Ma Long đản!
← Ch.028 | Ch.030 → |
"Phía trước chính là địa bản của Địa Ngục Khuyển và Ma Long rồi." Phỉ Lệ buồn bực để Tạp Môn tùy ý ôm mình, vừa thay Tiểu Ma giải thích, bởi vì lúc này Ma Ngục hoa bám trên cánh tay nhỏ của cô đã không ngừng phát run.
"Không sai." Tạp Môn cũng vẻ mặt nghiêm túc nhìn phía trước. Ở đây đã không còn nghe mùi tử thi thối rữa nữa, nhưng theo đến là uy áp to lớn, cho dù là Tạp Môn cũng cảm thấy chịu không nổi, nhưng ở đây chỉ có mình Phỉ Lệ là người giống như không có việc gì, nhàn nhã nhìn cây cối xung quanh, còn thỉnh thoảng nghiên cứu một chút, so sánh một chút xem có chỗ nào khác với trước kia mình thấy trong sách không.
"Hai người làm sao vậy?" Qua một lúc lâu Phỉ Lệ mới cảm tháy Tạp Môn và Tiểu Ma khác thường.
"Ngươi không cảm nhận được cỗ uy áp to lớn sao?" Tạp Môn buồn bực nhìn Phỉ Lệ thoải mái, liền biết chủ tử có phần biến thái, nhưng mà không có chút cảm giác nào là sao?
"Không, nơi này có cái gì hả?" Phỉ Lệ không rõ nhìn Tạp Môn hỏi, không có cảm giác gì nha!
"À, không có gì. Xem ra chúng ta không tới đúng lúc rồi." Tạp Môn nghiêm túc nhìn phía trước, địa phương ngọn nguồn của cỗ uy áp khổng lồ kia. Vậy mà đúng lúc hai con ma thú tranh bá, xem có một con trong đó bị thương. Không biết có thể phóng thích uy áp cường đại như vậy là ma thú gì? Là Ma Long sao?"
"Cái gì mà bảo chúng ta tới không đúng lúc?" Vẻ mặt Phỉ Lệ tò mò nhìn Tạp Môn. Cô đúng là kì vọng vào Tạp Môn, ai kêu Tạp Môn giống như cái gì cũng biết chứ.
"Phía trước có hai ma thú đang đánh nhau, hơn nữa theo như trên đại lúc này thì bọn nó ít nhất cũng là cửu cấp trở lên. Nói cách khác, bọn chúng đều là ma thú thánh cấp." Hai mắt Tạp Môn lóe sáng khi nói đến, ma thú thánh cấp đó! Là rất nhiều tiền! (==")
"Chúng ta còn chờ cái gì? Mau đi qua đi! Phỉ Lệ cũng lập tức hưng phấn nói. Ha ha ha! Không nghĩ tới nhanh như vậy là có thể nhìn thấy ma thú thánh cấp, vậy mà mụ mụ còn nói ma thú thánh cấp rất ít gặp.
"Ngươi muốn chết à! Chỉ là uy áp của ma thú thánh cấp thôi cũng đủ đè chết ngươi, chờ đến khi bọn chúng đánh không nổi nữa, chúng ta lại qua, đến lúc đó là chúng ta có thể... hắc hắc, hiểu chưa?"
Khóe miệng Phỉ Lệ không ngừng co rút nhìn Tạp Môn như vậy. Cô không rõ vì sao Tạp Môn lại thích tiền như thế, nhất là những thứ gì đó lấp lánh, nàng lại càng chấp nhất đến biến thái, Phỉ Lệ thậm chí nghi ngờ Tạp Môn là Long tộc đã biến mất nếu không phải là Tạp Môn vẫn luôn phủ nhận. (hềnh như Long tộc thích mấy thứ lóng lánh hay sao ấy, thích nhất là sưu tập châu báu, ta đọc mấy truyện khác cũng thấy có nói tới điều này)
Đến nỗi Phỉ Lệ nghĩ nếu như đến lúc địch nhân của cô chỉ cần hối lộ Tạp Môn, nàng sẽ lập tức bán cô đi.
"Tiểu Ma nói rằng phía trước quả thật là Ma Long và Địa Ngục Khuyển đang đánh nhau, hơn nữa Ma Long còn bị thương." Bởi vì Ma ngục hoa khá mẫn cảm với mùi máu tanh nên từ khoảng cách rất xa là đã có thể nhanh chóng biết được.
"Điều đó không có khả năng! Theo lý mà nói thì lực công kích của Ma Long còn cao hơn Địa Ngục khuyển. Cho dù là Địa Ngục khuyển biến dị cũng không có thể dễ dàng hơn được Ma Long trưởng thành mới đúng! Có phải là Ma Long đã xảy ra chuyện gì rồi không?" Vẻ mặt Tạp Môn không tin nhìn cái cây Ma ngục hoa nho nhỏ trong tay Phỉ Lệ.
"Tiểu Ma nói bởi vì Ma Long vừa sinh một cái trứng, mà còn bị Địa Ngục khuyển tập kích nên mới nhanh như vậy liền thua."
"Ta đã nói mà! Ma Long làm sao có thể dễ đối phó như vậy nhưng chỉ có lực công kích cường hãn gần gấp đôi Long tộc bình thường thì Địa Ngục khuyển mới có khả năng chiến thắng. Chẳng qua nếu như vừa mới đẻ trứng thì cũng có thể." Tạp Môn chậm rãi uốn uốn sợi tóc của mình nói.
"Tạp Môn mau lên một chút, Tiểu Ma nói Ma Long quyết định liều mạng rồi." Phỉ Lệ lo lắng lôi kéo Tạp Môn nói, không biết Ma Long và Địa Ngục khuyển có giống như bên trong trò chơi tạo ra hay không.
"Được!" Lúc này Tạp Môn cũng không suy đoán nữa, bởi vì nàng đã nhận ra ở phía trước ngoài khí tức của Ma Long và Địa Ngục khuyển ra thì còn một cỗ khí tức thánh khiết, vậy hẳn là quả trứng vừa sinh, làm cho bản thân nàng không được thoái mái, hơn nữa cỗ khí tức này lại giống khí tức trên người Phỉ Lệ chủ nhân đến tám phần.
Nói như vậy nàng không thể không quản rồi. Bởi vì sứ mạng của nàng là chăm sóc tiểu cô nương này trưởng thành, chỉ có khi cô trưởng thành thì thân phận của nàng mới có thể vạch trần.
Cách đó không xa, Tạp Môn liền dừng lại, hai mắt trợn tròn nhìn mảnh rừng hoang tàn bị hủy diệt phía trước. Quả thật giống như cảnh tưởng sau khi bị bom nguyên tử oanh tạc vậy.
Chỉ thấy một con chó vô cùng to lớn không động đậy nằm trên mặt đất, ba cái đầu hoàn toàn không nhìn ra dáng vẻ ban đầu, chỉ có thể mơ hồ nhìn ra đó hẳn là Tam đầu khuyển, ma thú ở địa ngục hung tàn của Ma giới.
Đương nhiên Ma Long bên này cũng không được tốt lắm. Cái cánh đen nhánh đã hoàn toàn bị cắt rời, ngay cả thân hình được xưng là cao thủ thánh cấp không thể đâm thủng giờ đây cũng đã đầy máu, xung quanh tràn ngập mùi máu tươi. Chẳng qua cặp Long nhãn khổng lồ kia không nguyện ý nhắm lại, giống như khổ sở nhìn thân hình trong huyệt động cách đó không xa, ở nơi đó còn tồn tại thứ nó không bỏ xuống được.
"Bọn nó thế nào rồi?" Phỉ Lệ khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt, có chút không dám nhìn nữa. Dù sao Địa cầu là một thế giới có pháp chế, không thể nào xuất hiện cảnh tượng đẫm máu như vậy. Nên điều này cũng nhắc nhở Phỉ Lệ, nơi này là Phi Long đại lục, là một thế giới cá lớn nuốt cá bé, là nơi cao thủ tụ tập.
"Đồng quy vu tận rồi, thật đúng là đáng tiếc. Phỉ Lệ ngươi mau chóng lấy thứ gì có thể đựng trong linh giới ra, máu Ma Long là thứ tốt đó! Thu hoạch lần này thật đúng là không tệ mà!" Hai mắt Tạp Môn không ngừng lóe sáng.
"Biết rồi." Phỉ Lệ bất mãn cong miệng nói, liền biết quỷ hút máu Tạp Môn này sẽ không bỏ qua chuyện tốt như vậy, đành phải nhận mệnh lấy ra một thứ đồ đựng máu từ Linh giới ra. Tuy rằng đồ trong Linh giới Phỉ Lệ cũng không thật sự rõ ràng nhưng phần lớn những thứ trong đó Phỉ Lệ cũng có thể lấy ra dùng, đương nhiên trừ phía chính Đông thần bí mà Tạp Môn đã nói.
"Tạp Môn, trong cái hang động kia có gì sao? Ta cảm thấy bên trong có cái gì đó đang kêu gọi ta." Phỉ Lệ hiếu kì nhìn cái động mà Ma Long nhìn chăm chú. Trong lòng mơ hồ có giọng nói kêu mình qua đó.
"A... phải không? Ta đoán hẳn là Ma Long đản, chúng ta đi nhìn xem." Tạp Môn có vẻ đăm chiêu nhìn cái động kia, có thể chủ động tìm kiếm chủ nhân, xem ra quả trứng này cũng không phải loại tầm thường. Thật sự chỉ là Ma Long đản sao?
← Ch. 028 | Ch. 030 → |