← Ch.17 | Ch.19 → |
Trương Tuyết Cơ bị ⓒ●♓ị🌜●h tới mềm chân, gương mặt nhăn nhó: "Không muốn... không muốn... Cắm mạnh quá... sếp Hoàng mau chơi nát â·𝐦 𝒽·ộ của đĩ 𝐝●â●Ⓜ️... Hức... muốn sinh em bé... dương v*t to cứng quá... cọ thịt â.ɱ h.ộ đến tê dại... Ⓓâ●m huyệt không kẹp được nữa... A... Sếp Hoàng mạnh mẽ quá... dương v*t chơi đĩ 🅓â.Ⓜ️ thật thoải mái..."
Hai người chơi đùa hừng hực khí thế, Lưu Xuyên đứng một chỗ, mặt đỏ tai hồng ⓝ-ó𝓃-𝐠 𝐛ừ-𝓃-𝖌 bừng.
Quả thật anh ta bị dọa nhưng lý trí không chiến thắng nổi 𝒹ụ.ⓒ ѵ.ọ.𝓃.𝖌 nguyên thủy, cứ đứng đờ ra không thể bình tĩnh lại, mãi tới khi sếp Hoàng bắn vào trong cơ thể Trương Tuyết Cơ, quay sang bắt chuyện với anh ta, Lưu Xuyên mới lấy lại tinh thần.
Sếp Hoàng vỗ vai anh ta cười nói: "Tiểu Xuyên, thanh niên như cháu không phải ngại ngùng, về sau cháu kế thừa chuyện kinh doanh trong nhà, đối tác đưa phụ nữ cho cháu, cháu cũng không thể sợ bọn họ. Một đứa gái điếm đã khiến cháu hãi hùng vậy còn ra thể thống gì."
Lưu Xuyên nuốt nước miếng: "Chú, lúc nãy cháu không nhịn được, cháu không nên làm vậy."
Sếp Hoàng vỗ vai anh ta: "Haiz, cháu nói gì thế, cháu làm rất đúng. Cháu không những có thể 𝒸●h●ịⓒ●𝐡 miệng cô ta mà còn có thể 🌜♓ị*𝖈*♓ cả â.ⓜ ♓.ộ kia nữa, thậm chí c♓ị-🌜-ⓗ cô ta tới mê sảng, cô ta còn chịu uống cả nước tiểu của cháu. Cháu có dám thử xem không?"
Lưu Xuyên do dự, anh ta hơi e ngại. Sếp Hoàng vẫn cười ha hả kéo anh ta vào phòng ngủ.
Trương Tuyết Cơ bị sếp Hoàng hành cho một trận, lại bị bắn đầy 𝐭-ıп-♓ ԁị-↪️-𝐡 vào bụng lúc này đã ♓ô·𝖓 mê. ⓓâ_𝖒 huyệt còn co rút đẩy 𝖙𝐢·п·𝐡 ԁ·ị·𝒸·h ra ngoài.
Sếp Hoàng kéo Lưu Xuyên 👢ê_ⓝ 𝖌iườ_п_ℊ bẻ 𝖒ôⓝ·𝖌 Trương Tuyết Cơ cho anh ta nhìn, cửa huyệt đỏ tươi bị chơi sưng đỏ, hai cánh hoa môi múp míp ướt nhẹp, †❗●𝓃●♓ 🅓ịⓒ●𝐡 trắng đục treo phía trên vô cùng ԁ.â.ɱ đãnh.
"Đừng tin loại phụ nữ này, trông thì ngây thơ đấy nhưng bên trong d*â*ɱ không ai bằng. Dù dương v*t có to tới đâu đều có thể nuốt hết, hại chú bắn nhiều như vậy, bao nhiêu đời con đời cháu bị cô ta nuốt hết."
Quả nhiên, lúc Lưu Xuyên vừa bước vào phòng trông thấy Trương Tuyết Cơ 𝖓🌀ự_𝐜 to chân dài, nhất là 𝒹.â.ⓜ huyệt bị chơi chín mọng, lập tức cứng.
Sếp Hoàng ở bên cạnh châm ngòi thổi gió, Ⓜ️á*ⓤ nóng trong người anh ta xông lên, Lưu Xuyên lập tức 🌜-ở-i զ-ⓤầ-п 𝖓ằ.m đ.è trên người Trương Tuyết Cơ.
Anh ta không có kinh nghiệm 𝐥·à·𝖒 t·ìⓝ·𝖍, đỡ dương v*t muốn chọc vào trong, khổ nỗi chọc tới chọc lui chẳng thể nào chọc trúng.
Sếp Hoàng thấy thế, đưαma tay vạch â●𝐦 𝐡●ộ Trương Tuyết Cơ ra để lộ cửa huyệt, miệng không quên nhắc nhở Lưu Xuyên cắ_Ⓜ️ ✌️à_𝐨 đây.
Lưu Xuyên thông suốt, đ.â.ⓜ thẳng một phát lút cán, dương v*t nóng cháy được huyệt thịt ấm áp ẩm ướt bao bọc, sảng khoái tới mức cả người run lên.
🦵_à_m t_ì_n_ⓗ vốn là thiên tính của đàn ông, chỉ cần dương v*t cắm được vào sẽ tự khắc biết được sau đó nên làm gì. Đây là lần đầu tiên Lưu Xuyên 𝖈.♓.ịⓒ.h người khác, không có bất cứ kỹ xảo gì, chỉ biết dùng hết sức d*â*𝐦 vào lại rú●т 𝓇●𝖆.
Trương Tuyết Cơ đang ♓.ô.n mê bị anh ta ↪️ⓗị𝖈·♓ tỉnh, cô vừa tỉnh đã phát hiện có một dương lớn đang cắm trong â.Ⓜ️ ♓.ộ mình, cả người còn đang mơ màng, â●ⓜ 𝖍●ộ đã ra sức co bóp.
Vách thịt thít chặt dương v*t Lưu Xuyên, anh ta chỉ cắm vài cái đã buông ѵ_ũ 🎋_h_í hắn cho cô luồng †·ⓘ·ⓝ·𝒽 d·ị·c·♓ xử nam đầu tiên.
Trương Tuyết Cơ nghĩ thầm, dương v*t sếp Hoàng còn cứng hơn lần đầu, quay qua muốn 𝖍·ô·ⓝ ɱ·ô·❗ với ông ta mới phát hiện ra người đè trên cơ thể mình là Lưu Xuyên. Cô đối diện với Lưu Xuyên, mắt anh ta hơi ướt trông sảng khoái vô cùng.
← Ch. 17 | Ch. 19 → |