Ⓛ❗ế●〽️ láp
← Ch.39 | Ch.41 → |
↝ Editor: Heo Hư Hỏng ↜────
Bàn tay to lớn của người đàn ông bao lấy bàn tay nhỏ của Lan Tâm, nắm lấy cự vật đã hoàn toàn thức tỉnh, dùng ánh mắt bảo cô sờ nó.
Mặt khác, chăm chú nghe cấp dưới báo cáo công việc.
Lan Tâm nghe lời dùng tay nhỏ an ủi ⓓ_ươ𝖓_🌀 ✌️ậ_🌴 của người đàn ông, cô ngoan ngoãn ngồi trên đùi và dựa vào ⓝɢ_ự_𝐜 hắn, lặng lẽ nghe tiếng tim đập vang lên có quy luật ở trong lồng 𝓃🌀.ự.𝒸, hai tay lạnh lẽo khó khăn lắm mới cầm hết côn thịt cực lớn kia.
Trên đầu cô truyền đến tiếng †●𝒽●ở 🅓●ố●🌜 đầy nặng nề của người đàn ông, "Tuệ Tuệ sờ phía dưới nữa."
Lan Tâm nghe lời vươn một tay ra chạm vào gốc ⓓươ-ռ-g νậ-†, bên dưới bụi cỏ rậm rạp tìm thấy hai viên trứng ngỗng thật lớn.
Tay nhỏ chỉ có thể nắm lấy một bên, cô nhẹ nhàng thay hắn xoa nắn túi tinh bên dưới. Một tay khác vòng quanh đầu nấm, ngón tay được cắt tỉa gọn gàng khẽ khảy khảy lỗ chuông mẫn cảm.
Nhìn quy đầu chậm rãi chảy ra chất lỏng màu trắng cùng với tiếng hít khí bên tai, Lan Tâm cúi đầu cong môi.
Xem ra kim chủ ba ba rất vừa lòng.
Thịnh Nghiêm Minh đã tắt micro trên máy tính đi, hai tay gõ nhanh ở trên bàn phím đáp lại báo cáo của cấp dưới. May là lý trí của hắn rất mạnh mẽ, chứ không hắn đã trực tiếp gián đoạn cuộc họp rồi 𝐭-ử 𝒽-ì-ռ-𝒽 tiểu yêu tinh đang tác loạn trên người hắn ngay tại chỗ.
Nhưng cô gái nhỏ ở trong 𝖓-ℊự-ⓒ hắn lại không biết an phận là như thế nào.
Cái miệng nhỏ đỏ thắm mở ra, ngậm lấy một bên núm vú của hắn.
Đầu lưỡi xoay tròn một cách linh hoạt, khi thấy người đàn ông đã tắt micro đi, cô càng không kiêng nể gì mà phát ra tiếng 𝐦ú-ⓣ mát chụt chụt.
Thịnh Nghiêm Minh nhìn động tác này, khàn giọng hỏi, "Tuệ Tuệ học mấy cái này ở đâu? Hửm?"
Thịnh Nghiêm Minh chỉ hỏi vậy thôi chứ không hề nghi ngờ cô gái nhỏ đã từng có kinh nghiệm về chuyện này, dù sao hắn đã chơi qua không ít phụ nữ, là xử nữ thật hay là giả thử qua một lần là biết.
Ai ngờ cô gái nghe vậy thì có chút luống cuống, dừng động tác lại, ngẩng đầu lên nhìn hắn, "A Nghiêm... A Nghiêm không thích sao?"
"Em lén học ở trên mạng... em tiêu nhiều tiền của A Nghiêm như vậy, sau khi gặp A Nghiêm, mỗi ngày trôi qua đều rất vui vẻ, vậy nên em cũng hy vọng mình có thể làm A Nghiêm vui vẻ. Nếu anh không thích, sau này em sẽ không như vậy nữa."
Nghe giọng nói này, dường như sắp khóc đến nơi.
Thịnh Nghiêm Minh biết chắc rằng, nếu lúc này hắn nói "không" một cái, nước mắt của cô sẽ rơi xuống ngay lập tức.
*
Nghe cô chân thành nói, nhìn vào đôi mắt trong sáng kia, Thịnh Nghiêm Minh đột nhiên mỉm cười, cúi đầu hô-ⓝ nhẹ lên đôi môi đỏ của cô, "Tôi rất thích."
Cô gái nhỏ cười rộ lên ngay lập tức, tâm tình của hắn cũng trở nên sung s●ướռ●g theo.
"Tuệ Tuệ có muốn làm một ít chuyện khiến A Nghiêm vui vẻ hơn không?" Giọng nói của người đàn ông vang lên một lần nữa.
"Dạ?" Lan Tâm ngẩng đầu lên nhìn hắn.
"Tuệ Tuệ dùng miệng nhỏ ⅼ𝖎ế.𝖒 🅓ươ·𝖓·ℊ ν·ậ·𝐭 cho A Nghiêm được không? Mấy ngày chưa ăn nó rồi." Ngón tay người đàn ông 𝖛⛎ố*t 𝖛*𝑒 môi đỏ kiều diễm, tựa như đang ám chỉ gì đó.
"Dạ." Lan Tâm thấp giọng đồng ý.
Cô nhẹ nhàng rút dây thắt của áo choàng tắm ra, sau đó ngồi quỳ bên dưới bàn máy tính, cực kỳ giống bộ dáng của những người đang yêu đương vụng trộm.
Người đàn ông nhịn không được áp bàn tay to của mình lên phía sau đầu cô, giống như đang thúc giục.
Lan Tâm cúi đầu, vươn đầu lưỡi nhỏ khẽ 👢_❗_ế_𝖒 nhẹ lên quy đầu.
Người đàn ông vừa mới tắm xong, không hề có mùi hương gì kỳ quái.
Hệt như đang ăn kẹo que, tay nhỏ ôm lấy thân gậy, xoa nắn như thế khiến d-ụ-𝐜 ѵ-ọ-ⓝ-🌀 của hắn như được xoa dịu, cái lưỡi dịu dàng xẹt qua từng nếp uốn, kⓗⓞá*i 𝒸ả*Ⓜ️ dâng lên từng cơn.
"Ưm~" Người đàn ông thoải mái thở nhẹ.
"Tuệ Tuệ, ngậm nó đi." Thịnh Nghiêm Minh ra lệnh.
Lan Tâm nghe lời ngậm lý quy đầu to lớn, tay nhỏ cũng cầm lấy hai quả trứng bên trong bụi cỏ, bắt chước động tác ⅼ·à·Ⓜ️ 🌴ì·п·♓ phun ra nuốt vào 𝖉ươ𝓃-🌀 vậ-𝐭 của hắn.
Khoang miệng ư●ớ●† á●✝️ ngậm lấy quy đầu của hắn, cái lưỡi ɱ-ề-m Ⓜ️ạ-ï linh hoạt ⅼïế.m láp thân gậy, ♓-ơ-ï 𝖙♓-ở ⓓồ-n 𝖉-ậ-𝐩 của cô phun lên những nơi chưa thể chăm sóc đến, khiến nơi nào của hắn cũng thấy ⓢ_ư_ớn_ɢ khoái.
S·ướռ·ℊ quá, 𝐬ư●ớ𝖓●g đến mức Thịnh Nghiêm Minh thậm chí không có cách nào tập trung tinh thần nghe cấp dưới của mình báo cáo.
Thịnh Nghiêm Minh cũng ngửa đầu, lộ ra hàm dưới sắc như dao và yết hầu nhô lên, một giọt mồ hôi chảy xuống cằm hắn, tràn ngập mị lực của phái nam.
"Tuệ Tuệ, nuốt sâu hơn tí nữa."
Người đàn ông lên tiếng ra lệnh, hắn biết cô gái bên dưới sẽ thoả mãn hết mọi yêu cầu của hắn.
Lan Tâm ngửa đầu, gương mặt vốn ngây thơ trong sáng giờ đang ngậm lấy một nửa 🅓ươ●𝐧●𝖌 ν●ậ●𝐭, ra sức phun ra nuốt vào. Gương mặt cô đỏ bừng, miệng nhỏ bị cự vật nhét đầy, nước bọt không khống chế được tràn ra từ trong khoé miệng.
Thịnh Nghiêm Minh cúi đầu thưởng thức hình ảnh ngọc nữ biến thành 𝖉â*〽️ phụ, từ góc độ của hắn, có thể nhìn thấy rõ ràng phong cảnh hùng vĩ trước ⓝⓖ·ự·𝐜 cô.
Bàn tay to ấn cái đầu nhỏ xuống, muốn ⓒ·ắ·m ⓥà·𝑜 càng thêm sâu.
"Ưm~" ◗-ươⓝ-🌀 νậ-т đâ-Ⓜ️ sâu tới tận yết hầu, Lan Tâm khó chịu đến nổi ⓒ_ⓗ_ả_🍸 𝖓ư_ớ_c mắt sinh lý, nhưng cô vẫn cố gắng phối hợp với hắn, co rút yết hầu, muốn mang lại cho hắn càng nhiều vui 𝐬ướ●𝓃●🌀 hơn nữa.
Tay nhỏ không quên an ủi hai quả trứng tròn đang nhảy lên, cô còn khẽ dùng móng tay lướt nhẹ qua khe hở trên đỉnh quy đầu.
Người đàn ông lúc này đã không còn nghe rõ cấp dưới báo cáo gì nữa, hắn şư-ớ-ռ-🌀 đến mức da đầu trở nên tê dại, ấn đầu của cô gái xuống tiến hành vận động pít-tông.
Ngay lúc Lan Tâm cảm thấy miệng mình nóng rát đau đớn, sắp hít thở không thông, Thịnh Nghiêm Minh mới đè chặt đầu của cô xuống, nắm lấy tóc cô, bắn từng luồng ⓣ●ı●𝐧●♓ 𝒹ị🌜●𝒽 trắng đục vào trong khoang miệng.
"Khụ khụ khụ." Khoang miệng vốn nhỏ hẹp bị rót vào một lượng t𝖎𝓃*𝐡 ◗ịⓒ*𝐡 thật lớn, Lan Tâm hé miệng bị động tiếp thu người đàn ông rót tinh.
Nhưng mà ✞.𝐢ռ.𝖍 𝐝.ị.𝖈.ⓗ thật sự quá nhiều, Lan Tâm bị sặc, mà đống tinh trùng kia cũng chậm rãi tràn ra khoé miệng, rơi xuống п-g-ự-𝒸 cô.
← Ch. 39 | Ch. 41 → |