thao trở về.

Miệng huyệt truyền tới tiếng nước phốc phốc phốc, thanh âm thao huyệt vang dội làm gương mặt Cố Miên n-ó-𝖓-𝐠 🅱️-ừⓝ-ɢ đỏ ửng.

Rốt cục hoa huyệt cô chảy bao nhiêu 𝐝â·Ⓜ️ thủy mà thời điểm Phó Dư thao làm lại phát ra tiếng nước vang dội như vậy.

"Miên Miên, có thích bị tôi thao không?"

Ngón tay Phó Dư đùa bỡn cặp vú no đủ. Ngón trỏ và ngón cái kẹp lấy núm vú dùng sức kéo ra ngoài. Núm vú bị hắn kéo đến sưng 𝖍·ú·p đỏ bừng.

Tim cô đập nhanh lợi hại, không biết do bị thao ⓢư·ớ𝖓·🌀 hay do người thao cô 𝐬ư_ớ_n_𝖌 chính là Phó Dư.

"Ô ô... Mau, mau một chút..."

Cố Miên xoắn ɱ·ô·ⓝ·g nhỏ, hoa huyệt đói khát hi vọng côn thịt có thể thao nhanh một chút. Đến nỗi Cố Miên hoàn toàn không nghe rõ lời Phó Dư nói.

Cô chỉ biết côn thịt Phó Dư làm cô dục tiên dục tử. Cô muốn căn côn thịt lớn này thao hết mọi chỗ trong hoa huyệt cô. Cô muốn bị hắn dùng nó thao xuyên.

Không chiếm được đáp án mình vừa lòng, Phó Dư cũng không nóng nảy. Hiện tại Cố Miên đã nằm trên giường ngoan ngoãn tùy ý hắn thao làm. Nên những chuyện khác đều rất dễ nói.

Vì thế Phó Dư áp hai đùi Cố Miên lên vú cô sau đó cưỡi lên đùi cô dùng sức thao làm. Mỗi lần đều thao đến điểm G mềm thịt mẫm cảm bên trong.

Ⓚ·í🌜·𝖍 т·𝖍íc·♓ mãnh liệt làm hoa huyệt Cố Miên điên cuồng co rút. Càng nhiều hoa dịch chảy xuôi ra ngoài. Tiếng kêu ◗â-ⓜ đ-ã-𝐧-🌀 cũng mỗi lúc một vang.

Biết Cố Miên đã tới cực điểm nhưng Phó Dư vẫn không tính buông tha cho cô. Hắn muốn Cố Miên dù mất trí nhớ cũng phải yêu loại cảm giác bị hắn thao huyệt. Chỉ có như vậy t𝖍.â.𝖓 ✝️.h.ể Cố Miên mới có thể vĩnh viễn ở bên cạnh hắn.

"Ô ô... Quá sâu... Côn thịt lớn thao tôi hỏng mất..."

Cố Miên nhìn tư thế ԁâ-〽️ loại của mình mà tim đập bang bang. Cô chỉ cần nhấc đầu liền thấy côn thịt to lớn tím đen ra ra vào vào bên trong hoa huyệt, từng chút từng chút thao mở nó sau đó thao ra một đống lớn ◗â_𝖒 thủy.

Cố Miên nhìn thấy hình ảnh này, 𝒹â_Ⓜ️ huyệt càng co rút mãnh liệt. So với vừa rồi còn hút chặt hơn. Phó Dư bị Cố Miên kẹp như vậy cũng gầm nhẹ một tiếng.

"Tao hóa, thích ăn thịt bổng lắm sao? Hiện tại làm em ăn đủ."

Thanh âm Phó Dư khàn khàn, hiển nhiên đã bị ⓓ·ụ·↪️ 𝖛ọ·n·𝖌 hoàn toàn khống chế. Hai tay hắn ôm lấy vòng eo tinh tế bắt đầu va chạm tao huyệt với vận tốc nhanh hơn gấp bội. Tốc độ thao huyệt của hắn càng lúc càng nhanh, Cố Miên không chịu nổi tốc độ điên cuồng này, hai mắt trợn tròn bị hắn thao ngất.

Nhưng dù Cố Miên 𝐡-ô-п mê, hoa huyệt vẫn gắt gao bao vây lấy Phó Dư làm hắn hưởng thụ đến ngập tràn vui ⓢư●ớ●n●ⓖ.

Cuối cùng hắn nặng nề thao mấy chục cái, nhìn 𝒹-â-𝐦 huyệt bị thao đến đỏ. Hắn mới thả lỏng chính mình. Quy đầu đỏ tươi xuyên đâ.m điểm G, đại lượng 𝖙●ℹ️●ⓝ●𝖍 ◗ị𝖈●𝒽 ⓝón*🌀 𝒷ỏⓝ*ⓖ trực tiếp phun trên vị trí mẫn cảm đó.

Dù Cố Miên đã ngất đi nhưng ✝️·ⓗ·â·ⓝ 𝖙♓·ể vẫn nhịn không được 𝓇-ê-ռ г-ỉ lên.

Phó Dư lo lắng cứ cắm côn thịt bên trong sẽ căng hư Cố Miên nên hắn đem côn thịt thô to 𝖗_ú_🌴 𝓇_𝖆. Đại lượng †𝖎n●h ⓓ●ị𝒸●𝐡 sền sệt cùng với 𝐝â-𝖒 thủy từ tao huyệt trào ra, đem hai địa phương g𝐢_🔼_⭕ ♓_ợ_p trở thành một mảnh lầy lội.

Hắn 𝒽ô_𝐧 trán Cố Miên. Vô luận cô có mất trí nhớ hay không hắn đều vĩnh viễn nhốt cô bên cạnh, cả đời yêu cô.

Chương (1-106)