Hai Tiểu Huy*t Đều Bị Rót Đầy T*nh D*ch
← Ch.089 | Ch.091 → |
"Nước, nước tràn vào!"
Hai chân Cố Miên quấn lấy eo Phó Dư, hai đùi 𝒸_ọ ✖️á_ⓣ eo hắn. Nước ấm ⓝóп-ℊ 𝐛-ỏ𝐧-ɢ theo động tác hắn tràn vào hoa huyệt cô.
Cô muốn mở hai chân bước khỏi người Phó Dư nhưng đôi tay cô bị nội y tình thú trói chặt, nếu không kẹp lấy eo Phó Dư, cô sẽ rơi vào bể mất.
"Không phải em rất thích sao?"Thanh âm Phó Dư trầm thấp khàn khàn vang lên bên tai Cố Miên. Cùng lúc đó hắn bắt lấy ⓜôռ-🌀 cô, bắt đầu động tác 𝖌●𝐢●@●🅾️ 𝒽●ợ●🅿️.
Côn thịt lớn mỗi lần đều cắm tới đáy, nước hồ 𝐧ó·n·ɢ 𝒷·ỏⓝ·🌀 bị côn thịt đè lại trong tử cung làm Cố Miên vừa đau vừa şư-ớ-ռ-g.
✝️●h●â●ռ ✞●𝒽●ể Cố Miên vốn đã mẫn cảm. Giờ phút này bị Phó Dư lăn lộn như vậy càng làm cô nhịn không nổi nâng cằm.
Đầu lưỡi nóng cháy của Phó Dư ⅼ𝐢-ế-ɱ cằm cô, sau đó dùng hàm răng khẽ cắn.
Nháy mắt trong đầu Cố Miên hiện lên một đoạn kiều ái trong truyện người lớn cô viết.
Chẳng qua trong truyện, Phó Dư ngẩng đầu, còn cô như nữ vương nâng cằm hắn lên cắn.
Lý tưởng tốt đẹp, hiện thực tàn khốc a.
Lúc đầu Cố Miên còn có thể hưởng thụ tần suất thao làm này nhưng tốc độ của Phó Dư càng lúc càng nhanh, càng lúc càng nặng làm cô bắt đầu cảm thấy không chịu nổi. Quy đầu thô to ma sát điểm G, làm cô dần mất khống chế.
Nếu động tác của Phó Dư lại thô bạo một chút, cô sợ mình sẽ bị hắn thao đến mất khống chế, dù gì trước đây cô cũng đã từng bị hắn chơi đến phun nước.
"Ân... A... Căng quá... Đem nước ra ngoài đi mà..."
Thanh âm Cố Miên mang theo chút nức nở nói.
"Nhả ra? Vậy Miên Miên tự mình tiết ra đi."
Phó Dư vừa dứt lời, tốc độ thọc vào 𝓇ú-т г-@ lại nhanh hơn gấp bội. Bụng nhỏ của Cố Miên gồ lên hình dáng côn thịt hắn.
"A a a... Muốn tiểu..."
Cố Miên lắc đầu, bởi vì biên độ động tác quá lớn, cặp vú tuyết trắng theo đó lay động. Vú đầy đặn liên tục lắc lư làm Phó Dư nhịn không được cúi đầu hút duẫn núm vú phấn hồng.
K♓𝐨·á·ⓘ 🌜·ả·ɱ cực lớn từ đầu vú và hoa huyệt truyền đến làm Cố Miên liên tục cong người, tử cung đã bị hắn thao mở.
Quả nhiên ngay sau đó côn thịt liền tiến vào tử cung, dùng gân xanh chồng chất nặng nề 🌜.ọ ❌.á.✞ 🅓â_ɱ huyệt.
Đến lúc Cố Miên sắp cao trào, Phó Dư lại rút côn thịt ra.
Gân xanh chồng chất trên côn thịt ma sát với thịt non làm bụng nhỏ Cố Miên lập tức co rút, hoa huyệt cũng điên cuồng co rút theo.
Không có côn thịt chặn lại, d·â·𝐦 thủy lẫn với nước hồ thi nhau trào ra. Nhất thời Cố Miên thở ra một hơi.
Phó Dư bỗng lật người cô lại, để lưng cô hướng về phía hắn. Côn thịt đặt trước cúc huyệt, có ý tiến vào. Nơi đó so hoa huyệt còn chặt chẽ hơn.
"Ông xã, nơi đó không chịu nổi a..."
Cơ thể của Cố Miên hiện tại rất 𝐝â●ɱ đ●ãп●ⓖ, tất nhiên có thể chịu được côn thịt thô to của hắn. Nhưng mà côn thịt đâ*m ☑️à*𝐨 r*ú*ⓣ 𝐫*🔼 trong cúc huyệt liên tục làm trong lòng cô bốc lên một cổ sợ hãi. Cảm thấy giây tiếp theo cô sẽ bị hạn thao 𝒸_h_ế_🌴.
"Miên Miên ngoan, thả lỏng cơ thể."
Thanh âm Phó Dư khàn khàn vang lên bên tai cô.
Cố Miên còn tưởng hắn sẽ cho cô thời gian chuẩn bị nhưng hắn lại trực tiếp thao vào.
"Cúc huyệt chịu, chịu... A... không.... Ông xã thao chậm..."
Khóe miệng Cố Miên vướng một sợi tóc, ánh mắt ư●ớ●† á●✞ nhìn Phó Dư.
Phó Dư bị ánh mắt đáng yêu của cô nhìn đến nóng lên, hắn cúi đầu một ngụm ngậm lấy môi cô, nhét đầy lưỡi mình vào trong miệng cô.
Vì môi bị Phó Dư phong bế, Cố Miên chỉ có thể bất lực phát ra thanh âm nức nở. Một câu phản kháng cũng không thể nói ra.
Trùng hợp là trong đồng nhân văn Cố Miên viết trước đó cũng có tình tiết này.
Phó Dư vừa thao lạng hậu huyệt vừa xoa bóp âm đế. Ngón tay mang theo một tầng vết chay mỏng nặng nề khiêu khích âm đế mẫn cảm.
"Ô ô..."
Cố Miên sắp bị κ𝒽.o.á.ℹ️ c.ả.ɱ khổng lồ làm cho hít thỏa không thông. Cô liều mạng lắc đầu, dù đã cao trào nhưng Phó Dư đùa bỡn cô như vậy làm cô nhịn không được lắc 𝐦ô.п.🌀 thuận theo côn thịt thao lạng.
ⓝ-ⓖự-c cô không ngừng phập phồng, da thịt tuyết trắng nổi lên một tàng hồng nhạt mê người.
Phó Dư biết 🌴𝒽â·п т𝐡·ể Cố Miên còn có thể chịu được nữa, nên hắn càng không nhân nhượng.
Ánh mắt hắn tối sầm lại, một ngón tay trực tiếp cắm hoa huyệt ướt đẫm dề phía trước.
Một ngón tay thì hoa huyệt cô vẫn còn chịu được. Cố Miên ngửa đầu, khổ sở hưởng thụ κ●𝐡●ⓞ●á●i cả●m ngón tay hắn mang lại.
Nhưng rất nhanh một ngón biến thành hai ngón rồi đến ba ngón. Cuối cùng cả bốn ngón tay của Phó Dư đều cắ-ɱ 𝐯-à-𝐨 hoa huyệt Cố Miên.
"Ngô ngô... Ngô ngô..."
Cố Miên trừng lớn hai mắt. Cảm nhận bốn ngón tay hắn bắt đầu chuyển động từ tốn, chậm rãi mở rộng hoa huyệt.
Bốn ngón tay cùng ⓒắ*ⓜ ✅*à*o một lúc làm cô 𝐬●ướ𝓃●ⓖ đến hít thở không thông.
Càng muốn mệnh chính là Cố Miên chỉ cần cúi đầu là có thể nhìn thấy hình ảnh phản chiếu trong nước.
Hai luồng vú trắng nõn no đủ loạng choạng lắc lư, đầu vú phấn nộn sưng to như muốn phun sữa.
Mà hai tiểu huyệt cô đều bị Phó Dư dùng phương thức bất đồng đùa bỡn. Điểm 𝖈-ⓗế-𝐭 người chính là 𝐭𝖍_â_n ⓣ_𝐡_ể cô lại vô cùng phối hợp. Gắt gao mà hút lấy côn thịt và ngón tay hắn.
Bạch bạch bạch ~
Côn thịt Phó Dư va chạm càng lúc càng nhanh, ngón tay phía trước cũng tăng tốc theo.
Cố Miên phe phẩy đầu, miệng bị Phó Dư phong bế chỉ có thể dùng ánh mắt cầu xin hắn mau bắn cho cô.
Nhưng Cố Miên càng giống tiểu đáng thương bất lực cầu xin hắn, hắn càng không buông tha cô.
Đến lúc Cố Miên đã cao trào rất nhiều, Phó Dư mới đem ⓣ_ℹ️_ռ_♓ ◗ị🌜_♓ sền sệt phun vào cúc huyệt cô.
Khi chất lỏng ռó*n*𝖌 𝐛ỏ*n*𝐠 bắn vào, hai chân Cố Miên banh ra thẳng tắp.
Nhưng Phó Dư mấy ngày không chạm т*𝒽*â*ⓝ 𝖙*♓*ể cô, 𝐭i𝓃●♓ 🅓ịⓒ●𝒽 thật sự quá nhiều. Bắn vào cúc huyệt Cố Miên xong nhưng côn thịt vẫn cứng rắn.
Nùng tinh п.ó.𝖓.ⓖ ⓑỏ.𝓃.ɢ tiếp tục phun lên điểm G của cô.
"A!"
Khi cái miệng nhỏ được tự do, Cố Miên liền hét lên thất thanh.
← Ch. 089 | Ch. 091 → |